Chương 443
Tô Kỳ tiến đến gần Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải bà xã của anh rất nghịch ngợm không? ͏ ͏ ͏
- Rất nghịch ngợm, nhưng anh chẳng biết phải làm sao cả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
- Thế anh có thương không, có yêu không? Có từng giây từng phút đều nhớ tới không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Thật ra đôi khi anh khá bận, em biết đấy, khi làm việc phải tập trung cao độ. ͏ ͏ ͏
- Cho nên? ͏ ͏ ͏
- Cho nên là... ͏ ͏ ͏
Giang Tả còn chưa kịp nói xong, Tô Kỳ đã cười và nói: ͏ ͏ ͏
- Giang Tả tiên sinh, xin hãy chú ý đến từ ngữ của mình. Nhiều khi chúng sẽ khiến người khác hiểu lầm đấy, mà những hiểu lầm đôi khi sẽ gây ra những phiền phức không đáng có đâu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả câm nín. ͏ ͏ ͏
Sau đó suốt cả đoạn đường hắn không nói gì nữa, dù là Tô Kỳ giúp hắn mua quần áo hay hắn giúp Tô Kỳ chọn đồ, hắn đều không mở lời. ͏ ͏ ͏
Ngay cả khi Tô Kỳ hỏi cô ấy có đẹp không, Giang Tả cũng chỉ gật đầu hoặc lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Thật ra hắn muốn nói, những lời hắn vừa bảo cực kỳ hợp tình hợp lý, ví dụ như bận rộn thì làm sao có thời gian để nhớ người ta? Đây không phải là chậm trễ trong công việc. Nhưng Tô Kỳ đã ra lệnh không cho hắn mở miệng. ͏ ͏ ͏
Nói nhiều một chữ đêm nay liền ngủ nhiều một giờ. ͏ ͏ ͏
Cô gái ngây thơ, việc không nói chuyện đối với hắn quá dễ dàng. Thậm chí không cần nói hắn càng vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Phạt hắn kiểu này đơn giản là thưởng cho hắn. ͏ ͏ ͏
Mua đồ xong, Tô Kỳ liền đưa Giang Tả về nhà, lần này cô thật sự không tốn quá nhiều thời gian để mua quần áo. ͏ ͏ ͏
Nếu là trước đây thì có lẽ còn phải chọn lâu, sau đó còn mặc thử cho Giang Tả xem. Nhưng hôm nay không được, hôm nay cô phải tỏ thái độ với Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Vừa về đến nhà, Tô Kỳ liền ném quần áo mới mua vào góc, sau đó kéo Giang Tả vào phòng nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta ngủ đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả khó hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏
- Không phải nói chuyện mới phải ngủ sao? ͏ ͏ ͏
- Ừ, nói một tiếng thì ngủ thêm một tiếng, còn một tiếng cũng không nói thì đêm nay không cần ngủ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ giải thích. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cạn lời. Cô gài bẫy hắn à? ͏ ͏ ͏
Có người dám quang minh chính đại gài bẫy hắn như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Người gần nhất chơi trò lắt léo câu chữ với hắn suýt chút nữa đã nằm nhà lạnh rồi đấy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đang đùa với lửa, hắn cảm thấy cần phải cảnh cáo Tô Kỳ, ít nhất cũng phải cho cô biết rằng trêu chọc hắn như vậy sẽ phải trả giá. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngay thẳng nói với Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Hôm qua mới làm lâu như vậy, hôm nay đã... ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bất ngờ cắn vào miệng Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Hôm nay anh toi rồi. ͏ ͏ ͏
Thế là xong. ͏ ͏ ͏
Sáng ngày hôm sau. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hai mắt đen xì, dại ra nhìn trần nhà. ͏ ͏ ͏
Hôm qua hắn vẫn nghĩ Tô Kỳ chỉ mạnh miệng nói vậy thôi, hoàn toàn không ngờ Tô Kỳ lại nhỏ mọn thật. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ còn đang ôm hắn ngủ. Dưới ánh nắng vàng rực rỡ, dung nhan của cô cực kỳ mê người. Đáng tiếc, bây giờ Giang Tả đã có trái tim của một hiền nhân, trong mắt hắn Tô Kỳ chỉ là một người vợ. ͏ ͏ ͏
Không hề... Thể có suy nghĩ... Gì khác. ͏ ͏ ͏
Giang Tả giúp Tô Kỳ đắp chăn, sau đó định đứng dậy đi làm. Ngày mai sẽ nghỉ phép, hắn định hỏi xem Mặc Ngôn đã xuất quan hay chưa. ͏ ͏ ͏
Tuy thời gian không dài nhưng vẫn có khả năng xảy ra. ͏ ͏ ͏
Nhưng chưa kịp rời khỏi, Tô Kỳ đã một tay bắt được Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giờ phút này cả trái tim của hắn đều đang run lên. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, hắn nghe thấy giọng nói mơ màng của Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Hôn em rồi mới được đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả câm nín. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng hắn cũng ra khỏi nhà một cách thanh thản. Lại nói, lúc ở cùng một chỗ với Tô Kỳ, hắn chưa từng tu luyện. Nhận ủy thác cũng chỉ chọn những người phù hợp, hiếm khi chọn những phần thưởng cao. Bởi vì phần thưởng đặc biệt, hoặc là thời gian quá lâu, hoặc là địa điểm có vấn đề, dù sao cũng không thể cho hắn về nhà đúng giờ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ở nhà, sau khi tan tầm phải về nhà, đây là một điều kiện khó khăn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhanh chóng đi tới bộ phận thị trường, hắn không vội mở máy tính mà lấy điện thoại ra mở khóa. Sau đó hắn nhắn vào nhóm Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
- Khi nào thì Mặc Ngôn xuất quan? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách là người đầu tiên trả lời: ͏ ͏ ͏
- Chúng tôi không biết, nhưng tôi cũng đang đợi cô ấy xuất quan. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói lời nào, trực tiếp gửi một bí pháp đặc thù qua, cho phép bọn họ giao tiếp với người đang bế quan trong thời gian ngắn mà không ảnh hưởng đến đối phương. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách cùng đám người Xích Huyết Đồng Tử thấy vậy đều vui mừng, vậy là bọn họ không cần phải ngồi xổm chờ đợi mỗi ngày nữa. ͏ ͏ ͏
Lúc này tại nhà của Xích Huyết Đồng Tử, đám Xích Huyết Đồng Tử đang dùng trận pháp bí mật để liên hệ với Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
- Xích Huyết Đồng Tử? Sao anh có thể đến đây? Kết nối được sao? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ở bên kia trận pháp vô cùng kinh ngạc ͏ ͏ ͏
Để tinh luyện mộng tinh thạch, cô cần phải ẩn trong giấc mơ, mặc dù chỉ là ý thức của mộng yểm, nhưng có thể liên lạc được với cô trong giấc mơ thực sự rất lợi hại. ͏ ͏ ͏
Cõi mộng không phải là một nơi bình thường, nơi đây che giấu cảnh trong mơ, không phải nơi mỗi người đều có thể ý thức được. ͏ ͏ ͏
Ý thức là một khu vực đã biết, khu vực này sẽ tùy theo lý do cá nhân mà hiện thị ra những cảnh tượng khác nhau. ͏ ͏ ͏
Mà cảnh trong mơ là một khu vực che giấu không ai biết, rất ít người có thể cảm nhận được sự tồn tại của giấc mơ, và càng ít người có thể bước vào giấc mơ của mình. ͏ ͏ ͏
Đây là khả năng của mộng yểm. ͏ ͏ ͏
Vì vậy, Mặc Ngôn rất ngạc nhiên. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đâu quan tâm nhiều như thế, hắn hỏi thẳng: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu hỏi bao giờ thì cô có thể xuất quan? ͏ ͏ ͏
Được rồi, Mặc Ngôn đã hiểu vì sao những người này có thể liên lạc được với cô, chắc chắn là nhờ Phá Hiểu đại lão. ͏ ͏ ͏
Sau đó, cô lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Thêm kính chắc cần thêm ba ngày nữa, mọi thứ sắp xong rồi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử liền @All trong nhóm: ͏ ͏ ͏
- Mặc Ngôn bảo ba ngày sau cô ấy sẽ xuất quan. ͏ ͏ ͏