Chương 451
Lấy số lượng hỏa Nguyên tố này, hắn có thể phóng thích những ma pháp tấn công còn lợi hại hơn. Tuyệt đối không phải chỉ dùng để phóng hỏa. ͏ ͏ ͏
Nhưng phát ra ma pháp đối với Giang Tả mà nói không khó, chẳng qua hắn khinh thường sử dụng ma pháp thôi. ͏ ͏ ͏
Thứ này làm sao có thể dùng tiện bằng pháp thuật của hắn được. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu Tô Kỳ muốn dạy thì hắn không thể không học. ͏ ͏ ͏
Lại nói từ rất lâu trước kia, đều là Giang Tả dạy Tô Kỳ, rất ít khi Tô Kỳ dạy Giang Tả. Ngoại trừ nấu ăn. ͏ ͏ ͏
Thật không may, việc dạy dỗ này thất bại. ͏ ͏ ͏
Cho nên việc nấu nướng ở nhà đều do Tô Kỳ xử lý, Tô Kỳ không có ở nhà, Giang Tả tự mình tìm cách giải quyết. ͏ ͏ ͏
Dù sao khả năng tự mình nấu cơm là không có. ͏ ͏ ͏
Trừ khi một ngày hắn cảm thấy hài lòng về bản thân một lần nữa và lầm tưởng rằng mình sẽ làm được điều đó, thì khi đó có thể hắn sẽ bắt đầu nấu ăn. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đấy, Giang Tả nhất định phải kéo theo Tô Kỳ, để cô ấy là người đầu tiên được nếm thử. ͏ ͏ ͏
Để cô ấy được tận mắt chứng kiến sự vĩ đại của chồng mình. ͏ ͏ ͏
- Anh đang suy nghĩ chuyện gì xấu xa vậy? Nhìn nụ cười trên mặt anh thật nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ quay lại nhìn Giang Tả rồi nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Anh vừa cười sao? Không có đâu. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi chắc chắn hắn không hề cười. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nắm lấy tay Giang Tả, nhìn về phía Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Có cười, dù sao em cũng thấy rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi khi hắn cảm thấy Tô Kỳ thật sự rất tài năng, đặc biệt là kỹ năng không nói đạo lý đối với hắn. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tô Kỳ dẫn Giang Tả đến khu vực xung quanh biệt thự Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏
- Được rồi, có rất nhiều đệ tử thánh địa ở đây, tương đối an toàn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn xung quanh. ͏ ͏ ͏
- Tại sao không thấy đệ tử thánh địa? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thản nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Bởi vì phần lớn thời gian của bọn họ dùng để tu luyện, làm sao có thể mỗi ngày ở bên cạnh anh như em? Vợ của anh vì anh mà bỏ qua việc tu luyện đấy, có phải rất hy sinh không? ͏ ͏ ͏
- Đúng. ͏ ͏ ͏
Điều mà Giang Tả muốn nói là, dù em không tu luyện, tu vi cũng cao hơn người khác đó. ͏ ͏ ͏
Đây thực sự là bắt nạt người khác. ͏ ͏ ͏
- Hừ, anh không thể nói thêm hai chữ sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ không nói gì, mà lấy ra sách ma pháp. ͏ ͏ ͏
- Hai ngày qua em đã đọc rồi, em nghĩ mình có thể dạy cho anh được. ͏ ͏ ͏
- Ừm, có điều học một đêm có ích lợi gì không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏
Trong tình huống bình thường, dù là ma pháp đơn giản, cũng không thể học được sau một đêm, đúng không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tự tin nói: ͏ ͏ ͏
- Đó là chuyện của học sinh, không liên quan gì đến giáo viên. ͏ ͏ ͏
Giang Tả câm nín. ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả cảm thấy bất lực, Tô Kỳ cầm cuốn sách ma thuật không ngừng cười với hắn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười rất đẹp. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẫn còn nhớ lúc vừa mới quen nhau, Tô Kỳ rất ít khi cười, sau này khi nhìn thấy nụ cười của cô, lúc hắn còn trẻ đã từng thề nhất định sẽ không để cô phải thương tâm hay rơi nước mắt. ͏ ͏ ͏
Bây giờ ngẫm lại thấy khá xấu hổ. Hơn nữa cảm giác cũng không giống nhau . ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả bây giờ mà nói, hắn không có bất cứ lời thề non hẹn biển nào với Tô Kỳ, bởi trong mắt hắn, mình và Tô Kỳ sẽ đi cùng nhau tới thiên hoang địa lão. ͏ ͏ ͏
Thề non hẹn biển chỉ là dư thừa. ͏ ͏ ͏
Ít nhất là đối với người đã từng trải qua những năm tháng vô tận như Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Hắn đã sớm không còn sự phù phiếm và nhiệt huyết của tuổi trẻ. ͏ ͏ ͏
Tình cảm của hắn dành cho Tô Kỳ trở nên nhẹ nhàng mà đậm sâu, sâu tới mức không thể đong đếm được. ͏ ͏ ͏
- Đang suy nghĩ gì vậy? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vẫy vẫy trước mặt Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏
- Đứng trước mặt bà xã lại ngẩn người, anh không sợ làm em tức giận sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả đè tay Tô Kỳ xuống, nói: ͏ ͏ ͏
- Em muốn mất cả buổi tối ở chỗ này sao? Vẫn nên học ma pháp trước thì hơn. ͏ ͏ ͏
Sau một tiếng khịt mũi nhẹ, Tô Kỳ mở sách ra và nghiêm nghị nói: ͏ ͏ ͏
- Theo sách, muốn phóng thích ma pháp cần phải niệm chú, và niệm chú tương tự như bùa chú, nhưng khi niệm chú cần phải kết nối với các Nguyên tố, tức là làm quen cùng Nguyên tố, giao tiếp cùng Nguyên tố. Mà việc niệm chú cần có kỹ thuật. ͏ ͏ ͏
Nói rồi Tô Kỳ rút kiếm của mình ra, vẽ một kết giới trên mặt đất. ͏ ͏ ͏
- Muốn hiểu về cách niệm chú, có thể tham khảo trận pháp. ͏ ͏ ͏
Nghe đến đây, Giang Tả liền biết Tô Kỳ có thể hiểu khái niệm về ma pháp, nhưng chắc chắn cô không phải là một giáo viên tốt. ͏ ͏ ͏
Trận pháp không phải là căn bản, để cho một người không biết gì về ma pháp đi học cách niệm chú của trận pháp, đây quả thực chính là bắt người học toán bình thường đi giải đề cao cấp. ͏ ͏ ͏
Còn gì để mà học. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Giang Tả trực tiếp nói: ͏ ͏ ͏
- Kỳ thật anh có một ý tưởng táo bạo. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cầm kiếm chỉ vào Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Để làm gì? Em dạy anh không được sao? ͏ ͏ ͏
- Không, chỉ là anh nghĩ tới một khả năng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Nói tiếp đi, để em xem nó táo bạo thế nào. Dù sao cũng là người mới học ma pháp. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
- Anh nghĩ có thể để Nguyên tố tự học, sau đó để chúng nó tự niệm chú, rồi tự phóng thích chính mình. Ý tưởng này thế nào? ͏ ͏ ͏
-------------