Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 446

Chương 446
Giang Tả đứng ở chỗ này, vẻ mặt ủ rũ nói: ͏ ͏ ͏
- Muốn dùng vận rủi sửa chữa bước cuối cùng? Vậy tại sao hắn lại rút lui? ͏ ͏ ͏
Hút vận rủi ra tuy không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng nó nhất định sẽ khiến Tô Kỳ suy yếu, mà Tô Kỳ không hề bị suy yếu, chứng tỏ đối phương có lẽ đã thất bại. ͏ ͏ ͏
Nhưng theo quan điểm của Giang Tả, cho dù Tô Kỳ có dây cột tóc che chở, hoặc cô có thể ngăn cản người này, nhưng đối phương có thể thấy được vận rủi chứng tỏ không phải cường giả bình thường. ͏ ͏ ͏
Một cường giả như vậy có hạn chế đến đâu cũng không thể tự nhiên mà quay về, vậy hắn ta đã vấp phải trắc trở như nào? ͏ ͏ ͏
Điều này Giang Tả không biết, nhưng hắn phải tìm cách lấy thêm cho Tô Kỳ một số pháp bảo hộ thân nữa mới được. ͏ ͏ ͏
Chỉ một thứ thôi là không đủ để hắn yên tâm. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả cũng đến nhà Tĩnh Nguyệt, ngoại trừ Tô Kỳ và một số người khác, hầu như không ai đến sống ở đây. Có thể coi đây chỗ ở của Thánh nữ hoặc Thánh nữ dự khuyết đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi thẳng vào, hắn có chìa khóa nên cứ thế mở cửa ra. Nhưng hắn vừa mở cửa đã thấy Tô Kỳ ôm một cái hộp, định đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không ai trong hai người nghĩ đến việc sẽ thấy đối phương ở đây. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, khi Giang Tả mở cửa, Tô Kỳ cũng mở cửa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chớp mắt nhìn, như thể tự hỏi tại sao mình lại nhìn thấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bất lực nói: ͏ ͏ ͏
- Anh nhớ em, cho nên mới đến đây tìm em. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ dọn đường để Giang Tả đi vào, sau đó quay lại: ͏ ͏ ͏
- Vậy lúc gọi điện cho em, anh đang ở trên đường? ͏ ͏ ͏
Nếu không ở trên đường, sao có thể đến nhanh như vậy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu. ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi quả thực hắn đang ở trên đường. ͏ ͏ ͏
- Đã xảy ra chuyện gì? Bằng không, sao anh có thể vừa nhớ em liền đột ngột chạy tới tìm em như thế, cũng không phải lần đầu biết yêu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bĩu môi. ͏ ͏ ͏
- Ban nãy anh có chút hoảng hốt, ừm, là rất hoảng hốt. Thế nên anh muốn lập tức, lập tức nhìn thấy em. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói thật lòng. Hắn rất nghiêm túc, không hề có một chút cường điệu hay một chút dối trá nào. ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy Giang Tả nghiêm túc như vậy, Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Thế cũng không cần phải làm vậy, anh có thể bảo em tới gặp anh, em sẽ đến ngay lập tức. Vợ anh là người tu luyện, rất có uy lực... ͏ ͏ ͏
Nhưng Tô Kỳ chưa kịp nói xong, Giang Tả đã đột nhiên ôm lấy cô. Chuyện này khiến Tô Kỳ hoảng hốt tới mức làm rơi cả chiếc hộp. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tô Kỳ cũng duỗi tay ra ôm lấy Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, không phải em không có chuyện gì hay sao. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, thật ra cái ôm ban nãy chỉ là xúc động nhất thời của hắn. Tô Kỳ cũng không biết vừa rồi cô có thể gặp nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Nhưng ôm một cái cũng tốt, hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả buông Tô Kỳ ra, tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Em đến đây làm gì? ͏ ͏ ͏
- À, đúng rồi... ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ mới nhớ tới cái hộp rơi trên mặt đất, cô lập tức dựng thẳng nó lên. ͏ ͏ ͏
- Nếu làm hỏng bất cứ thứ gì ở đây, anh phải đền đấy. Đền không được, nói không chừng sư tỷ sẽ đem vợ anh bán về Thánh địa luôn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hoàn toàn không muốn trả lời những câu chuyện kiểu này của Tô Kỳ. Có bán về chính cô cũng không đồng ý. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đây là cái gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ bảo là để lại cho chúng ta. Em định đem về mở ra xem cùng anh, ai biết anh lại đến. Chúng ta xem luôn ở đây cũng được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đột nhiên ngẩng đầu nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, giờ còn sớm, anh lại trốn làm sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả câm nín. ͏ ͏ ͏
Bây giờ quan tâm đến chuyện này có thú vị không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thở dài: ͏ ͏ ͏
- Cảm giác sau này chúng ta sẽ chết đói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Vẫn nên xem bên trong có gì đã đi. Với cả, em không thể chết đói được đâu. ͏ ͏ ͏
- Phải phải phải, anh dù chết đói cũng không thể để vợ mình đói bụng được, đúng không? Nghe mãi phát ngán. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ bỗng nở nụ cười: ͏ ͏ ͏
- Nhưng nếu anh nói thêm lần nữa, em cũng không ngại phiền đâu. ͏ ͏ ͏
Trước đây Giang Tả thường nói câu này, lúc đó hắn nghĩ mọi người đều là những người bình thường, đi tìm việc không dễ, kiếm tiền càng khó khăn. ͏ ͏ ͏
Không có người giúp đỡ, khó nói tương lai liệu có chết đói thật hay không, nên đương nhiên hắn phải thể hiện rõ lập trường. ͏ ͏ ͏
Chỉ là bây giờ, Giang Tả hoàn toàn không có lo lắng về phương diện này. Hắn có thể kiếm tiền, kiếm tiền một cách bình thường. ͏ ͏ ͏
Thế nên hắn không nói nữa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chán ghét nói: ͏ ͏ ͏
- Một chút cũng không thành thật như trước kia, còn không biết dỗ người. Hừ, thế anh nói anh yêu em đi. ͏ ͏ ͏
- Chúng ta vẫn nên nhìn xem đây là cái gì đi, chẳng may làm vỡ hỏng nó thì không được tốt lắm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngồi xổm xuống nói. Hắn cũng rất tò mò về thứ mà Tĩnh Nguyệt để lại. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất