Chương 384
Vịnh Tê cảm thụ được vô tận sát ý, liền có một loại ảo giác ngước nhìn tiền bối. ͏ ͏ ͏
Nội tâm nó đã sợ hãi, nó cảm giác mình chỉ cách cái chết một chữ. ͏ ͏ ͏
Nó tạm thời không dám nói lời nào. ͏ ͏ ͏
Thân thể đau đớn, càng khiến nó sợ hãi, tên họ Giang này, thật sự muốn giết nó. ͏ ͏ ͏
Không phải chỉ là đạo lữ song tu thôi sao, không bao giờ nói nữa. ͏ ͏ ͏
Nó thật sự không dám... nói nữa, trong nháy mắt vừa rồi, lòng nó vẫn còn sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Linh Lung ở bên cạnh trốn ra sau lưng Tây Môn Xuy Hỏa, cả người cũng có chút lạnh. ͏ ͏ ͏
- Hộ thê cuồng ma sao? ͏ ͏ ͏
Tây Môn Linh Lung núp ở phía sau nhỏ giọng nói. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi Vịnh Tê nhiều lần mắng súc vật, Phá Hiểu cũng chỉ cắt đầu lưỡi nó mà thôi, bây giờ Vịnh Tê vừa mới nói xấu nửa câu đạo lữ song tu của hắn. ͏ ͏ ͏
Đã bị trực tiếp cắt thành heo nái, đây là thù hận lớn như nào. ͏ ͏ ͏
Tâm thần những người khác cũng rung động, cỗ sát khí vừa rồi, thực sự làm cho người ta run rẩy, hiện tại bọn họ phát hiện, hoá ra Phá Hiểu tức giận, vô cùng đáng sợ. ͏ ͏ ͏
Nhưng bọn họ biết một chuyện, nói cái gì cũng được, nhưng đừng kéo lên trên người đạo lữ của hắn. ͏ ͏ ͏
Sau khi Tây Môn Xuy Hỏa rung động lại vui vẻ, hắn ta lập tức đi qua nhặt thịt, những miếng thịt này đủ ăn rất lâu. ͏ ͏ ͏
Không chừng có thể ăn mấy tháng. ͏ ͏ ͏
Nữ Ma Pháp Sư cũng đi qua nhặt thịt, gom máu. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu giận dữ, khó nói là tốt hay xấu. ͏ ͏ ͏
Ít nhất mọi người đều hài lòng. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tây Môn Linh Lung hỏi Chung Dịch Dương: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đã kết hôn rồi sao? ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương lắc đầu, hắn ta thật sự không biết chuyện này, không ai biết Phá Hiểu đã kết hôn hay chưa. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu Phá Hiểu đã thật sự kết hôn, thì bảo vệ vợ là đúng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả trở về tiếp tục ăn, giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. ͏ ͏ ͏
Dù sao cũng không có thứ gì có thể quấy rầy hắn. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, bây giờ Vịnh Tê bị cắt thành như vậy, một ngày có thể khôi phục không? ͏ ͏ ͏
- Khiến nó hao hết sạch huyết khí dư thừa, khôi phục tứ chi trước là được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bình tĩnh mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê ở trên mặt đất nghe thấy câu này, liền run rẩy một cái. ͏ ͏ ͏
Hao hết huyết khí? ͏ ͏ ͏
Vậy bao lâu nó mới có thể gieo giống? ͏ ͏ ͏
Họ Tần cũng không ác như họ Giang, nói cuộc sống tốt đẹp đâu rồi? ͏ ͏ ͏
Không lâu sau trời sáng, Giang Tả nhìn mặt trời trở nên chói mắt, sau đó đem mê vụ: ͏ ͏ ͏
- Cái động phủ kia hôm nay mở ra, hay là ngày mai mở ra? ͏ ͏ ͏
- Hôm nay, nhưng không biết thời gian cụ thể, có lẽ là tối nay, không phải Vịnh Tê đã nói, tối nay sẽ xuất hiện cửa vào sao. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa nói. ͏ ͏ ͏
- Không giống như mọi người nghĩ đâu, đúng là tối nay cửa vào sẽ mở ra, nhưng cửa vào giả sẽ mở ra trước một đoạn thời gian. ͏ ͏ ͏
Lúc này Vịnh Tê lại mở miệng. ͏ ͏ ͏
Nó đang kiểm tra, xem hiện tại mình có thể nói chuyện hay không. ͏ ͏ ͏
Lời nói giá trị như này, coi như không tuân theo quy định, cũng sẽ không phải chịu một kích trí mạng. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Giang Tả không trách cứ gì, hỏi: ͏ ͏ ͏
- Nói cụ thể. ͏ ͏ ͏
- Động phủ là trụ sở của chủ nhân nhà ta, mặc dù chỉ ở một thời gian ngắn, nhưng không thể khinh thường. Bọn họ thiết kế hai con đường ở đây, một cái là giả, một cái là thật. Chỉ cần động phủ vận chuyển bình thường, những cửa vào này mở ra có chu kỳ, hôm nay chính là chu kỳ mới. Mà cửa vào giả vận hành trước, cho nên nó sẽ xuất hiện trước, cửa thật không hiện ra trước, nhưng nó thật sự tồn tại. ͏ ͏ ͏
Nghe Vịnh Tê giải thích xong, Giang Tả cau mày, hắn không biết Tô Kỳ sẽ đi cửa nào. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tây Môn Xuy Hỏa hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy đi vào cửa giả sẽ gặp nguy hiểm sao? ͏ ͏ ͏
Phải biết, người trong tông môn bọn họ cũng đi qua, nếu như có nguy hiểm to lớn, nói cái gì thì hắn ta cũng phải báo cho những người đó biết. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa khó tránh khỏi bên trong đồng đạo, có một ít bạn tốt, cũng phải nhắc nhở. ͏ ͏ ͏
Lúc này Vịnh Tê xen vào một tiếng, vô cùng khinh thường nói: ͏ ͏ ͏
- Nhân loại ngu xuẩn, ngươi quá khinh thường sự độ lượng của chủ nhân nhà ta, cửa vào thật dẫn tới chỗ bọn họ ở. Còn cái gọi là cửa giả, thì đi thông vào tiểu viện, bên trong có linh dược, có pháp bảo, có một ít công pháp bình thường, nhưng không có bất kỳ nguy hiểm gì. Hiểu không? Nhân loại. Mặc dù tên họ Tần chẳng ra gì, nhưng hắn căn bản khinh thường bày ra cạm bẫy ở nhà của mình. Cây cao bóng cả, bản thân hắn chính là tồn tại vĩ đại nhất, cũng là nguy cơ khó giải nhất. Đã cảm nhận được sự quyết đoán vô biên của chủ nhân nhà ta chưa? Nhân loại ngu xuẩn. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải thời đại khác nhau, Giang Tả đều cảm thấy lời nói này đang nói hắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy vận may tên họ Tần này thật tốt, không sinh cùng một thời đại với hắn, nếu không, ha ha. ͏ ͏ ͏
Thật ra thì đám người Tây Môn Linh Lung cũng rất tò mò, tại sao Vịnh Tê lại có sức sống như vậy, tối hôm qua còn thoi thóp, sáng nay đã bắt đầu trổ tài miệng lưỡi. ͏ ͏ ͏