Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 298

Chương 298
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Khó nói đây là ngẫu nhiên nhưng việc Ly Uyên đảo và Thánh địa có quan hệ tốt là sự thật, hơn nữa sư bá đến nơi này đại khái không phải không có tính mục đích. ͏ ͏ ͏
Em cũng thấy đấy, Ly Uyên đảo so với chúng ta nghĩ còn phức tạp hơn nhiều, nơi này không chỉ có một Thâm Uyên, còn có một tồn tại không biết. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
- Để chị nhìn thêm một chút nữa. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt ấn vào trán một cái, trong mắt cô phảng phất có thể nhìn thấu rất nhiều thứ. ͏ ͏ ͏
Không bao lâu, Tĩnh Nguyệt mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn, là quyền hạn của vực, có người mở quyền hạn độc nhất cho Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
- Vậy vòng tay lưu ly kia có tác dụng gì? Hơn nữa, khô lâu kia cũng không phải bày tùy tiện trên đảo nhỏ kia chứ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không nói gì, nhìn về phía trước, sau đó kinh ngạc mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Chị... Chị hình như thấy được rất nhiều thứ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lặng xuống, không nói gì, cô đợi Tĩnh Nguyệt nhìn xong, nơi này còn lâu mới đơn giản như các cô tưởng tượng vậy. ͏ ͏ ͏
Mà Tĩnh Nguyệt kinh ngạc nhìn trước mắt hết thảy, cô thật giống như thoát khỏi vị trí ban đầu, như đứng trên không nhìn xuống. ͏ ͏ ͏
Người đầu tiên đập vào mắt là một thiếu nữ đẹp nghiêm nước nghiêng thành, thuần khiết không tỳ vết. ͏ ͏ ͏
Chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa, đối với cô gái này mà nói, đều là không gì hơn cái này. ͏ ͏ ͏
Mà Tĩnh Nguyệt lại không phải lần đầu tiên gặp người này, lần trước cô đã gặp trong Thánh địa. ͏ ͏ ͏
Phải, đó chính là cô gái trong cấm địa. ͏ ͏ ͏
Mà bây giờ người này lại xuất hiện ở Thâm Uyên vô tận. ͏ ͏ ͏
Trên người cô ta bị thương, nhưng không lại có một chút sợ hãi, càng không có ý định lui lại chút nào. ͏ ͏ ͏
Trong mắt cô gái kia mang theo sự kiên định: ͏ ͏ ͏
- Không, không thể lui, bây giờ lui lòng người tán, lòng người tán thì nhân tộc rất có thể sẽ bị tiêu diệt. ͏ ͏ ͏
- Nhưng ngài sẽ chết. ͏ ͏ ͏
Cô gái kia lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Cùng lắm thì chết, không thể lùi về sau một bước, đám người ca ca sắp xuất quan, chỉ cần kiên trì một hồi nữa, một hồi nữa là đủ. ͏ ͏ ͏
Lúc này lùi về sau, tất cả mọi người sẽ lui lại. ͏ ͏ ͏
Ca ca là người duy nhất có thể ngưng tụ lòng người, mà ta đại biểu ca ca, bây giờ tất cả mọi người đều nhìn ta, ta lui, tất cả đều xong. ͏ ͏ ͏
Chết, cũng không thể làm tội nhân thiên cổ. ͏ ͏ ͏
Chết, cũng phải chết trước người kia. ͏ ͏ ͏
Chết, cũng không thể hổ thẹn với lương tâm. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhìn thiếu nữ kia đứng hiên ngang nơi đó, cô hơi rung động, hóa ra vị kia là người như vậy. ͏ ͏ ͏
Cô chết như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Nguyên nhân chết như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt thấy thiếu nữ chinh chiến Thâm Uyên, khi cô muốn nhìn một chút có phải thiếu nữ kia có phải chết chỗ này hay không, thì hình ảnh đã phá toái. ͏ ͏ ͏
Giờ khắc này, Tĩnh Nguyệt lại một lần nữa thấy hình ảnh quen thuộc, trong hình có sư muội của cô. ͏ ͏ ͏
Được rồi, thị giác trở lại. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vẫy tay hỏi: ͏ ͏ ͏
- Chị nhìn thấy cái gì rồi? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Cái này liên quan đến cấm địa Thánh địa, lúc này không thể nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần chuyện liên quan đến cấm địa Thánh địa, sư tỷ nhà cô tuyệt đối không chịu đề cập đến. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, cô cũng không nói gì, cái này rất bình thường, Thánh nữ có rất nhiều bí mật người ngoài không biết. ͏ ͏ ͏
Đây khả năng là bí mật chí có Thánh nữ Thánh địa mới được biết. ͏ ͏ ͏
Đó chính là, nguyên nhân cái chết của vị kia. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Để chị xem có thể nhìn ra thêm ít gì nữa không? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt lại thử một lần nữa, cô muốn nhìn xem, thiếu nữ cấm địa kia rốt cuộc có kết cục gì. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, cô một lần nữa nhìn thấy. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua lần này cô nhìn thấy không phải thiếu nữ cấm địa, mà một nam tử trầm ổn tuấn tú, người đàn ông kia đứng đó cho người ta một loại cảm giác tin phục. ͏ ͏ ͏
Nhưng không nhìn thấy mặt, nhưng chỉ cần nhìn về hắn thôi, vẫn có một loại cảm giác anh tuấn trầm ổn. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không quấn quít những thứ này, bởi cô thấy người đàn ông này, đứng chỗ sâu nhất Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Hắn một thân một mình đứng ở nơi đó, có thể làm cho cả Thâm Uyên không cách nào khuếch trương, không cách nào tàn phá. Người này đang trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt nghe được hắn mở miệng nói chuyện: Tiêu diệt Thâm Uyên cần thời gian rất lâu, mà chúng ta thiếu chính là thời gian. ͏ ͏ ͏
Bổn tọa chỉ có thể tạm thời trấn áp hắn, muốn chấm dứt hậu hoạn, cần phải có người trấn thủ tứ phương. ͏ ͏ ͏
Lúc này một người ngồi trên khô lâu vương tọa, xuất hiện bên bờ Thâm Uyên: ͏ ͏ ͏
- Bản tôn bảo tọa, cộng thêm đạo kiếm bản tôn, có thể trấn thủ nhất phương. ͏ ͏ ͏
Bên kia, một người cầm trọng thương, nắm lá chắn nói: ͏ ͏ ͏
- Một phân thân, một mặt Thần thuẫn, cũng có thể trấn thủ một phương. ͏ ͏ ͏
Một người trọng thương ngã gục nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đã gục, tôi có thể dùng huyết cốt trấn thủ nhất phương. ͏ ͏ ͏
Một người trung niên nói: ͏ ͏ ͏
- Thiếu gia, ta nguyện ý hóa thân thành tượng đá trấn thủ một phương, Kính xin thiếu gia giết ra một cái càn khôn. ͏ ͏ ͏
Người kia đứng ở nơi đó, cuối cùng trả lời: ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏
Sau đó phong ấn mở ra, trấn thủ tứ phương, Thâm Uyên lui bước. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất