Chương 429
- Cảnh trong mơ? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y kinh ngạc hỏi. ͏ ͏ ͏
- Vậy hiện tại chúng ta đang nằm mơ sao? Nhưng mà không giống. ͏ ͏ ͏
Những người khác gật đầu, bọn họ thật sự không cảm giác được đang nằm mơ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này không giống. Giấc mơ này không còn là giấc mơ nữa. Có người đã biến cảnh trong mơ thành hiện thực, giờ nó vẫn chưa hoàn thành mà thôi. Chờ nó hoàn thành, muốn tiến vào sẽ không còn dễ dàng như vậy. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y tỏ vẻ không hiểu, Lục Nguyệt Tuyết cũng thế, đám Thiên Giải lại càng không tiếp thu được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không định giải thích thêm, dù sao không hiểu cũng là chuyện bình thường. Điều này liên quan đến quá rộng. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua Giang Tả không chắc người này là ai, cũng không biết tu vi của đối phương như nào. Hiện thực trong mơ, đây là thiên phú vô cùng đặc biệt, không nhất định có sức mạnh tuyệt đối, nhưng khả năng che giấu thì chính là tuyệt đối. Một khi thành công, gần như không ai có thể tìm được hắn ta trên đời này. Bất kể là chuyên tu Mộng Yểm hay Mộng Nhân đều không chắc. ͏ ͏ ͏
Nhưng người có thể biến giấc mơ thành hiện thực thường là người có chấp niệm rất lớn. Năm đó Kiếm Thập Tam có thể làm được, nhưng hắn ta không luyện. ͏ ͏ ͏
Mà La Linh Cổ Mạn Hoa vốn không tồn tại trên thực tế nhưng lại có thể tồn tại trong mơ. Vậy nên khi giấc mơ dần trở thành hiện thực, hương hoa của nó mới có thể lan truyền và ảnh hưởng tới sơn cốc bên ngoài. Lý do xuất phát từ đặc tính, rất khó để mọi người phát hiện. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bước đi trong giấc mơ, thật ra hắn cũng có những cảnh trong mơ của riêng mình. Chẳng qua hắn không để chúng có xu hướng trở thành sự thật, cũng không cần và không muốn làm điều đó mà thôi. Hắn giống Kiếm Thập Tam, không nguyện ý đi tu luyện thứ này. ͏ ͏ ͏
Những giấc mơ đời trước của hắn đều vô cùng bình thường và an tĩnh. Đối với Giang Tả mà nói, đó là những ký ức rất lâu. Thế nên khi Mộng Nhân làm phiền giấc mơ của mình, hắn mới cực kỳ phẫn nộ. ͏ ͏ ͏
Nhưng đám Mộng Nhân dám tìm được chỗ này, Giang Tả thực sự khâm phục dũng khí, cũng vô cùng ngưỡng mộ năng lực của bọn họ. Thực sự có thể bước vào giấc mơ của hắn. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua sau khi trở về, giấc mơ liền tan thành mây khói, nhất là sau khi nhìn thấy Tô Kỳ, chúng liền vỡ đến rối tinh rối mù. ͏ ͏ ͏
Sau đó, cõi mộng được thay thế bằng một thế giới rộng lớn, một kiếp cuối cùng vô tận. ͏ ͏ ͏
Bởi vì giấc mơ là thứ thực tế vốn không nên tồn tại. Dẫu chúng có xu hướng trở thành sự thật, chúng vẫn chỉ là giấc mơ mà thôi. ͏ ͏ ͏
- Chết ở đây liệu có phải là chết giả không? ͏ ͏ ͏
Thiên Ngữ tò mò hỏi. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y suy nghĩ một chút rồi trả lời: ͏ ͏ ͏
- Chắc không đâu. Dù sao chúng ta đã nhắc tới hiện thực thì phải dùng logic của hiện thực chứ không thể dùng logic của giấc mơ. Nếu không người này chẳng phải là bất tử sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, hiện thực trong mơ, tức là tất cả những gì có thể trở thành thật đều dùng hiện thực tới quy định. Nếu nó trái ngược với hiện thực thì sẽ không bao giờ có thể trở thành thật được. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Lục Nguyệt Tuyết hít mũi, lại mở miệng một lần nữa: ͏ ͏ ͏
- Thơm quá! ͏ ͏ ͏
- Đó là mùi hương của La Linh Cổ Mạn Hoa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, không quá lâu sau họ bước vào một bụi hoa. Nơi này có vô số bông hoa màu tím, hương thơm tỏa ra từ chúng, đây chính là La Linh Cổ Mạn Hoa. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết lập tức lấy điện thoại ra chụp ảnh, sau đó nhìn về phía Giang Tả. Giang Tả không hiểu Lục Nguyệt Tuyết nhìn mình làm gì, vì vậy hắn mặc kệ. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết đành gõ chữ cho Liễu Y Y nhìn. Sau đó Liễu Y Y hỏi: ͏ ͏ ͏
- Lục Nguyệt Tuyết bảo ở chỗ này cô ấy có thể chụp ảnh và mang về được không? ͏ ͏ ͏
- Tôi không biết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đáp ngay mà không hề nghĩ ngợi. Hắn thực sự không chắc, trước giờ hắn chưa từng dùng điện thoại di động, làm sao biết được mấy chuyện này. ͏ ͏ ͏
Có điều, chắc là được đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả đi vào trong xem thử, chủ nhân của hiện thực trong mơ chắc vẫn đang hoàn thành mộng cảnh, đây là một quá trình rất dài. Cho dù sắp thành công cũng còn lâu mới xong. ͏ ͏ ͏
Hắn sẽ không liều lĩnh chiến đấu vào lúc này. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, Giang Tả không sợ đối phương muốn đánh nhau, hắn có năng lực bất khả chiến bại trong giấc mơ, cho dù nơi này đang bắt đầu có xu hướng trở thành hiện thực, hắn vẫn còn một số năng lực nhất định. Những năng lực này đủ cho hắn làm được rất nhiều thứ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa tới gần đã cảm giác được một cỗ sức mạnh cực kỳ cường hãn lao ra. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không ngần ngại sử dụng sức mạnh của cảnh trong mơ nhằm ngăn cản cuộc tấn công này. ͏ ͏ ͏
Bùm! ͏ ͏ ͏
Hai luồng sức mạnh va chạm nhau tạo ra dao động cực kỳ lớn, cuốn phăng mọi người trong tích tắc. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lùi lại về sau mấy mét. Đám người Liễu Y Y càng không cần phải nói, ngã xuống đất hết. Nếu vừa rồi Giang Tả không ra tay, tất cả bọn họ đều đã chết. ͏ ͏ ͏
Không đợi nhóm Giang Tả kịp phản ứng, một cưỡng chế vượt qua cả Thất giai đã khóa chặt tấ cả mọi người. ͏ ͏ ͏
"Con người thật phiền phức." ͏ ͏ ͏
Nói rồi, người đó lại tiếp tục tấn công lần nữa. ͏ ͏ ͏