Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 343

Chương 343
Đối với chuyện mấy ngày nay Giang Tả không đi câu cá, Tô Kỳ cũng không để ý, dù sao mấy ngày nay cô cũng rất vui vẻ, cơ hội câu cá còn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa ăn xong Nguyên Cốt Đan, thân thể Giang Tả cũng mạnh hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Cái này đã đủ rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, phát hiện cô rất vui vẻ, về nhà có thể làm cho cô ấy vui vẻ như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng nghe dì nhỏ nói qua, mỗi lần tế tự chấm dứt, chỉ cần Tô Kỳ được đi về sẽ vô cùng vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Trước kia Giang Tả cho là bởi vì hắn ở bên ngoài, bây giờ nhìn lại, còn có thể là vì nhà bọn hắn ở bên ngoài, hoặc có lẽ là cuộc sống bọn họ ở bên ngoài. ͏ ͏ ͏
Chỉ có ở bên ngoài, thì tất cả mới thuộc về bọn họ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã sống rất lâu, nên gần như quên mất loại cảm giác đó, vị trí kiếp trước của hắn cũng không ngừng biến đổi, không có một địa phương nào có thể khiến cho hắn không nỡ bỏ đi. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần không có giá trị, hắn sẽ rời đi. ͏ ͏ ͏
Kiếp này, chỉ cần địa phương có Tô Kỳ ở, hắn sẽ vô cùng thỏa mãn. ͏ ͏ ͏
Không bao lâu sau, Giang Tả đã trở về đến phòng nhỏ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ phụ trách thu dọn đồ đạc, Giang Tả ở một bên hỗ trợ là được. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là không bao lâu đã có người gõ cửa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ để cho Giang Tả đi mở cửa. ͏ ͏ ͏
Thời điểm mở cửa, Giang Tả thấy hai người, một là Tĩnh Nguyệt tỷ, còn một người có gương mặt lạ hoắc nhìn thuần khiết không tỳ vết. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Em rể, giới thiệu một chút, đây là Thanh Liên sư muội, thuận đường đi ra ngoài lịch luyện. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên mở miệng lễ phép nói: ͏ ͏ ͏
- Chào Giang Tả ca. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi Giang Tả còn cho là, Thanh Liên sẽ gọi hắn là anh rể. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả để cho Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên đi vào. ͏ ͏ ͏
Sau khi bọn họ tiến vào, Tô Kỳ liền kêu: ͏ ͏ ͏
- Mọi người không nên gấp, em thu dọn sắp xong rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi tìm Tô Kỳ, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Để anh dọn cho. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không cần, anh sẽ làm rơi đồ vật. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏
- Nhưng lần trước đi Ly Uyên Đảo mới thu dọn qua, bây giờ có cái gì cần em dọn chứ? ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ dừng lại nói: ͏ ͏ ͏
- Em chỉ muốn tìm một chút xem có đồ gì rơi xuống hay không. ͏ ͏ ͏
Mặt Giang Tả xạm lại, căn bản là không có đồ vật gì để thu dọn cả. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ liền bị Giang Tả mang đến đại sảnh, Tĩnh Nguyệt hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Hai người đang làm gì vậy? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bĩu môi: ͏ ͏ ͏
- Em chỉ muốn tìm một chút xem có thứ gì rơi xuống không, đúng rồi, có phải lập tức lên đường hay không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng, vé máy bay đã hết, chỉ có thể mượn Miên Vân tới, chị phải hao tổn rất nhiều tinh lực mới thuyết phục được những lão bất tử kia. ͏ ͏ ͏
Dù sao Tĩnh Nguyệt cũng là Thánh nữ, mặt mũi đặc biệt lớn. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng suy nghĩ về quá trình Tĩnh Nguyệt cũng có chút bất đắc dĩ, trên thực tế những người đó, tính toán đợi cô hết bệnh, mới chịu để cho cô đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Nhưng cô có cấm địa làm chỗ dựa. ͏ ͏ ͏
Trong lúc này cô đi qua Thánh Địa, biết được một chuyện. ͏ ͏ ͏
Trí nhớ vị kia trong Thánh Địa không hoàn chỉnh. ͏ ͏ ͏
Vì muốn nhanh chóng biết chân tướng thiếu nữ trong cấm địa, nên để cho Tĩnh Nguyệt tranh thủ thời gian đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Không tại sao, chỉ là vì đi ra ngoài mới có cơ hội biết chân tướng. ͏ ͏ ͏
Cho nên Tĩnh Nguyệt muốn đi ra ngoài cũng không ai ngăn được, trận pháp Thánh Địa đang đứng về phía cô. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên cô sẽ không để cho những người đó biết, đây là ý của thiếu nữ trong cấm địa, đối với những khác người mà nói cấm địa chính là một cái mê cung. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không nói lời nào, hoặc có lẽ là hắn không muốn xen vào cuộc nói chuyện của những người này. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, hắn cũng không để ý cái gì, dù sao cũng không muốn nói cái gì với những người này. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên ở một bên cũng không nói chuyện, sau khi biết tên chồng của Cửu Tịch sư tỷ, bọn họ đối với chồng Cửu Tịch sư tỷ vẫn rất hiếu kỳ. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Thanh Liên phát hiện, chồng của sư tỷ cô, vô cùng bình thường. ͏ ͏ ͏
Làm sao người này cưới được sư tỷ chứ? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên không khỏi tự hỏi. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng cô cũng không có ý nghĩ gì khác. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Em đi mang đám Hồng Thự theo, rồi lên đường. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Anh đi trả phòng. ͏ ͏ ͏
Vừa nói Giang Tả vừa đi ra ngoài, phòng nhất định phải trả, không nói Linh thạch, mà chìa khóa cũng phải trả lại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi tới sảnh phục vụ, thấy ông chủ Hà cũng ở đây. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa tiến đến, tự nhiên ông chủ Hà cũng thấy, ông ta lập tức chào đón: ͏ ͏ ͏
- Anh bạn có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả đưa chìa khóa cho ông ta nói: ͏ ͏ ͏
- Trả phòng. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất