Chương 445
Tĩnh Nguyệt để lại một số thứ cho họ, nói rằng sẽ hữu ích khi đến Đông Thủy đảo, bảo bọn họ qua lấy. Thế nên Giang Tả vừa đi làm, Tô Kỳ nằm một lúc liền lên đường. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải hai ngày tới họ đều phải ra ngoài, hôm nay chắc chắn Giang Tả không thể đi làm đúng giờ. ͏ ͏ ͏
Dù sao Tô Kỳ vẫn biết hành xử đúng mực. ͏ ͏ ͏
Có điều khi cô đang đi dạo trong khu biệt thự, một bóng đen nhỏ xíu đến mức không thể phát hiện lặng lẽ xuất hiện trên đường, không một tiếng động. ͏ ͏ ͏
Sau đó bóng đen theo dõi Tô Kỳ, bắt đầu đi phía sau cách cô không xa, vùa đủ để không ai phát hiện ra mình. ͏ ͏ ͏
Mà ở một nơi không thể nhìn thấy, một thanh niên giẫm lên bóng đen, chậm rãi đi theo phía sau Tô Kỳ, bất giác nhíu mày. ͏ ͏ ͏
- Hơi thở tai ách, có một hơi thở tai ách lớn như vậy mà vẫn có thể bình an vô sự, cô gái này thật kỳ quái. ͏ ͏ ͏
Thanh niên tự nhủ. Hắn cũng không kìm nén giọng mình, nhưng Tô Kỳ đi ở phía trước không hề nghe thấy bất cứ âm thanh nào, cô vẫn không hề để ý, gống như thể bọn họ đang ở một thế giới khác. ͏ ͏ ͏
Lúc này, thanh niên nhìn bóng đen dưới chân, nhíu mày: ͏ ͏ ͏
- Nếu không phải do người đó đột ngột xông tới thì đã không để lại tỳ vết như này. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên muốn sửa lại cũng không phải khó, vận rủi có thể là một biện pháp. ͏ ͏ ͏
Lấy mẫu vận rủi cũng không khó, nhưng hiện tại hắn không thể tùy ý xuất hiện dưới thiên địa này, nếu không có thể sẽ bị tiêu diệt. ͏ ͏ ͏
Cách này khó làm. ͏ ͏ ͏
Cảnh trong mơ vốn để hắn ẩn thân, nếu mở rộng nó ra cho người phụ nữ này tiến vào, rất có thể sẽ mất nhiều hơn được. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, chàng thanh niên thở dài: ͏ ͏ ͏
- Xem ra chỉ có thể hợp lại một phen, hy vọng đã qua nhiều năm như vậy, "Thiên phạt" sẽ không quá khủng khiếp. Nếu không nhất định sẽ phải phục hồi rất lâu. ͏ ͏ ͏
Rồi thanh niên nhanh chóng tới gần Tô Kỳ, khi hắn đi tới phía sau cô, một bàn tay bắt đầu duỗi ra. ͏ ͏ ͏
Lúc này trong mắt người khác sẽ thấy một móng vuốt rất đen và kỳ dị đang vươn tới Tô Kỳ. Nó chậm rãi từ từ tới gần cô nhưng cảm giác tốc độ cực kỳ nhanh, giống như chỉ trong chớp mắt là có thể chạm được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đang ngồi trong phòng làm việc đột nhiên sửng sốt, sau đó trong lòng truyền tới một sự hoảng loạn chưa từng có. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, chính xác là hoảng loạn. ͏ ͏ ͏
Lúc bình thường không có khả năng hắn xuất hiện cảm xúc như này, vĩnh viễn không bao giờ, dù đối mặt với cái chết cũng tuyệt đối không. ͏ ͏ ͏
Trừ phi chuyện có liên quan tới Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Cảm giác này khiến Giang Tả cảm thấy rất tệ. Hắn lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Kỳ, sau đó cầm Đồng xu nhảy thẳng ra ngoài cửa sổ. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn tìm Tô Kỳ càng nhanh càng tốt. ͏ ͏ ͏
Việc Giang Tả nhảy ra khỏi cửa sổ không gây sốc cho nhiều người, có lẽ vì mọi người thường xuyên làm vậy đi. ͏ ͏ ͏
Nhưng khi Giang Tả vừa leo lên sân thượng của một tòa nhà, cảm giác đó đã biến mất. ͏ ͏ ͏
Lúc này điện thoại di động của Tô Kỳ cũng đã được kết nối. ͏ ͏ ͏
- Có chuyện gì vậy? Nhớ em sao? ͏ ͏ ͏
Giọng Tô Kỳ vô cùng vui vẻ, như thể cô rất vui khi nhận được cuộc gọi từ Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đứng đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Em đang ở đâu? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ khó hiểu quay lại nhìn phía sau rồi đáp: ͏ ͏ ͏
- Trên đường đến nhà sư tỷ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Anh về đến nhà không thấy em nên lo em đi lạc sao? ͏ ͏ ͏
- Ừ, nếu có không chuyện gì thì đừng nên ra ngoài. ͏ ͏ ͏
- Em biết rồi, tối nay anh muốn ăn gì? Em nấu cho anh. ͏ ͏ ͏
- Gì cũng được, anh đều thích. ͏ ͏ ͏
- Chỉ có lệ thôi, được rồi, em đến nhà sư tỷ rồi đây. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả liền cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không sao, nhưng cảm giác vừa rồi không thể sai được. Nhất định có người đi theo Tô Kỳ, nếu không hắn không cảm thấy như vậy. ͏ ͏ ͏
Hai mắt Giang Tả u ám, có người muốn làm hại Tô Kỳ, điều này khiến hắn cảm thấy rất tệ. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này, ở một góc đường nào đó, bên trên bóng đen, người thanh niên vô hình đang nắm lấy bàn tay phải băng bó với vẻ mặt đau khổ. ͏ ͏ ͏
Cánh tay của hắn đã hoàn toàn khô héo. ͏ ͏ ͏
- Người phụ nữ này là ai? Sao trên người cô ta có nhiều bảo hộ như vậy? ͏ ͏ ͏
Sau đó người thanh niên lập tức lắc đầu. ͏ ͏ ͏
- Không, chuyện này không quan trọng. Những sức mạnh này có thể bảo vệ cô ta, nhưng chúng tuyệt đối không thể làm tổn thương mình. Người này có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Người thanh niên trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng đưa ra kết luận: ͏ ͏ ͏
- Thiên quyến, Chỉ có Thiên quyến mới có thể giết chết vạn vật trong giai đoạn phong bế. Nhưng sao Thiên quyến chi nữ có thể gặp tai ách? Thế giới này đôi khi đúng là không thể hiểu nổi. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng người thanh niên này bỏ đi, nếu tiếp tục chính là tìm cái chết. Hắn cần nghĩ cách khác để hoàn thiện bước cuối cùng của hiện thực mộng, nếu không sớm muộn gì cũng bị chú ý. ͏ ͏ ͏
Nếu không gặp phải kẻ lừa đảo kia, nếu không tình cờ tiếp cận Thiên quyến chi nữ, hắn đã không chật vật như vậy. ͏ ͏ ͏
Nhưng đây cũng là một thu hoạch lớn, chờ đến khi hắn có đủ thực lực, thứ đầu tiên phải làm nhất định là giết hai người này. ͏ ͏ ͏
Sau đó, nam thanh niên liền hoàn toàn biến mất. ͏ ͏ ͏
Không ai để ý đến hắn, không ai biết rằng người này đã xuất hiện ở đây, và không ai biết hắn sẽ làm gì. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên, không ai biết, nhưng chung quy sẽ có người phá vỡ tất cả những điều này. ͏ ͏ ͏
Ngay sau khi thanh niên biến mất, Giang Tả đi đến chỗ hắn vừa xuất hiện. ͏ ͏ ͏