Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 455

Chương 455
Trần Ức: ͏ ͏ ͏
- Xem ra Sơ Thanh cũng không muốn đi. Cha mẹ họ chắc đã về rồi đúng không? Đại ca, hay là thôi không cần quan tâm nữa, chúng ta cũng đỡ phải vất vả? ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏
- À, bọn họ đã gọi cho tôi và nói rằng sẽ trở lại trong hai ngày tới, ghé thăm Đông Thủy đảo luôn. Thế nên tôi định đưa hai đứa này trực tiếp trả lại. Rồi mấy người ấy trở về lúc nào cũng được, không trở về càng tốt. ͏ ͏ ͏
Trần Ức: ͏ ͏ ͏
- Đại ca, cao minh! ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
- Đại ca quả nhiên trí dũng song toàn. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh: ͏ ͏ ͏
- Tiêu tỷ, chị gái em muốn rèn sắt khi còn nóng, đang là thời kỳ quan trọng. Em không thể rời khỏi nhà, sẽ bị đánh mất. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏
- Không sao đâu, bùng nổ qua là xong chuyện rồi, trước nó vừa chẳng bùng nổ một đợt à. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh câm nín. Thật vô nhân tính, rất là đau đấy, hắn vẫn còn là một đứa trẻ mà. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ muốn học tập thoải mái thôi. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏
- Lục Nguyệt Tuyết, đám này liền giao cho cô. Nói không được thì đánh ngất rồi mang đi. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không hổ là người lăn lộn ngoài xã hội, đối xử với người nhà cũng tàn nhẫn như thế, huống chi còn là một đứa trẻ. ͏ ͏ ͏
Có điều vấn đề của hai người này cũng không lớn lắm, Sơ Thanh có thể cho qua, vấn đề duy nhất là Sơ Tình. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên ngay cả Sơ Tình Nhị giai cũng không phải đối thủ của Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Những người này làm việc cùng nhau, mỗi người một chiêu là đủ rồi. ͏ ͏ ͏
Mộng Yểm Không Gian của Mặc Ngôn, Thiểm Quang Thuật của Liễu Y Y, Phá Thiên Thương của Lục Nguyệt Tuyết, và Xích Kiếm Chi Uy của Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Những người này liên thủ, rất ít người Nhị giai có thể chống lại. Sơ Tình cũng không có khả năng nghịch thiên đó. ͏ ͏ ͏
Lúc này Sơ Tình đang nhìn màn hình không ngừng vung búa, trong lòng không vui, rất không vui. ͏ ͏ ͏
Nhưng cô cũng là một đứa trẻ ngoan ngoãn, Tiêu tỷ bảo cô đi, cô không thể không nghe lời. ͏ ͏ ͏
Có điều cô vẫn không vui, hễ không vui liền muốn đập đồ vật. ͏ ͏ ͏
Cho nên cô ấy gõ cửa. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh đứng một bên yếu ớt nói: ͏ ͏ ͏
- Chị, chúng ta không gõ đầu có được không? ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh bây giờ đã đầu rơi máu chảy lắm rồi. Nghe thấy lời Sơ Thanh nói, Sơ Tình hơi nghiêng người, sau đó càng đánh mạnh hơn. ͏ ͏ ͏
Rầm, rắc ͏ ͏ ͏
Vai bị gãy. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh tuyệt vọng nghĩ, vì cái gì người bị thương luôn là ta??? ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Tại nhà Giang Tả. ͏ ͏ ͏
- Anh nghĩ em có nên để tóc dài không? Dài đến thắt lưng chẳng hạn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngồi trước mặt Giang Tả, nhờ hắn buộc tóc giúp. ͏ ͏ ͏
- Không cần. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
- Tại sao? Bởi vì em đã kết hôn rồi? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không đáp, để tóc dài như vậy làm gì? Buộc dây cũng phiền phức, gội đầu cũng lâu, khi ngủ càng phiền toái. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa trông cũng không đẹp. ͏ ͏ ͏
Để như bây giờ tốt hơn. ͏ ͏ ͏
- Vậy anh thích em để tóc dài hay tóc ngắn? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi, Giang Tả bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải tất cả đều là em sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bĩu môi: ͏ ͏ ͏
- Anh nói một câu thích thì khó khăn lắm hả? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Anh nhớ mấy ngày hôm trước mình có nói rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà nói lúc em không để ý. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vuốt những lọn tóc thừa sau khi buộc của Tô Kỳ lên phía trước, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, đứng dậy mặc quần áo đi. Lần sau nhớ mặc xong quần áo hẵng bảo anh buộc tóc, nếu không lúc mặc đồ làm rối tóc thì mất công. ͏ ͏ ͏
Nói rồi Giang Tả đứng dậy. ͏ ͏ ͏
- Để anh làm anh còn ý kiến. Muốn ăn gì, em làm cho anh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng mặc quần áo đứng dậy. ͏ ͏ ͏
Sau bữa ăn, Giang Tả chuẩn bị một số thức ăn cho Hồng Thự. Chiếc bình mới ở nhà cũng đã mua xong, Giang Tả chờ lần sau quay về sẽ kiểm tra thử. ͏ ͏ ͏
Dạo này muốn giết bọn nó quá. ͏ ͏ ͏
Trước giờ hắn không dám làm rơi bất cứ thứ gì của Tô Kỳ, mấy đứa này lại làm rơi vỡ gần hết. ͏ ͏ ͏
Đúng là không thể tha thứ. ͏ ͏ ͏
Nhìn ánh mắt Giang Tả, đám Hồng Thự vẫn không có cảm giác gì, trừ Đoạn Kiều ở một bên rùng mình, nó cảm thấy lần này sát tinh đi ra ngoài chính là một kiếp nạn của mình. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, trong thời gian này, nó đã nắm bắt được một số thứ để cống nộp, nói không chừng có thể ổn thỏa chút. ͏ ͏ ͏
- Cái đó... ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều vừa mở miệng, Giang Tả đã quay đi. ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều nhìn về phía Hồng Thự nói: ͏ ͏ ͏
- Tiểu Hồng, chủ nhân của ngươi làm ta không thích, ngươi cho ta đánh một trận. ͏ ͏ ͏
Hồng Thự: ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏
Sau đó trên ban công, đã xảy ra một trận đại chiến có một không hai. ͏ ͏ ͏
Trận chiến kết thúc với chiến thắng sít sao của Đoạn Kiều. Đây là nỗi cô đơn của kẻ mạnh, cuối cùng Đoạn Kiều bình tĩnh ngồi bên hồ bơi và bắt đầu câu cá. ͏ ͏ ͏
Cảm giác nó có thể lấp đầy ban công với những bảo vật. ͏ ͏ ͏
Về việc có người sẽ tới quấy rầy hay không? ͏ ͏ ͏
Điều này là không thể. Thập Thất và Thập Bát đã bị Hồng Thự đánh bại từ lâu, bây giờ Hồng Thự lại bị Đoạn Kiều đánh bại. ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều lúc này chính là nhất kiều của ban công, tồn tại như một kẻ dẫn dầu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả và Tô Kỳ đã đến sân bay, chuyến bay của bọn họ vào buổi sáng, để đến được Đông Thủy đảo phải đợi đến đầu rạng sáng ngày hôm sau. ͏ ͏ ͏
Có vẻ xa hơn Thánh địa rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Thiên Vân Sơn Mạch cũng không xa đến vậy. ͏ ͏ ͏
Đây là nơi xa nhất mà gia đình họ đã đi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vừa mừng vừa lo, sợ giữa chừng sẽ xảy ra chuyện gì. Giang Tả nhìn Tô Kỳ, sau đó nắm lấy tay cô nói: ͏ ͏ ͏
- Thả lỏng đi, đừng nghĩ lung tung. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sửng sốt, sau đó đối với Giang Tả mỉm cười: ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất