Chương 308
Kiếm Thập Tam nhìn hết thảy các thứ này hơi sửng sờ: ͏ ͏ ͏
- Làm, làm được? Khó trách có thể lấy được Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏
- Có điều hắn vừa cho cái gì vào? Bia đá? Hay đây vốn là bộ phận thiếu sót? Hắn lấy ở đâu? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam có chút nghi ngờ nói. ͏ ͏ ͏
Mà bên phía Tô Kỳ, các cô nhìn cảnh tượng trước mặt, đây tự nhiên không phải cảnh tượng bình thường, mà đây chính là hình ảnh thuộc về thời kỳ viễn cổ. ͏ ͏ ͏
Có một người dáng dấp mơ hồ mở ra phong ấn, sau đó dùng một loại biện pháp tiến hành trấn thủ tứ phương. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo là thứ Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ hoàn toàn không hiểu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
- Chị, hắn là ai? Người này đang làm gì vậy? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng không giống cái trước đây chị thấy. ͏ ͏ ͏
Quả thật không giống nhau, không phải là thiếu nữ cấm địa, không phải người trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Không nhìn thấy mặt là một chuyện, đến khí chất cũng hoàn toàn khác nhau. ͏ ͏ ͏
Ngay tại thời điểm Tĩnh Nguyệt với Tô Kỳ nghi ngờ, người kia đột nhiên quay đầu nhìn về phía các cô. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt hai mắt nhìn nhau một cái, phảng phất đang hỏi: Hắn không nhìn thấy chúng ta chứ? ͏ ͏ ͏
Một câu trả lời khác: Không, chúng ta xem Thanh Việt, hắn đại khái đang nhìn ống kính. ͏ ͏ ͏
Ừm, hợp lý. ͏ ͏ ͏
Lúc này người kia mở miệng nói chuyện: ͏ ͏ ͏
- Đại khái là vị trí này đi, như vậy người thấy ta là ai? Là ngươi, hay là người khác? Ta hi vọng là ngươi, lại không hi vọng là ngươi. ͏ ͏ ͏
Nếu là ngươi, đường tương lai ngươi sẽ rất gian khổ, xin thứ lỗi. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải ngươi, vậy đường tương lai đối với thế giới đều là gian khổ. ͏ ͏ ͏
Điều chúng ta có thể làm vô cùng có hạn. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt và Tĩnh Nguyệt lại mặt đối mặt, các cô hoàn toàn không hiểu đối phương nói gì. ͏ ͏ ͏
Hắn đang nói với các cô sao? ͏ ͏ ͏
Vậy bây giờ là tình huống gì? ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt suy nghĩ một chút... ͏ ͏ ͏
Lúc này người kia lại nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu không phải ngươi, vậy hẳn bắt đầu rồi chứ? Hi vọng hậu quả sẽ không quá quan trọng, nếu có người tài giỏi xuất hiện, có thể sớm phát hiện và giải quyết hết thảy. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng người kia thở dài một tiếng rồi hóa thành tro bụi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cả kinh nói: ͏ ͏ ͏
- Người này chết hay hình ảnh chiếu lại? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu, cô cũng không biết. ͏ ͏ ͏
Có điều hắn nói rốt cuộc có ý gì? ͏ ͏ ͏
Các cô còn chưa hiểu, tại sao nói hiện thế sẽ gian khổ? ͏ ͏ ͏
Sẽ xảy ra chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏
Không nói hoàn toàn, người này thích giả thần giả quỷ, thần thần bí bí, không chút nào dứt khoát. ͏ ͏ ͏
Tin tức này không hoàn toàn là xấu. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt với Tô Kỳ khôi phục thị giác, chỉ là vừa mới khô phục, các cô cũng cảm giác được lực lượng trấn thủ tứ phương đang nhanh chóng bị hấp thu. ͏ ͏ ͏
Tốc độ hấp thu quá nhan, các cô sắp không chịu nổi. ͏ ͏ ͏
Loại cảm giác đó phảng phất cả người đều bị hút đi. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải Tĩnh Nguyệt bắt lấy được tấm chắn này, lại nắm lấy Tô Kỳ, nói không chừng các cô bị hút đi. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hét lớn. ͏ ͏ ͏
- Không biết, có điều hình như lực lượng trấn thủ phản ứng, nhịn một chút đi, không việc gì đâu. ͏ ͏ ͏
Còn bên kia, vốn dĩ đám người Tử Phong vẫn đang oẳn tù tì xem ai tới cảm ngộ, đột nhiên bọn họ cũng cảm nhận được trận pháp biến đổi. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ tất cả mọi người đều đang ở trên đảo nhỏ, ngay cả Biên Hải Đao Khách và Liễu Y Y cũng bị đưa đến chỗ này. ͏ ͏ ͏
- Đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách ngẩng đầu hỏi.a ͏ ͏ ͏
- Không chắc nữa, cảm giác không lạc quan lắm. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cũng ngẩng đầu nhìn biến hóa trên trận pháp. ͏ ͏ ͏
Lực lượng ở nơi này bị điều khiển, hắn vẫn luôn cảm thấy có chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, tất cả mọi người đều cảm nhận được lực hút rất mạnh. ͏ ͏ ͏
Tử Phong phát ra khí tức của mình giúp mọi người đứng vững lại, sau đó hắn nói: ͏ ͏ ͏
- Xem ra không thể ở lại nơi này thêm nữa, ra ngoài trước rồi nói sau. ͏ ͏ ͏
Nhưng bọn họ còn chưa kịp rút lui, một lực hút rất mạnh đã khiến tất cả mọi người không thể nào nhúc nhích được, điều duy nhất bọn họ có thể làm, chỉ có chống cự. ͏ ͏ ͏
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt hỏi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà không ai biết, không ai trả lời được. ͏ ͏ ͏
Một lát sau, Tử Phong đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi có dự cảm không tốt lắm. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách thì nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi cảm thấy rất tốt, giống như nếu chịu đựng được, có thể rèn luyện cơ thể, thậm chí còn có thể tăng thêm một chút tu vi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cũng mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi cũng cảm thấy như vậy. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y cũng mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Ta cũng có cảm giác ấy, có vẻ không phải là chuyện xấu. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc đó Lam Nguyệt lại mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy thì đúng là chuyện xấu. ͏ ͏ ͏
Đám người Biên Hải Đao Khách không hiểu nổi, ngay cả Xích Huyết Đồng Tử cũng không hiểu. ͏ ͏ ͏
Thanh Y thở dài nói: ͏ ͏ ͏
- Đại sư huynh đã là nửa bước Ngũ giai, nếu tăng thêm chút nữa sẽ bước chân vào Ngũ giai. Nếu như đột phá ở chỗ này, Thiên kiếp sẽ trực tiếp đến đây, cả đám chúng ta đều xong đời. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng là nằm không cũng trúng đạn. ͏ ͏ ͏