Chương 470
Sau đó, Nguyệt Tịch cúp điện thoại, người này khiến bà có chút bất lực. Cái gì cũng nghe đồ đệ của bà, sao có thể thế được chứ, làm vậy thì bà giở trò vặt kiểu gì, lại tốn một khoản tiền không nhỏ rồi. ͏ ͏ ͏
Cúp điện thoại xong, Giang Tả không có cảm giác gì. ͏ ͏ ͏
Hắn không có chủ kiến sao? ͏ ͏ ͏
Điều này là không thể. ͏ ͏ ͏
Vậy tại sao hắn lại nghe lời Tô Kỳ? ͏ ͏ ͏
Vì hắn sợ. ͏ ͏ ͏
Sợ cái gì? ͏ ͏ ͏
Sợ Tô Kỳ buồn, sợ Tô Kỳ đau lòng. ͏ ͏ ͏
Nếu có thể khiến Tô Kỳ cảm thấy an tâm, thiếu chủ kiến một chút, nghe lời một chút, với hắn mà nói cũng là chuyện đáng giá. ͏ ͏ ͏
Hắn không quan tâm người khác nghĩ gì, hắn chỉ quan tâm Tô Kỳ nghĩ gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả quay đầu lại, liếc nhìn căn phòng bế quan của Tô Kỳ, trong mắt hắn, đó là tất cả thế giới của hắn. ͏ ͏ ͏
Kiếp trước, hắn không có kiến thức, không có năng lực như bây giờ, cho nên đã bỏ lỡ. ͏ ͏ ͏
Đời này, hắn có thể từ bỏ mọi thứ, trừ Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Nhưng dì nhỏ vừa mới nói gì? Tìm người giúp Tô Kỳ chuẩn bị trận pháp độ kiếp? ͏ ͏ ͏
Dì có thể tìm ai ở trên Đông Thủy đảo này? Ngoại trừ Thủy Lạc, hình như không còn ai. ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến đây, Giang Tả lại mở nhóm lên, sau đó nhắn với Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
- Liễu Y Y, muốn giải quyết vấn đề, tôi còn cần một thứ rất quan trọng. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y lập tức trả lời: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu cứ việc nói, bên này chúng tôi vẫn chưa bắt đầu gửi đồ. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
- Thiên kiếp, tốt nhất là nhị tiến tam Thiên kiếp. Người đó phải độ kiếp ở trên Đông Thủy đảo, hơn nữa ở vị trí cố định. ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy yêu cầu của Giang Tả, Liễu Y Y sững sờ. ͏ ͏ ͏
Thiên kiếp? ͏ ͏ ͏
Đùa lớn như vậy có sao không? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, làm như vậy có phá hủy Đông Thủy đảo không? ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
- Nhị tiến tam Thiên kiếp cũng không mạnh đến vậy, không đến mức. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, để tôi nói chuyện với sư phụ để bà ấy toàn lực phối hợp. Đúng rồi, đạo hữu có thể nói cho tôi biết tỷ lệ thành công khoảng bao nhiêu được không? ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
- Ba mươi phần trăm. ͏ ͏ ͏
Tỷ lệ thành công quả thực không cao, nhưng có 80% xác suất giúp Tô Kỳ vượt qua Thiên kiếp, và 10% xác suất Tô Kỳ có thể tạm thời thoát khỏi Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Trận pháp này được Giang Tả đặc biệt chuẩn bị cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Nhưng ba mươi phần trăm đối với Liễu Y Y đã là rất cao. ͏ ͏ ͏
Những người khác tới một phần trăm cũng không có. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa Phá Hiểu nói ba mươi phần trăm là ba mươi phần trăm, không nói quá. Tất cả mọi người trong đoàn đều biết một điều, đó là không phải chuyện gì Phá Hiểu đạo hữu cũng làm. ͏ ͏ ͏
Đó là sự kiêu ngạo của đại lão. ͏ ͏ ͏
Đây là lời Mặc Ngôn nói, nhưng bọn họ đều đồng ý với nó. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu nói rằng có thể giải quyết thì chính là có thể giải quyết, nói được thì nhất định là được. ͏ ͏ ͏
Sẽ không phóng đại chút nào. ͏ ͏ ͏
Vì vậy, Liễu Y Y ngay lập tức liên hệ với sư phụ của mình - ma đạo sư Thủy Lạc: ͏ ͏ ͏
- Y Y? Các con tới rồi? ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc hỏi qua điện thoại. Cô vẫn luôn thích đệ tử này của mình, tu luyện ma pháp rất đặc biệt, cô chưa từng gặp qua thánh quang nào chói mắt tới vậy. ͏ ͏ ͏
- Lão sư, con đã tìm được người có thể giải quyết vấn đề cho cô rồi. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói. ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Nhưng ta không gặp qua người mà con nhắc tới, hắn cũng không liên hệ với ta. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Anh ấy bảo mình đã biết vấn đề, bây giờ chắc chắn khoảng ba mươi phần trăm là sẽ sẽ giải quyết được, nhưng cần phải có một thứ gì đó cực kỳ quan trọng. ͏ ͏ ͏
Ba mươi phần trăm? ͏ ͏ ͏
Tỷ lệ này cao tới thái quá, hoặc người này không có năng lực thực sự, chỉ muốn thổi phồng khoe khoang. ͏ ͏ ͏
- Cần thứ quan trọng gì? ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc hỏi, thông quan việc đối phương muốn cái gì rất dễ dàng nhận ra được hắn có phải kẻ lừa gạt hay không. ͏ ͏ ͏
- Thiên kiếp, tốt nhất là Thiên kiếp từ Nhị giai lên Tam giai. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói. ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc sửng sốt: ͏ ͏ ͏
- Cái gì? Cần gì? ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc nghĩ tới rất nhiều thứ, linh dược vô cùng trân quý, pháp bảo, tài liệu, con người, tất cả đều nằm trong dự đoán. ͏ ͏ ͏
Nhưng cô tuyệt đối không nghĩ tới Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Đây là thứ quan trọng gì? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Thiên kiếp, người này thật sự dám nghĩ, so với bọn họ còn điên cuồng hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Cô bỗng có chút tin tưởng. ͏ ͏ ͏
Bởi vì nó không thể tưởng tượng. ͏ ͏ ͏
- Thiên kiếp, nói một cách đơn giản, cần phải tìm một người sắp độ Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y giải thích. ͏ ͏ ͏
Cô cảm thấy ban nãy chắc mình đã dọa lão sư mất rồi, quả nhiên ý tưởng của Phá Hiểu luôn vượt xa mọi người. ͏ ͏ ͏
Lục giai lão sư cũng không thể hiểu nổi. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, mọi người trong nhóm đều có thể trực tiếp chấp nhận nó, đột nhiên cảm thấy trò giỏi hơn thầy ghê. ͏ ͏ ͏
Tràn đầy cảm giác tự hào. ͏ ͏ ͏
Thủy Lạc suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
- Người đó có đáng tin không? Hơn nữa độ kiếp cụ thể là như thế nào? Có ích gì cho việc độ kiếp không? ͏ ͏ ͏
Chuyện này phải nói rõ, độ kiếp liên quan tới sinh tử. ͏ ͏ ͏
Tìm một người nhị tiến tam không khó, nhưng bọn họ không phải đi tìm chết. ͏ ͏ ͏
Nếu không có sự bảo vệ thích hợp, sẽ không ai lấy mạng sống của mình ra giúp đỡ. ͏ ͏ ͏
Bao nhiêu tiền cũng không thể. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này chưa rõ, nhưng chiều nay con sẽ tới nơi, đến lúc đó để con hỏi. Về phần lão sư hỏi người này đáng tin hay không, điều này con không dám cam đoan, nhưng năng lực của anh ấy con có thể đảm bảo. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Thủy Lạc gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ta hiểu rồi, bất kể thành công hay thất bại, lão sư sẽ không nói gì cả. Nhân tiện, lúc du ngoạn trên Đông Thủy đảo, dùng huy hiệu do lão sư đưa con là được, có thể miễn phí, bao nhiêu người sử dụng cũng được. ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn lão sư. ͏ ͏ ͏
Đông Thủy đảo vẫn còn rất nhiều nơi để chơi đấy. Hơn nữa bọn họ cũng nghèo, à không đúng, bây giờ Lục Nguyệt Tuyết và Mặc Ngôn giàu rồi. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó chắc chắn Mặc Ngôn phải khoe khoang một chút, nhưng giờ không khoe được nữa, vì không cần tiêu tiền. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên cảm thấy tâm trạng tốt ghê. ͏ ͏ ͏