Chương 357
Trong phòng, rất nhiều người đều nhìn Giang Tả và cô gái kia, ban đầu bọn họ còn rất lo lắng, nhưng thời điểm nhìn thấy tay Giang Tả đụng vào thiếu nữ. ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ vốn giẫy giụa muốn tỉnh lại, đột nhiên an ổn hơn rất nhiều, mặc dù vẻ mặt không quá buông lỏng, nhưng ít ra cũng không giãy giụa nữa. ͏ ͏ ͏
Bọn họ trố mắt nhìn nhau, mặc dù không biết xảy ra cái gì, nhưng hình như người này thật sự có biện pháp. ͏ ͏ ͏
Theo thời gian trôi qua, bọn họ thấy thiếu nữ không có giãy giụa, hơn nữa vẻ mặt cũng đang từ từ buông lỏng ra. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều lộ ra nét vui mừng, thiếu nữ đã thức rất lâu, rốt cuộc yên tĩnh ngủ đi. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này Giang Tả cũng tỉnh, hắn thu tay về, xoay người nhìn người phụ nữ gần đó nói: ͏ ͏ ͏
- Không sao rồi. ͏ ͏ ͏
Nói xong Giang Tả liền rời đi, không để ý vợ chồng họ đang cảm tạ ở một bên. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả mà nói, chuyện này cũng không quan trọng, bây giờ hắn cần phải đi tìm hai tên Mộng Nhân kia. ͏ ͏ ͏
Hắn dám thả cho chạy, tự nhiên có thể bắt trở lại. ͏ ͏ ͏
Đối với Mộng Nhân, hắn không thích. ͏ ͏ ͏
Năm đó bọn họ xông vào mộng cảnh của hắn, khiến cho hắn vô cùng tức giận. ͏ ͏ ͏
Không thưởng cho họ phần thưởng diệt tộc, cho bọn họ chết đi trong sợ hãi, thì không đủ để hạ lửa giận của hắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả rời đi, khiến cho mấy người trong phòng không phản ứng kịp, bọn họ còn không có thời gian để lấy lòng đối phương. ͏ ͏ ͏
Bọn họ phát hiện, người này không muốn tiếp xúc với bọn họ. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bọn họ cũng rất vui mừng, rốt cuộc cũng tốt. ͏ ͏ ͏
Lúc này mẹ thiếu nữ lo lắng nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải hắn ta gạt chúng ta hay không? Con gái vẫn chưa tỉnh lại mà? ͏ ͏ ͏
Người đàn ông sửng sốt một chút: ͏ ͏ ͏
- Chớ nói bậy bạ, để tôi gọi điện thoại cho bạn tôi. ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ này ngủ ba ngày, khiến cho người nhà lo lắng không thôi, nhưng ba ngày sau cô tỉnh lại, gần như quên tất cả mọi chuyện khoảng thời gian này. ͏ ͏ ͏
Thầy thuốc nói là cô gái lựa chọn mất trí nhớ. ͏ ͏ ͏
Ác mộng khiến cho cô gái quá sợ hãi, vì tự bảo vệ mình, nên cô lựa chọn quên hết. ͏ ͏ ͏
Thầy thuốc kia không có nói sai, đúng là thiếu nữ tự lựa chọn quên hết. ͏ ͏ ͏
Ngoại trừ lúc vừa mới bắt đầu, Giang Tả cũng chưa có liếc mắt nhìn qua cô gái, tự nhiên sẽ không động tay động chân cái gì. ͏ ͏ ͏
Nhưng loại kết quả này, đối với cả nhà bọn họ mà nói, là không thể tốt hơn. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng chuyện này đều là nói sau, bây giờ Giang Tả đang cầm tiền xu, ngồi xe taxi bắt đầu tìm kiếm ở trong thành phố. ͏ ͏ ͏
Hắn nhìn thời gian một chút, phát hiện sắp đến trưa, chỉ còn lại buổi chiều, hắn phải nhanh hơn một chút, chậm trễ thì Tô Kỳ sẽ gọi điện thoại. ͏ ͏ ͏
Mà tiền cũng đã vào tài khoản, hắn có thể cân nhắc đi mua nhà. ͏ ͏ ͏
- Anh bạn, bây giờ đi đường nào? Đi thẳng sao? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên bác tài hỏi. ͏ ͏ ͏
- Quẹo trái. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cầm tiền xu trả lời. ͏ ͏ ͏
- Anh bạn nhỏ, đi trong thành phố thì tôi không có ý kiến gì, nhưng đừng đi chỗ nào vắng vẻ, hơn nữa không thể đi chỗ không được đi. ͏ ͏ ͏
Tài xế nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không lên tiếng, hắn nhìn bên ngoài, nói như thế nào đây, sắp đến rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó không bao lâu, Giang Tả liền dừng xe lại. ͏ ͏ ͏
Không phải là đến, mà là đi tới khu biệt thự, nơi này là địa bàn của mấy người Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏
Đi tiếp nữa không chừng sẽ đụng phải người quen. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Giang Tả cảm thấy con Huyết Yêu này rất biết tìm chỗ để trốn, vậy mà lại trốn ở chỗ này, chuyện này làm cho hắn rất bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏
Sau khi trả tiền xuống xe, Giang Tả liền lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
- Ồ, ông xã? Anh về nhà ăn cơm không thấy em à? ͏ ͏ ͏
Đối diện truyền tới giọng nói hơi bối rối của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Bình thường Giang Tả đi làm đều không trở về nhà ăn cơm, chuyện này không liên quan đến việc cãi nhau. ͏ ͏ ͏
- Không phải, anh chỉ muốn hỏi một chút lúc về cần mua thức ăn gì. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy giọng Tô Kỳ, tâm lý Giang Tả liền lạnh một nửa. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn hỏi xem Tô Kỳ có ở nhà không. ͏ ͏ ͏
Xem ra hiện tại không ở. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Tô Kỳ mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Mua cái gì anh thích ăn là được, ừ, nếu không, lúc anh mua nói với em, em theo anh đi mua một lần. Bây giờ em đang ở chỗ sư tỷ, xảy ra chút chuyện, thế nhưng không có gì đáng ngại, em chỉ tới tham gia trò vui mà thôi. ͏ ͏ ͏
Bây giờ tâm Giang Tả hoàn toàn lạnh, Tô Kỳ cũng ở gần đây. ͏ ͏ ͏
Sau khi cúp điện thoại, Giang Tả đầy bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏
Hiện tại làm việc cần phải cẩn thận. ͏ ͏ ͏
Hắn cũng không muốn đụng phải Tô Kỳ ở chỗ này, coi như thấy hắn mang mặt nạ cũng không được. ͏ ͏ ͏
Lúc trước ở trong không gian Thiên kiếp, hắn có Kiếm Thập Tam hỗ trợ che giấu, nhưng như vậy cũng không thể hoàn toàn tránh thoát ảnh hưởng. ͏ ͏ ͏
Chớ nói chi là bây giờ. ͏ ͏ ͏