Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 342

Chương 342
Sau đó, trong phòng truyền ra đủ loại tiếng xương vỡ vụn. ͏ ͏ ͏
Tình cảnh không cách nào miêu tả. ͏ ͏ ͏
Ở trong một căn phòng khác của Thánh Địa, Tĩnh Nguyệt tội nghiệp nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, tại sao đuổi tiểu oán phụ đi lại không thả con ra? Dầu gì con cũng là Thánh nữ mà. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt vẫn bị treo, còn suýt bị đánh. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì như này mới thú vị, để cho bọn họ tương ái tương sát đi, như vậy sẽ khiến cho Tiểu Cửu biết, đắc tội sư phụ là phải trả giá bằng sổ nhật ký. Xem xong rồi về sau còn uy hiếp Tiểu Cửu thế nào? ͏ ͏ ͏
Khi bọn họ phát hiện có người đi đến phòng nhỏ, Nguyệt Tịch đã biết Giang Tả muốn đi làm gì. ͏ ͏ ͏
Khiến Tô Kỳ gấp đến mức phải khóc. ͏ ͏ ͏
Đặc biệt thú vị. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đánh chết cô cũng sẽ không đi viết những thứ đó. ͏ ͏ ͏
Hôm sau Giang Tả từ hôn mê tỉnh lại, mặc dù chưa bao giờ cảm giác được nguy hiểm chân thực, nhưng hắn có một loại cảm giác từ trong chỗ chết hồi sinh. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên hiện tại hắn động cũng không động được. ͏ ͏ ͏
Hắn có thể cảm giác được Tô Kỳ ngủ ở bên cạnh hắn, nhưng hình như xương cổ cũng bị gãy. ͏ ͏ ͏
Thật sự, đây là lần đầu Tô Kỳ xuống tay với hắn tàn nhẫn như vậy. ͏ ͏ ͏
Nếu như bây giờ hỏi Giang Tả lần sau còn dám nhìn không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả sẽ quấn quít, nhưng chỉ là trong chốc lát, hắn quyết định trong thời gian ngắn không nhìn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ tỉnh lại, cô một tay đặt ở trên ngực Giang Tả, vốn dự định chống tay đứng lên, nhưng mà lập tức sập xuống. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xương gãy đau nhức, nhất định là Tô Kỳ cố ý. ͏ ͏ ͏
- Em không cố ý. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ dùng linh khí của mình chỉnh lại xương, sau đó chờ đợi chữa trị. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngồi ở trên giường nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải anh đang nghĩ em sẽ hỏi lần sau anh còn dám nhìn hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có phải sau đó anh sẽ trả lời không dám hay không, sau đó trong thời gian ngắn không nhìn? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lại nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ nằm xuống, nhỏ giọng thì thầm ở bên tai Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Em sẽ không hỏi. ͏ ͏ ͏
Nói xong còn cắn tai Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài, quả nhiên trong thời gian ngắn không thể nhìn, Tô Kỳ sẽ tức giận. ͏ ͏ ͏
Rồi sau đó Tô Kỳ rúc vào bên người Giang Tả, tủi thân nói: ͏ ͏ ͏
- Xấu hổ lắm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy, chờ em không xấu hổ lại nhìn à? ͏ ͏ ͏
- Không tin, lúc trước theo đuổi em, làm chuyện gì anh cũng nói trước như vậy, nhưng cuối cùng đều không thực hiện. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏
- Lúc nào anh mới khoẻ? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Xem tâm tình em đã. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, sẽ lập tức khoẻ thôi, ăn đi. ͏ ͏ ͏
Vừa nói Tô Kỳ vừa lấy ra viên thuốc màu trắng tinh. ͏ ͏ ͏
Thấy thuốc này, Giang Tả cũng không biết nói cái gì cho phải. ͏ ͏ ͏
Đây không phải là thuốc bình thường, mà là Nguyên Cốt Đan, có thể phục hồi lại xương cốt toàn thân, cường hóa cốt cách. ͏ ͏ ͏
Nhưng trước khi ăn phải đánh nát xương cốt toàn thân, quá trình của nó cực kỳ tàn nhẫn. ͏ ͏ ͏
Cho nên, Tô Kỳ cố ý sao? ͏ ͏ ͏
Vừa hả giận vừa giúp hắn cường hóa thân thể. ͏ ͏ ͏
Loại thuốc này gần như không có hạn chế tu vi, dưới Ngũ giai đều có thể dùng, Tứ giai dùng là tốt nhất. ͏ ͏ ͏
Cho Nhất giai Nhị giai thật là lãng phí, chớ nói chi là một người bình thường. ͏ ͏ ͏
Theo như Giang Tả tự mình định giá mà nói, tuyệt đối không thua kém Bát phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Thuốc đắt như vậy cứ thế cho hắn ăn sao? ͏ ͏ ͏
Cái này phải cầu xin bao lâu mới có? ͏ ͏ ͏
Hoặc cái này vốn là cho Tô Kỳ dùng? ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả không có phản ứng, Tô Kỳ bất mãn nói: ͏ ͏ ͏
- Làm sao? Sợ em đầu độc anh à? Vợ anh xấu như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu. ͏ ͏ ͏
- Vậy thì ngoan ngoãn ăn vào. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả vẫn phải ăn, thật ra thì cho hắn ăn cái này rất là lãng phí, bởi vì hắn có thể dựa vào chính mình làm được bất kỳ chuyện gì, cho tới bây giờ chuyện tu vi cũng không cần lo lắng quá nhiều, càng không cần người khác hỗ trợ. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả vẫn ăn. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, không bao lâu sau hắn đã cảm giác mình bắt đầu khôi phục. ͏ ͏ ͏
Cảm nhận được Giang Tả khôi phục, Tô Kỳ lộ ra nụ cười, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Đẹp không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đẹp. ͏ ͏ ͏
Hắn đã có thể động. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cố làm vẻ tức giận nói: ͏ ͏ ͏
- Em nói là nhật ký. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lại lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Anh nói là em. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thẹn thùng nói: ͏ ͏ ͏
- Vừa mới ngủ dậy, quần áo nhăn nhúm, tóc rối, mặt cũng không rửa. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ đã bị Giang Tả hôn lên. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Tô Kỳ cũng ôm lấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Ngày thứ hai. ͏ ͏ ͏
Giang Tả và Tô Kỳ cùng rời khỏi Thánh Địa, Tô Kỳ kéo tay Giang Tả cười rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Hôm nay tế tự chấm dứt à? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Vâng, rốt cuộc cũng có thể trở về, tế tự kết thúc, không cần bất kỳ Thánh nữ dự khuyết nào ở lại, sư phụ sẽ tự đi an bài. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất