Chương 464
Chuyện này coi như là cái nồi của hắn sao? ͏ ͏ ͏
Thế nên thực ra nhiệm vụ lần này là do hắn gây ra? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không chắc chắn lắm, dù sao cũng chưa thấy Thủy Nguyên tố sử linh kia. ͏ ͏ ͏
Nhưng người duy nhất trên thế giới này dám đánh các Nguyên tố, hình như chỉ có mình hắn thì phải? ͏ ͏ ͏
Cho dù những người khác dám đánh, cũng chưa chắc đã đánh bại được Nguyên tố sử linh đúng không? ͏ ͏ ͏
Chuyện này khá xấu hổ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng nghĩ tới điều gì đó, cô chỉ từng thấy qua duy nhất một pháp sư đánh các Nguyên tố, đó chính là chồng cô. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả không khoa trương đến vậy chứ? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Thủy Nguyên tố sử linh đi ra ngoài vào thời điểm nào? ͏ ͏ ͏
- Khoảng nửa tháng trước. ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc nói. ͏ ͏ ͏
Thời gian vẫn trùng khớp, tức là chồng cô chưa thoát khỏi diện tình nghi. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tìm một Đại tu sĩ thật mạnh tới xử lý chúng nó được không? ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không được, Nguyên tố đối với tu sĩ mà nói chính là điểm mù của sức mạnh, nơi đây đúng là điểm kết nối của Nguyên tố tầng diện, nhưng cũng không chính thức bước vào được Nguyên tố tầng diện. ͏ ͏ ͏
Như vậy thì không thể tấn công đối thủ, hơn nữa cách này cũng không giải quyết được vấn đề, một khi trận chiến bắt đầu, vô số Nguyên tố sẽ dũng mãnh xông tới, đến khi đó Đông Thủy đảo vẫn phải đối mặt với sự hủy diệt. ͏ ͏ ͏
Tắt kết nối này đi cũng vô ích, nếu không có sự lưu thông hàng loạt của các Nguyên tố, Đông Thủy đảo sẽ trở thành phế vật. ͏ ͏ ͏
Kể cả không có cái này, bảy Nguyên tố sử linh còn lại vẫn có thể mở ra một cánh cửa khác, đến lúc đó Đông Thủy đảo vẫn sẽ bị hủy diệt. ͏ ͏ ͏
Biện pháp tốt nhất lúc này là hòa giải. ͏ ͏ ͏
Nhưng hòa giải? Hòa giải kiểu gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nghĩ hòa giải được, nếu thật sự là do hắn gây ra, vậy thì càng không thể hòa giải. ͏ ͏ ͏
Nếu để Giang Tả giải quyết, vậy cứ trực tiếp đánh nốt mấy Nguyên tố sử linh kia cho sinh hoạt cũng không thể gánh vác đi. ͏ ͏ ͏
Đám này chính là ăn no quá rỗi hơi sinh sự. ͏ ͏ ͏
Không còn Nguyên tố sử linh dẫn dắt, nơi này có lẽ sẽ không còn vấn đề. ͏ ͏ ͏
Cho nên, có nên ra tay hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc nhìn Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Mặc dù vẻ mặt Tô Kỳ rất bình tĩnh, nhưng không hiểu sao hắn vừa nhìn đã hiểu ý rất rõ ràng: Không được làm bừa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả câm nín. ͏ ͏ ͏
Được rồi, hóa ra hắn cũng có loại kỹ năng này cơ đấy, cho dù Tô Kỳ không lộ ra vẻ lo lắng, nhưng Giang Tả lại nhìn thấy vẻ lo lắng trên mặt cô. ͏ ͏ ͏
Thế thì không làm bừa nữa. ͏ ͏ ͏
Lúc này, cả Giang Tả và Tô Kỳ đều không nói gì, Thủy Lạc cũng không nhiều lời hơn, chỉ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Hai người cũng không có biện pháp gì đúng không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu. ͏ ͏ ͏
- Ừm, tôi sẽ giúp tiền bối hỏi sư phụ xem sao, có thể bọn họ có biện pháp. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bỗng nói: ͏ ͏ ͏
- Thực ra có một cách, tìm một người Nhập đạo là có thể giải quyết vấn đề một cách dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Sau khi Thất giai Nhập đạo, trụ cột của sức mạnh đã khác, Nguyên tố và linh khí không thể khống chế được những người này, vậy nên không có gì phải tương thông. Cho nên bất kể là Nguyên tố hay linh khí, chỉ cần là chiến đấu bằng lực lượng, bọn họ đều có thể giải quyết. ͏ ͏ ͏
Nghe được lời của Giang Tả, Thủy Lạc không biết phải nói sao. Thất giai Nhập đạo, làm sao cô có thể quen biết với một sự tồn tại như vậy. ͏ ͏ ͏
Dù có biết cũng không thể mời, cái giá của việc này không thể trả nổi. ͏ ͏ ͏
Đối với họ mà nói, Thất giai đã vượt ra ngoài thế giới. Tồn tại như một Pháp thần. ͏ ͏ ͏
Cô là một ma đạo sư, muốn để Pháp Thần tới hỗ trợ giải quyết loại chuyện này, đây không phải là chuyện cười hay sao. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thực sự không thể hiểu nổi suy nghĩ của Thủy Lạc, chỉ là Thất giai Nhập đạo mà thôi, có khoa trương như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Lúc này Thủy Lạc bèn nói: ͏ ͏ ͏
- Tình huống đại khái là như vậy, nếu các người có cách có thể nói cho tôi biết, còn nếu không có biện pháp gì thì cứ coi như tới nơi này du ngoạn cũng được. Ít nhất vẫn có thể yên tâm chơi ba ngày. ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc đã nói như vậy, chẳng khác nào hạ lệnh đuổi khách. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, Tô Kỳ và Giang Tả sẽ không ở lại lâu hơn. Giống như những gì Thủy Lạc nói, họ có biết cũng không có gì thay đổi, ở lại đây cũng chẳng để làm gì. ͏ ͏ ͏
Sau khi đưa bọn Giang Tả ra ngoài, Hi Lợi Nhĩ quay trở về bên cạnh Thủy Lạc, cô nói: ͏ ͏ ͏
- Thưa ngài, thật ra người đeo mặt nạ ban nãy khả năng không phải dạng tầm thường, vừa nãy tôi đã thấy... ͏ ͏ ͏
Sau đó, cô kể lại chuyện Giang Tả có thể khiến các Nguyên tố sợ hãi rút lui. ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc nghe xong, nhíu mày: ͏ ͏ ͏
- Thực sự có chuyện này? Vậy người này đúng là có chút bản lĩnh sao? ͏ ͏ ͏
Hi Lợi Nhĩ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thủy Lạc lại lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Nhưng kiêng kị chỉ là kiêng kị, coi như hắn có ý định khai chiến cùng Nguyên tố, chỉ một người thì có ích gì? Hơn nữa muốn giải quyết vấn đề, vẫn cần phải đi vào Nguyên tố tầng diện. Những người có thể đi vào Nguyên tố tầng diện, một khi ra tay với các Nguyên tố thì gần như chính đào một cái hố tự chôn mình, khó nói sau này sẽ chịu ảnh hưởng gì. Hắn thật sự dám sao? ͏ ͏ ͏