Chương 428
Giang Tả không quan tâm đến chuyện này, hắn vươn tay nói với Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
- Phá Thiên Thương. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết không chút nghi ngờ, trực tiếp đưa Phá Thiên Thương cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Thành thật mà nói, Giang Tả có chút bài xích với Phá Thiên Thương, bởi vì hắn đã từng sử dụng cây thương này trước đó nhưng kết quả lại vô cùng thê thảm. Lúc đó không chỉ xui xẻo mà phản ứng còn chậm, liên tiếp bị Cửu Tịch gài bẫy ba lần. Làm tâm trạng hắn trở nên cực kỳ kém, sau đó đuổi giết Cửu Tịch mấy trăm năm. Suốt những năm đó không ngừng không nghỉ, cái gì cũng không làm, chỉ đi khắp nơi đuổi giết Cửu Tịch, vừa sống lại liền giết, giết xong sống lại giết tiếp. ͏ ͏ ͏
Giết tới chán ngấy. ͏ ͏ ͏
Bây giờ lại một lần nữa cầm Phá Thiên Thương trong tay, đáng tiếc hắn không bao giờ có thể... Giết Cửu Tịch được nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nghĩ ngợi thêm, khắc một số ký hiệu lên Phá Thiên Thương, những ký hiệu này cực kỳ đặc thù, đừng nói những người có mặt, ngay cả những người tu vi cao cũng chưa chắc đã có thể nhìn ra. ͏ ͏ ͏
Thiên Giải hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu đang tính làm gì vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không đáp, khắc ký hiệu xong liền cầm Phá Thiên Thương dùng hết sức ném về phía sơn cốc. ͏ ͏ ͏
Phá Thiên Thương tỏa ra ánh sáng chói lòa, sau đó ầm một tiếng bổ đôi vùng đất trong sơn cốc, sừng sững cắm sâu vào lòng đất. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết hoảng sợ, nơi đó có rất nhiều linh dược, nổ một cái chẳng phải những linh dược đều toi sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng không đợi cảm giác kinh hãi qua đi, cô đã choáng váng toàn tập. ͏ ͏ ͏
Chỉ thấy dưới thung lũng tỏa lên rất nhiều khói, làn khói màu tím này đã ảnh hưởng đến khí hậu và làm linh khí bị nhiễu loạn. ͏ ͏ ͏
Thiên Giải và những người khác cũng ngạc nhiên, bởi vì họ chưa từng thấy những thứ như vậy. Thậm chí bây giờ đã thấy cũng không biết chúng là cái gì. Liễu Y Y là người đầu tiên hồi phục tinh thần, cô hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Cái này là? ͏ ͏ ͏
- La Yên. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
- La Yên? Một sư tỷ của chúng tôi cũng tên là La Yên. ͏ ͏ ͏
Thiên Giải kinh ngạc kêu lên. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý tới hắn ta mà tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏
- La Yên, hương thơm của La Linh Cổ Mạn Hoa. ͏ ͏ ͏
- La Linh Cổ Mạn Hoa? Đây không phải là truyền thuyết sao? ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết kinh ngạc nói ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, La Linh Cổ Mạn Hoa chỉ có trong truyền thuyết, hiện thực không có loài hoa này. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều bối rối, như vậy nghĩa là sao? Không có thực, vậy vì cái gì xảy ra chuyện này? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- La Linh Cổ Mạn Hoa không tồn tại trên thực tế, nhưng có một nơi có thể nở ra La Linh Cổ Mạn Hoa, và để hương thơm của nó tỏa ra tới tận nơi này. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y hỏi: ͏ ͏ ͏
- Là nơi nào? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y muốn biết, những người khác muốn biết, Lục Nguyệt Tuyết càng muốn biết nhiều hơn. Bởi vì cả môn phái của cô ấy đều không có nhiều tài liệu ghi chép về La Linh Cổ Mạn Hoa. Hơn nữa cấp bậc không đủ thì càng khó tiếp xúc được những thông tin về La Linh Cổ Mạn Hoa. ͏ ͏ ͏
Sở dĩ cô biết cái tên này do sư phụ từng đến đây một lần và tình cờ nhắc đến. ͏ ͏ ͏
Nếu có thể bổ sung và hoàn thành tư liệu về La Linh Cổ Mạn Hoa, đó sẽ là một thành tựu lớn. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả không trả lời câu hỏi này, bởi vì hắn đột nhiên nhớ đến một người, một người cực kỳ lợi hại. ͏ ͏ ͏
Người này thật ra chưa từng khiêu chiến hắn, chỉ tới chỗ của hắn trộm đồ mà thôi. Kỹ thuật trộm cắp cực kỳ tốt, suýt chút nữa đối phương thành công. Sau đó bị hắn một chưởng đánh chết. ͏ ͏ ͏
Người đó cũng có năng lực để La Linh Cổ Mạn Hoa nở rộ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lấy đồng xu ra và bắt đầu đi sâu vào sơn cốc. Hắn phải nhanh chóng tới xem nơi đó là nơi nào, La Yên mới tỏa ra vài ngày, chứng tỏ nơi ấy vừa hoàn thiện, không sợ bất cứ kẻ nào. ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả rời đi, Liễu Y Y và Lục Nguyệt Tuyết lập tức đi theo, đám người Thiên Giải cũng hành động y hệt. Bởi vì bọn họ phát hiện có khả năng mình đang được thấy những thứ hoàn toàn mới lạ, thậm chí là nhận thức hoàn toàn khác. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi lướt qua Phá Thiên Thương, hắn không có thói quen dùng món đồ này. Lục Nguyệt Tuyết lấy lại Phá Thiên Thương, đây chính là thần khí giúp cô vang danh trong môn phái, sao có thể tùy tiện vứt bỏ được. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này Giang Tả đã cầm Hàn Nguyệt ra. So với Phá Thiên Thương, hắn vẫn thích Hàn Nguyệt hơn một chút. Ban nãy làm vậy chỉ vì không tiện dùng Hàn Nguyệt thôi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhanh chóng dừng lại tại một chỗ nào đó trên linh điền. ͏ ͏ ͏
Hắn cắm Hàn Nguyệt lên mặt đất, sau đó Hàn Nguyệt bộc phát một chấn động cực lớn, nhanh chóng khiến đất văng lên giống như đang đào một cái hố, hơn nữa tốc độ còn cực kỳ nhanh, chỉ trong nháy mắt, Giang Tả đã ở sâu dưới lòng đất. ͏ ͏ ͏
Khi tới một độ sâu nhất định, Hàn Nguyệt dừng chấn động, bởi vì nó đã chạm tới một không gian ngầm dưới lòng đất. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết và những người khác đi theo xuống rất nhanh, khi nhìn thấy khoảng đất trống này thì vô cùng kinh ngạc, bởi vì cô ấy thậm chí không hề biết nơi này có một cái động. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, không ai trong số họ biết rằng có một nơi như vậy ở đây. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Nơi này đã không còn là thực tế, có lẽ mọi người không nhận ra, nhưng chúng ta đã đi tới một nơi rất xa lạ. Nếu mọi người không hiểu thì có thể coi đây như là một giấc mơ. ͏ ͏ ͏