Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 330

Chương 330
Sau khi ôm Tô Kỳ trở về phòng, Giang Tả cũng dự định nghỉ ngơi, trên thực tế hắn cũng rất mệt mỏi, hắn bị sét đánh rất nhiều lần. ͏ ͏ ͏
Nhìn ngủ say Tô Kỳ, Giang Tả cảm thấy tối nay là một đêm tốt đẹp. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc có thể an tâm ngủ. ͏ ͏ ͏
Ngày thứ hai Giang Tả và Tô Kỳ đều chật vật mở mắt ra, Tô Kỳ thấy Giang Tả, Giang Tả cũng thấy Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ híp mắt nói: ͏ ͏ ͏
- Mấy giờ rồi? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ móc điện thoại di động ra, nhìn một cái, gần mười giờ rồi. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt sắc mặt cô đen lại, sau đó lôi kéo Giang Tả đứng lên: ͏ ͏ ͏
- Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, ngủ ngủ ngủ, chỉ biết ngủ thôi, không kịp mất. ͏ ͏ ͏
Không phải là sắp không kịp, mà là đã không kịp. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Giang Tả cũng không nói gì, dù sao mặc quần áo thức dậy là được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ suy ngẫm, sau đó ngồi ở bên cạnh Giang Tả, không nói hai lời kéo dây cột tóc xuống ném cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả rất tự nhiên giúp Tô Kỳ buộc tóc. ͏ ͏ ͏
Đều đã thành thói quen. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thích hắn buộc, hắn cũng vui vẻ giúp Tô Kỳ buộc tóc. ͏ ͏ ͏
Thật vui vẻ. ͏ ͏ ͏
- Nhanh lên một chút có được hay không, á... quần áo của em đều đã mặc xong. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tủi thân nói. ͏ ͏ ͏
Cô lại ngủ quên, lại bị mắng, bị mắng thì thôi, ngộ nhỡ dính lên đầu Giang Tả sẽ không tốt. ͏ ͏ ͏
Không biết sư bá có dễ nói chuyện như sư phụ hay không. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thầm nghĩ trong lòng. ͏ ͏ ͏
Chờ bọn họ thu thập đồ đạc xong, liền vội vã đi đến địa điểm hẹn trước. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ mang theo Giang Tả chạy gấp tới, hận không thể một bước đi thẳng đến. ͏ ͏ ͏
Chờ đến khi bọn họ đến, phát hiện chỉ có một mình Kiếm Thập Tam đứng ở nơi đó. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ cung kính nói: ͏ ͏ ͏
- Sư bá, không phải là chúng con tới chậm chứ? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam vốn đang thất thần, lúc này lấy lại tinh thần nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Muộn sao? Hình như là chậm một chút. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy sư tỷ đâu? ͏ ͏ ͏
Không chờ Kiếm Thập Tam trả lời, Tô Kỳ đã nghe được xa xa có người vội vã chạy tới. ͏ ͏ ͏
Người tới chính là Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏
Ừm, người này cũng đến chậm, hơn nữa còn trễ hơn cô. ͏ ͏ ͏
Mặt Tô Kỳ xạm lại, dường như thể diện của các cô đã mất sạch, thân là người tu luyện vậy mà ngủ quên, lại còn tới trễ như vậy. ͏ ͏ ͏
Nói ra không sợ bị cười đến rụng răng. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Kiếm Thập Tam lại không nói gì, những người này cũng vừa mới độ kiếp xong, có thể dậy sớm như vậy đã coi như là hiếm thấy. ͏ ͏ ͏
Sau đó Kiếm Thập Tam mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu đã đến, vậy chúng ta lên đường đi, đúng rồi ta đã để Miên Vân đi trước rồi. ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Vậy chúng ta trở về thế nào? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam vung tay lên, một thanh trường kiếm bay ra, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Ngự kiếm phi hành, mấy đứa chưa thấy qua sao? Hay là mấy trăm năm đi qua, đã không lưu hành? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lúng túng cười cười, cảnh giới các cô còn rất thấp, nên chưa tiếp xúc với ngự kiếm phi hành, dĩ nhiên là không nghĩ đến. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Ở một chỗ nào đó trong dòng nước dưới Thánh Địa, có một gian phòng nhỏ do năng lượng tạo thành. ͏ ͏ ͏
Nơi này một mảnh đen nhánh, không có ánh sáng xuyên vào. ͏ ͏ ͏
Bên trong gian phòng nhỏ, có bóng người ngồi ngay ngắn, không nói một lời không ăn không ngủ. ͏ ͏ ͏
- Lão Thất, ngươi ăn chút gì đi. ͏ ͏ ͏
Huyền Vũ nói. ͏ ͏ ͏
Nơi này chính là nơi giam cầm Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Bây giờ Nguyệt Tịch không phải là không muốn nói chuyện, mà là không thể nói chuyện, Kim Giáp chê bà nói quá nhiều, nên trực tiếp cho bà một cái cấm ngôn. ͏ ͏ ͏
Vậy mà tiểu tỷ tỷ của bà lại cố ý đưa đồ ăn cho bà vào lúc này, không biết bà không mở miệng được sao? ͏ ͏ ͏
Hiện tại ngay cả Truyền m Nhập Mật cũng không làm được. ͏ ͏ ͏
Vô cùng khổ sở . ͏ ͏ ͏
Mọi người đều uất ức. ͏ ͏ ͏
Huyền Vũ lại không biết chuyện này, nó cũng là lần đầu tiên đến thăm Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏
Gần đây nó cảm giác mình càng ngày càng hiểu Di Giới Thánh Tượng, chỉ cần cố gắng chút nữa, nó sẽ có thể nhập môn, một khi nhập môn, về sau tu luyện sẽ dễ dàng hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Chính nó cũng không biết mình thông minh như vậy, Lão Thất còn nói nó đần, nó quyết định một khi tu luyện thành công sẽ tạo ra một cơn phong ba. ͏ ͏ ͏
Trọng chấn uy nghiêm làm tỷ tỷ của mình. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng vừa đến, Lão Thất lại không nói lời nào, không ăn đồ ăn, khiến nó lo lắng. ͏ ͏ ͏
Nó chỉ sợ Lão Thất bị tủi thân, bị bắt nạt. ͏ ͏ ͏
Chuyện này đều do người làm tỷ tỷ như nó thất trách, không bảo vệ tốt cho Lão Thất. ͏ ͏ ͏
- Lão Thất, ngươi chờ một chút, tỷ tỷ đi nói chuyện phải trái với tên thiết giáp kia, nhất định phải bắt hắn thả ngươi ra. ͏ ͏ ͏
Huyền Vũ nói. ͏ ͏ ͏
Đã nói không được để cho Lão Thất gặp sự cố, hiện tại đã không nói lời nào không ăn đồ ăn, tiếp tục một ngàn năm không điên mới lạ. ͏ ͏ ͏
Làm sao có thể như thế. ͏ ͏ ͏
Mà ngay tại lúc này, một đạo khí tức cực kỳ bá đạo, xuyên qua Thánh Địa hàng lâm ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
Hơi thở này cực kỳ bá đạo, giống như chuôi kiếm sắc bén quét ngang qua, khiến cho toàn bộ người cảm nhận được hơi thở này, đều không thể không sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Đây là trạng thái của Đạo, là ý chí của Đạo. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất