Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 385

Chương 385
Nó không sợ đau đầu lưỡi sao, được rồi, đầu lưỡi nó đã không còn. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng khiến cho bọn họ kỳ quái hơn, chính là cái động phủ đó, không có bất kỳ nguy hiểm nào. ͏ ͏ ͏
Lúc này Chung Dịch Dương hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy không phải đi vào cửa giả là chúng ta kiếm bộn sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ngươi biết trong cửa thật có cái gì không? Một con Vịnh Tê khác ư? ͏ ͏ ͏
- Không có. ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê không chần chờ chút nào nói: ͏ ͏ ͏
- Không thể nào còn nữa, nếu như còn, chắc chắn tính tình ta sẽ không thay đổi như vậy, bởi vì ta là đồ ăn ngon, nên tên họ Tần không chịu giết chết ta, họ Giang cũng hạ thủ lưu tình. Đây chính là ưu thế lớn nhất của con Vịnh Tê cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đừng nói đám người Tây Môn Xuy Hỏa, ngay cả Giang Tả cũng không biết nói gì với con linh thú này, lời như vậy mà cũng tự hào nói ra được. ͏ ͏ ͏
Quả thật da mặt rất dầy. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng nó nói cũng thật. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đi vào cửa nào? ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả mang theo mê vụ, hắn ta vô cùng ngạc nhiên, nếu như không phải đã nhìn thấy, hắn ta còn không biết người này chính là Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Còn tưởng rằng tiền bối ở đâu ra, thế nhưng lấy tư thái của Giang Tả, muốn giả bộ tiền bối, hoàn toàn không có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Đi cửa nào? ͏ ͏ ͏
Nếu như Giang Tả không có đoán sai, Tô Kỳ sẽ đi vào cửa giả, mà thật ra thì cửa giả chính là bên ngoài động phủ, bản thân nơi đó không có nguy hiểm, nhưng có nguy hiểm đến từ tu sĩ. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, Vịnh Tê nói chuyện khó phân biệt thật giả, Giang Tả vẫn muốn chắc chắn tình trạng bên trong trước một chút. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, hắn đã có hứng thú, thì tự nhiên phải đi vào cửa thật. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi muốn tiến vào cửa giả nhìn một chút, sau đó mới đi vào động phủ quan sát. ͏ ͏ ͏
Không ai có dị nghị đối với quyết định của Giang Tả, lúc này nữ Ma Pháp Sư hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy phải đi vào thế nào? Chúng ta mang theo Vịnh Tê, mục tiêu rất rõ ràng, sẽ không bị nhằm vào chứ? ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa nói: ͏ ͏ ͏
- Lỵ Nhã Tiên Tử không cần lo lắng, cô quên chúng tôi là tông môn gì rồi sao? Ngự Linh Tông, Vịnh Tê cũng là linh thú, chúng tôi mang theo nó không có bất cứ vấn đề gì, hơn nữa cũng không ai nhận ra nó là Vịnh Tê. ͏ ͏ ͏
Lỵ Nhã cau mày, cô là Ma Pháp Sư, không phải là tiên tử. ͏ ͏ ͏
Còn nữa, cô cảm thấy con linh thú kia bị cắt thành như vậy, cho nên mới bị người ta chú ý. ͏ ͏ ͏
Mỗi người đều có thể nhìn ra nó bị cắt? ͏ ͏ ͏
Người này thiếu gân sao? ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Lỵ Nhã vẫn chỉ vào Vịnh Tê nói: ͏ ͏ ͏
- Anh không cảm thấy nó có chút khiếp người sao? Hơn nữa nó có thể di chuyển ư? ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, lúc này Vịnh Tê không có chân, sau một đêm cái gì cũng không khôi phục được. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên tay Giang Tả động một cái, sau đó trên người Vịnh Tê có một món đồ lại bị cắt bay. ͏ ͏ ͏
- Ô, họ Giang, không, Giang đại gia, ta cái gì cũng chưa nói. ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê thê thảm la lên. ͏ ͏ ͏
Huynh đệ của nó chết thật thê thảm. ͏ ͏ ͏
Bây giờ nó mới biết chủ nhân họ Tần, đối với nó thật tốt, cái tên họ Giang này, chẳng ra cái gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói thẳng: ͏ ͏ ͏
- Trước khi cửa giả mở ra, nếu ngươi còn không có bốn cái chân, thì cái chân thứ năm cũng không cần mọc ra trên đời này. ͏ ͏ ͏
Vịnh Tê muốn khóc, tên Giang súc vật này, không bằng cầm thú. ͏ ͏ ͏
Lại muốn thủ tiêu đại nghiệp chủng tộc của nó. ͏ ͏ ͏
Sau đó Vịnh Tê ngoan ngoãn mọc chân ra. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả lại nói: ͏ ͏ ͏
- Không được phép gọi ta là họ Giang. ͏ ͏ ͏
Ừ, ta dự định gọi ngươi là Giang súc vật. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng nó vẫn phải trả lời: ͏ ͏ ͏
- Được, họ Phá, không đúng, là Phá đại gia. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại hắn không muốn so đo cùng con hàng này, sẽ có thời điểm nó phải khóc. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng con Vịnh Tê này không tưởng tượng được, chờ Vịnh Tê con vừa sinh ra, đó chính là thời điểm nó bị nướng sống. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghĩ như thế, đột nhiên Vịnh Tê lạnh run, sau đó nó nghĩ: Hình như có điêu dân muốn hại trẫm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả giải quyết xong vấn đề di chuyển của Vịnh Tê, Tây Môn Xuy Hỏa liền nói: ͏ ͏ ͏
- Chờ tôi cải trang cho nó đã, bảo đảm nhìn sang không làm người khác chú ý. ͏ ͏ ͏
Đã như vậy, không ai còn ý kiến gì, hơn nữa đi cửa giả có lợi, bọn họ càng không có ý kiến. ͏ ͏ ͏
Vì vậy, bọn họ ăn thịt Vịnh Tê, chờ đợi động phủ mở ra. ͏ ͏ ͏
Mà chờ đợi động phủ mở ra, không chỉ có đám người Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Đám người Tĩnh Nguyệt đã hội họp với Lam Nguyệt. ͏ ͏ ͏
Lúc này các cô vẫn dừng lại ở trên trời, có Miên Vân ở đây, tương đương với có một căn nhà, đặc biệt tiện lợi. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt hỏi Lam Nguyệt: ͏ ͏ ͏
- Chỉ có một mình Lam Nguyệt tiên tử thôi sao? ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tử Phong sư huynh đã đến, bây giờ đang ở phía dưới dò đường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải tiên tử nói hình thức đã sớm quyết định rồi sao? Đóng Linh thạch là có thể vào. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất