Chương 383
Chung Dịch Dương nhún vai: ͏ ͏ ͏
- Năng lực của tôi có hạn, không cách nào dùng thịt linh thú Ngũ giai làm ra tiên yến, cho nên những thứ này hầu như không có trợ giúp đối với tu vi, nếu có cũng không rõ ràng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc mắt nhìn, quả thật là như thế, thậm chí còn không bằng nguyên liệu linh thú Nhị giai nấu ăn. ͏ ͏ ͏
Nguyên nhân rất đơn giản, toàn bộ linh khí không phải là tiêu tan, thì chính là bị bỏ đi, như vậy Chung Dịch Dương mới có thể nấu bình thường. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Giang Tả không thèm để ý, chỉ cần mùi vị ngon là được, hắn không cần tới hiệu quả. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả liền ngồi xuống bắt đầu thử. ͏ ͏ ͏
Hắn gắp lên một miếng thịt, sau đó bỏ vào trong miệng. ͏ ͏ ͏
Nhai mấy cái, ừm, không thể nói rõ là mùi vị gì, nhưng Giang Tả cảm giác ăn cực ngon. ͏ ͏ ͏
Sau khi ăn mấy miếng, hắn liền nhớ tới thịt Đa Linh Khuyển, nói thật, cảm giác thịt Đa Linh Khuyển cũng không ăn ngon như vậy. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là ý niệm này vừa xuất hiện, Giang Tả đã đè nó xuống. ͏ ͏ ͏
Bởi vì hắn có mới nới cũ. ͏ ͏ ͏
Nếu như để Tô Kỳ biết chuyện này, hắn sẽ bị trêu chọc. ͏ ͏ ͏
Nói đến Tô Kỳ, Giang Tả cảm thấy, ngày nào đó phải để cô ấy tới nếm thử một chút, nhưng phải chờ ngày nào đó hắn chán ăn lại cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Tuy thực lực Chung Dịch Dương hơi kém, nhưng tài nấu ăn không tệ. ͏ ͏ ͏
Ừm, có thể bắt lại, à, sai, có thể thường xuyên giúp nấu ăn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tây Môn Linh Lung cũng kinh hô: ͏ ͏ ͏
- Oa, ăn thật ngon, tôi lớn như vậy rồi còn chưa ăn qua đồ ăn ngon như vậy. ͏ ͏ ͏
Nữ Ma Pháp Sư cũng sửng sốt, vật cô muốn đã tới tay, vốn dự định rời đi. ͏ ͏ ͏
Nhưng bây giờ có chút không nỡ bỏ, hay là đợi thêm chút nữa rồi đi. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương nói: ͏ ͏ ͏
- Thật ra thì thịt Đa Linh Khuyển cũng rất tốt, cô có thể về thử một chút. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Linh Lung căm tức nhìn Chung Dịch Dương: ͏ ͏ ͏
- Không cho phép anh đánh chủ ý lên Kỳ Kỳ. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương nhún vai, hắn ta không điên, nào dám chọc đại tiểu thư Ngự Linh Tông. ͏ ͏ ͏
Mặt Tây Môn Xuy Hỏa cũng đầy thỏa mãn: ͏ ͏ ͏
- Giá trị, ăn thêm mấy bữa nữa thì càng tốt. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương nói: ͏ ͏ ͏
- Số thịt còn lại có thể làm được hai ba bữa nữa, mấy ngày nay đều có thể ăn một bữa. Hơn nữa không cần chờ thời gian dài, nó hồi phục rất nhanh. ͏ ͏ ͏
Nghe được tin tức này, tất cả mọi người đều vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả nhìn về phía Vịnh Tê, đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Không cần giả bộ, bây giờ ngươi đã có thể tự do hoạt động. Nếu như ngươi có suy nghĩ gì lệch lạc, ta không ngại lại cắt xuống ít đồ đâu. ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê lập tức nhảy cỡn lên: ͏ ͏ ͏
- Nhân loại, có dám nói rõ họ tên hay không, ta muốn ngày đêm không nghỉ nguyền rủa ngươi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lười để ý đến nó, làm đồ ăn mà một chút tự giác của đồ ăn cũng không có. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải lo lắng nó bị tuyệt chủng, bây giờ Giang Tả liền muốn giết nó. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, không cần phải đề phòng một chút sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Nếu nó dám làm ra động tác gì, tôi sẽ trực tiếp giết nó, như vậy không cần phải suy nghĩ làm sao khiến nó sinh sôi đời sau, tránh tuyệt chủng nữa. ͏ ͏ ͏
Nếu như Giang Tả không có đoán sai mà nói, trên đời này còn rất ít Vịnh Tê tồn tại, thậm chí có thể nó là con cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Lúc này Vịnh Tê cũng không dám lộn xộn nữa, nhưng vẫn công khai truyền âm nói: ͏ ͏ ͏
- Ta không trốn, thế nhưng ngươi phải để ta làm xong chuyện lúc trước, nếu không ngươi chính là Giang súc vật. ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Giang Tả trở nên lạnh lẽo, cái thức ăn này, cậy mình là đồ ăn ngon, khá có niềm tin. ͏ ͏ ͏
Thực sự cho rằng mình không dễ dàng chết đi sao. ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê thấy ánh mắt Giang Tả, cả người run lên, ánh mắt này khiến tim nó vẫn còn sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Giang súc vật với họ Tần đều không dễ chọc. ͏ ͏ ͏
- Còn dám nói lung tung, khâu miệng ngươi lại, cắt mũi, móc mắt, xẻo tai ngươi. Lại để cho ngươi làm linh thú thái giám. ͏ ͏ ͏
Giọng nói Giang Tả rất uy nghiêm, không hề giống nói đùa. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải con này ăn khá ngon, Giang Tả đã cắt nó thành mảnh nhỏ. ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê lại run rẩy, hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏
- Họ Giang, ngươi có đạo lữ không? Ta có thể thăm hỏi... ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê còn chưa nói hết lời, trong nháy mắt một cỗ sát ý vô tận bao phủ lên mọi người, cảm giác lạnh thấu xương khiến cho con bò cái nằm trên đất cũng không tự chủ được run rẩy. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Vạn Vật Thiết Cát trên người Vịnh Tê chuyển động. ͏ ͏ ͏
Lưỡi dao sắc bén xẹt qua toàn thân Vịnh Tê, tất cả da thịt nó bị cắt mở, miệng cũng bị cắt nhỏ, ánh mắt hoa đi, cả khuôn mặt bị cắt bằng. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo tất cả mọi thứ trên người nó bị cắt cụt, tứ chi, cái đuôi, lỗ tai vân vân, chỉ cần trồi lên, đều không ngoại lệ. ͏ ͏ ͏
Sau một khắc Giang Tả xuất hiện ở bên cạnh nó, vô tận sát ý bao phủ lên người Vịnh Tê, sau đó phát ra âm thanh lạnh như băng: ͏ ͏ ͏
- Còn dám nói thêm một chữ, ta sẽ cho ngươi biết, cái gì là tàn nhẫn. ͏ ͏ ͏