Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 289

Chương 289
Mà muốn lấy được đồ bên trong, phải từ Ngũ gia trở xuống, cho nên hắn mới không để Lam Nguyệt tới. ͏ ͏ ͏
Bây giờ Thánh nữ Nguyệt Liên Thánh địa đến, dĩ nhiên tốt hơn, hơn nữa còn thuận đường. ͏ ͏ ͏
Mà Tô Kỳ ở nhà, rất nhanh nhận được điện thoại đến từ Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏
- Sáng mai lên đường? Nhanh như vậy? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ than phiền. ͏ ͏ ͏
Các cô đều rất bận nha, vừa mới từ tế tự đi ra ngoài, lại lập tức đi ra ngoài làm việc. ͏ ͏ ͏
Rõ ràng mới nghỉ ngơi hai ngày. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô quay đầu nhìn về phía Giang Tả, dù gì còn có một ngày, vẫn còn tốt. ͏ ͏ ͏
Sau khi đáp ứng, Tô Kỳ cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vừa mới nhìn về phía Giang Tả, Giang Tả tự nhiên cũng phát giác ra, nội tâm chỉ có thể khẽ than thở một tiếng. ͏ ͏ ͏
Hắn hi vọng thời gian hoãn lại lâu hơn một chút, để hắn có thời gian tu dưỡng, chờ thăng cấp Nhị giai, tốc độ lên cấp sẽ chậm một chút, không đến nổi thức đêm Tu Tiên. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ đi tới bên người Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏
- Ngày mai em sẽ đi tìm sư bá, sư tỷ nói không biết sẽ phải đi mất mấy ngày. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, có dây cột tóc kia, Tô Kỳ cơ bản sẽ không xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Bởi cấp bậc dây cột tóc này cao ngoài dự liệu. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Đến lúc đó để em xem trong đó có tín hiệu hay không, nếu như có, em sẽ gọi điện thoại cho anh. Có được hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ có thể gật đầu, thật ra thì hắn có lúc so với Tô Kỳ còn bận rộn hơn, nếu có thể, hắn sẽ không ồn ào kêu ca gì. ͏ ͏ ͏
Nhưng ai bảo đối phương là vợ hắn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ cười ôm Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đây, ngủ đi? Lần này xa nhau mấy ngày, cảm thấy rất lâu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Thật ra chúng ta có thể làm một ít chuyện có ý nghĩa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không hiểu nhìn Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Chuyện có ý nghĩa? Vợ chồng mới cưới, trừ ngủ còn có chuyện gì có ý nghĩa? Sinh con? Đây không phải một chuyện có ý nghĩa sao? ͏ ͏ ͏
Tân hôn? ͏ ͏ ͏
Khi đó, có ý nghĩa nhất đúng là loại chuyện này, nhưng bao lâu trôi qua, có phải đổi một chuyện khác có ý nghĩa hay không?
Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Ví dụ như, chúng ta cùng xem một bộ phim hoạt hình? Nếu không có thể đi bay? Quả thật anh thật nhớ ngày xưa… ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Tô Kỳ trong nháy mắt đen lại. ͏ ͏ ͏
- Tối hôm nay đến sáng sớm ngày mai, anh không cần xuống giường nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hắn tung hoành thiên địa, không sợ hết thảy hung hiểm nguy cơ, trong thiên hạ không người nào xứng là đối thủ của hắn. ͏ ͏ ͏
Hắn chưa bao giờ sợ phiền phức, coi như Cửu Tịch, hắn cũng chỉ chán ghét bất đắc dĩ, cùng với tức giận. ͏ ͏ ͏
Nhưng hôm nay, uy nghiêm hắn không chống đỡ nổi hắn. ͏ ͏ ͏
- Chúng ta có thể thương lượng lại không? ͏ ͏ ͏
Nhìn ánh mắt của Tô Kỳ, Giang Tả biết, tình huống này rất bình thường. ͏ ͏ ͏
Ừm, không có bất kỳ sự thương lượng nào. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả thỏa hiệp: ͏ ͏ ͏
- Ngủ đi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏
- Để em đi thay quần áo. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này có cần thiết sao? ͏ ͏ ͏
Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Kỳ xoa xoa con mắt: ͏ ͏ ͏
- Mệt quá. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hai mắt vô thần nhìn cô, người này có tư cách nào nói những lời này, cái này phải để hắn nói mới đúng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ hì hì nói:
-͏ Khổ cực Giang Tả tiên sinh, biểu hiện lần này của anh làm em rất hài lòng. ͏ ͏ ͏
Lần này không so đo với anh, lần sau còn dám chê bà xã, vậy em không khách khí nữa, hi hi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả:
-͏ Anh không chê, chẳng qua cảm thấy, hai vợ chồng xem TV, tương đối vui vẻ một chút…. ͏ ͏ ͏
- Vậy cái này phải chờ đến khi chúng ta trở thành vợ chồng già đi, chúng ta mới tân hôn, tân hôn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ mặc quần ngủ màu hồng nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ mặc quần áo, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Mặc như vậy có phải hơi ít phải không? ͏ ͏ ͏
- Ở nhà, anh muốn em mặc bao nhiêu? Thư thái như vậy, để em đi làm điểm tâm cho anh, nơi này chắc có đồ ăn sẵn. ͏ ͏ ͏
Vừa nói, Tô Kỳ đã đi xuống giường. ͏ ͏ ͏
Nhìn bóng lưng Tô Kỳ rời đi, Giang Tả thở dài một tiếng. ͏ ͏ ͏
Hắn đột nhiên hơi hoài niệm thời gian Tô Kỳ đi công tác. ͏ ͏ ͏
Giang Tả luôn cảm giác, Tô Kỳ cố ý. ͏ ͏ ͏
May mắn, hôm nay Tô Kỳ muốn đi cùng sư tỷ đi tìm sư bá, đến lúc đó hắn có thể bí mật quan sát. ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
- Em cho anh phương thức liên lạc đảo chủ, có chuyện gì anh có thể tìm ông ta, còn có pháp bảo hộ mệnh nữa, anh cần phải cầm lấy. Tạm thời ở chỗ này khó dùng truyền tin thạch, khả năng còn không bằng dùng điện thoại. ͏ ͏ ͏
Trên bàn ăn, Tô Kỳ giao phó rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ có thể gật đầu. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ quay đầu nhìn về phía Giang Tả cười nói: ͏ ͏ ͏
- Nói yêu em đi anh. ͏ ͏ ͏
- Trở lại hẵng nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vuốt đầu Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nghiêng đầu, rên một tiếng nói: ͏ ͏ ͏
- Quỷ hẹp hòi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Thời gian còn rất dài, không gấp. ͏ ͏ ͏
Phải, với năng lực của Giang Tả, thời gian của bọn họ còn rất lâu. ͏ ͏ ͏
Có lẽ so với đời trước còn lâu hơn. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất