Chương 250
Khi Giang Tả đứng lên thì trông thấy Thánh nữ ở phương xa đứng ngây ra như phỗng. ͏ ͏ ͏
Sương mù bị xua tan, cho nên Giang Tả có thể trông thấy. ͏ ͏ ͏
Xác nhận là Thánh nữ kia, Giang Tả biết ngay lần này không giết lầm người. ͏ ͏ ͏
Sau hắn lợi dụng Xuyên Tâm xà ẩn nấp, hoàn thành nhiệm vụ viên mãn, có thể suy xét cách rời khỏi đây. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn còn chưa đi thì Thánh nữ kia nhúc nhích. ͏ ͏ ͏
Cô lảo đảo chạy hướng trung tâm vụ nổ, vừa chạy vừa kêu lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư muội, sư muội! ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn cô, trong lòng không chút dao động, nhưng không lâu sau, hắn nhíu mày. ͏ ͏ ͏
Hắn trông thấy Thánh nữ này toàn thân phát sinh biến đổi lớn, khí chất, tóc, thậm chí da dẻ đều có biến đổi nhỏ. ͏ ͏ ͏
Chỉ giây lát sau, Thánh nữ xa lạ ban đầu biến thành chị Tĩnh Tĩnh mà hắn quen. ͏ ͏ ͏
Giờ phút này, Giang Tả con ngươi co rút, tim đập nhanh hơn. ͏ ͏ ͏
Điều... điều này không thể nào? ͏ ͏ ͏
Tại sao sẽ như vậy? ͏ ͏ ͏
Tiếp theo hắn kinh khủng nhìn về hướng trung tâm vụ nổ, trong lòng dâng lên linh cảm cực kỳ không may. ͏ ͏ ͏
Trong phút chốc, vô số đoạn ngắn vụt qua trong não Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Hình chụp trong chỗ ở của Tô Kỳ, hình chụp người cùng thế hệ trừ Thánh nữ ra là Tĩnh Tĩnh. ͏ ͏ ͏
Trong chỗ ở của Thánh nữ có đồ của Cửu Tịch, Tai Ách tiền tệ của hắn thì ở chỗ Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch và Thánh nữ ở chung với nhau rất bình thường, Tô Kỳ thường hay ở Tĩnh Tĩnh, mà Tĩnh Tĩnh là Thánh nữ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả phát hiện mình bỏ qua một vấn đề trí mạng, hắn chưa bao giờ biết đạo hiệu của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Thánh Địa là đại môn đại phái, Tô Kỳ là Thánh nữ dự khuyết của Thánh Địa, đệ tử như vậy không thể nào không có đạo hiệu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không dám suy nghĩ nữa, không dám có một ý tưởng nào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thì thào: ͏ ͏ ͏
-͏ Không thể nào! Điều này tuyệt đối không thể nào! ͏ ͏ ͏
Hắn không tin, loại sự tình này căn bản không thể nào. ͏ ͏ ͏
Hắn không tin được. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Tĩnh Nguyệt chạy đến rìa nổ mạnh, cô run giọng kêu lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư muội, tiểu oán phụ, Tô Kỳ, em đừng dọa chị, sao em có thể xảy ra chuyện ở đây được, em trả lời chị đi! ͏ ͏ ͏
Trong khoảnh khắc này, Giang Tả đứng ở phương xa hoàn toàn hóa đá. ͏ ͏ ͏
Trong não của hắn nổ bùm một tiếng, trống rỗng. ͏ ͏ ͏
Hắn nghe thấy cái gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ? ͏ ͏ ͏
Không thể nào, rõ ràng hắn giết Cửu Tịch mà, tại sao là Tô Kỳ được? ͏ ͏ ͏
Tại sao sẽ là Tô Kỳ? ͏ ͏ ͏
Chuyện này không thể nào, không thể nào ! ͏ ͏ ͏
Hắn không thể nào giết Tô Kỳ, hắn tuyệt đối sẽ không ra tay với Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Không đâu, người chết không phải là Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả có chút sợ, thậm chí hơi khủng hoảng, Tô Kỳ đã chết? ͏ ͏ ͏
Bị hắn giết? ͏ ͏ ͏
Không đâu, sao Tô Kỳ chết được? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhấc chân, bản năng đi tới phương hướng Tô Kỳ, hắn hối hận, hắn sợ, hắn nên nhìn rõ rồi mới ra tay, hắn nên xác nhận rồi mới tấn công. ͏ ͏ ͏
Tại sao như vậy được? ͏ ͏ ͏
Không nên như vậy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chết rồi thì hắn biết làm sao đây? Sống sót giống như kiếp trước? ͏ ͏ ͏
Vậy chẳng bằng chết đi, Tô Kỳ chết rồi thì ý nghĩa hắn trở về nằm ở đâu? ͏ ͏ ͏
Ở đâu? ͏ ͏ ͏
Sau khi sống lại trở về, gặp gỡ Tô Kỳ, Giang Tả cảm thấy ý nghĩa quan trọng nhất mà hắn trở về là cô còn ở. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần Tô Kỳ còn ở thì ý nghĩa sống của hắn khác với kiếp trước. ͏ ͏ ͏
Cảm giác mất rồi lại tìm được khiến hắn sợ mất đi, nhưng mà hiện tại hắn trực tiếp hủy hết thảy. ͏ ͏ ͏
Sao hắn tiếp thụ nổi chuyện này? ͏ ͏ ͏
Đang lúc Giang Tả sợ hãi, khủng hoảng, thậm chí sắp tuyệt vọng. ͏ ͏ ͏
Trung tâm vụ nổ đột nhiên vọng ra giọng của Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư tỷ, đừng la, em chưa chết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngây người, Tĩnh Nguyệt cũng ngẩn ngơ. ͏ ͏ ͏
Không chết? ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Tĩnh Nguyệt trông thấy Tô Kỳ đi ra từ luồng sáng. ͏ ͏ ͏
Cô vừa đi ra, Tĩnh Nguyệt liền xông tới ôm chầm Tô Kỳ, kích động nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiểu oán phụ, có phải em xác chết vùng dậy không? Nhớ đừng đột nhiên chết nữa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi cũng không biết chuyện gì nữa, nhưng em không chết, em còn muốn về nhà. ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ ừ, chồng của em đang đợi em trở lại phải không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt kéo Tô Kỳ trực tiếp rời xa nơi này: ͏ ͏ ͏
-͏ Mau theo sư tỷ rời đi, không thể để em mạo hiểm nữa, em suýt hù chết chị. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em cũng tưởng mình chết chắc rồi, nhưng kỳ lạ là không có gì hết, có phải công kích này có hiệu quả vô hình nào không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt tức giận nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không ảnh hưởng sinh dục của em đâu, dù bị ảnh hưởng thì chị cũng sẽ giúp em chữa khỏi, hiện tại trở lại thôi, đừng đi ra nữa. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần về tầng bảy là bọn họ chắc chắn an toàn, tầng bảy khác với tầng dưới. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt thật sự không dám trải qua cảnh vừa rồi nữa. ͏ ͏ ͏