Chương 469
Mặc Ngôn đầy tự tin nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi thu hồi nhanh lắm, Phá Hiệu đại lão bận rộn mỗi ngày, chắc chắn không nhìn chằm chằm vào di động, không có việc gì đâu. Để tôi nói, chúng ta nên tụ tập vào một chỗ, sau đó cùng nhau cầm Mộng tinh thạch rồi chụp ảnh gửi đi. Phá Hiểu đại lão chắc chắn sẽ nhớ mặt mọi người. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết trực tiếp tránh xa Mặc Ngôn, cô còn chưa muốn chết. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử và Biên Hải Đao Khách cũng bội phục Mặc Ngôn, ma tu đều hay bừa bãi như vậy hả? ͏ ͏ ͏
Quen mặt để chết nhanh hơn à? ͏ ͏ ͏
Lúc này Sơ Thanh nói: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu thúc chắc chờ đã lâu rồi, mọi người không gửi ảnh lại sao? ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh nói rất đúng. Nghe vậy Mặc Ngôn liền nhất thời ngây ngốc đáp, chết tiệt, ta quên mất. ͏ ͏ ͏
Nhưng thật ra Giang Tả không quan tâm khi nào Mặc Ngôn gửi ảnh lại, hắn đang bận suy nghĩ. ͏ ͏ ͏
Ban nãy hắn nói với Liễu Y Y rằng những tài liệu này có thể là chìa khóa để phá vỡ thế cục, điều này là sự thật, chứ không hắn không nói làm gì. ͏ ͏ ͏
Lừa lấy tài liệu, lừa để đối phương để xử lý nhanh chóng? ͏ ͏ ͏
Hắn không cần phải làm vậy. ͏ ͏ ͏
Có điều muốn phá cục cũng không dễ, đặc biệt điểm mấu chốt nhất lại là... Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Mục đích chính của hắn là để Tô Kỳ độ kiếp thành công, còn chuyện với Đông Thủy đảo chẳng qua chỉ tiện tay mà thôi. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên Giang Tả hy vọng Tô Kỳ có thể sử dụng những thứ hắn chuẩn bị để độ kiếp, nhưng thật khó để nói nó có được sử dụng hay không. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu, sau đó không hề nghĩ nhiều. ͏ ͏ ͏
Cứ chuẩn bị trước đã đi, không dùng đến thì tính sau. ͏ ͏ ͏
Lo trước khỏi hoạ. ͏ ͏ ͏
Hắn cũng không lo lắng sẽ lãng phí bất cứ thứ gì vì Tô Kỳ, chỉ cần có cơ hội sử dụng, hắn sẽ cố gắng chuẩn bị. ͏ ͏ ͏
Bấy giờ Giang Tả mới nhìn sang bức ảnh mà Mặc Ngôn mới gửi. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên không ai chướng mắt. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Mộng tinh thạch trong mắt hắn không ngừng mở rộng huyết mạch, sau đó càng mở rộng càng hoàn thiện, hơn nữa càng giống một người. ͏ ͏ ͏
Một lúc lâu sau, một hình người rõ ràng xuất hiện trước mặt Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Một hình người đầy đủ. ͏ ͏ ͏
- Thế mà là Mộng tinh thạch hoàn chỉnh? Vận khí thật tốt. Xem ra, nguyên nhân tại sao ma tu Mặc Ngôn lại thành công nhanh như vậy có liên quan đến chuyện này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Mộng tinh thạch hoàn chỉnh có nghĩa không gian đó toàn vẹn và có thể làm được rất nhiều chuyện. ͏ ͏ ͏
Có điều đây đều là những chuyện về sau. ͏ ͏ ͏
Bây giờ hắn chỉ có thể sử dụng nó như một không gian lưu trữ thông thường. ͏ ͏ ͏
Thu hồi suy nghĩ, Giang Tả dự định ra ngoài xem địa hình. Muốn một công đôi việc không dễ, chỉ lý luận suông chưa chắc đã có tác dụng. ͏ ͏ ͏
Khi hắn vừa bước đến cửa, điện thoại của Tô Kỳ bất ngờ đổ chuông. ͏ ͏ ͏
Liếc nhìn qua, hóa ra là dì nhỏ gọi tới. Giang Tả không chút do dự, trực tiếp bắt máy: ͏ ͏ ͏
- Dì nhỏ? ͏ ͏ ͏
- Là Giang Tả sao, Tô Kỳ đang bế quan rồi? ͏ ͏ ͏
Dì nhỏ hỏi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Vâng, vừa mới bế quan, dì có chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏
- Dì nghe nói con đánh các Nguyên tố? Vấn đề của Đông Thủy đảo con đã nghe chưa? Có chắc chắn không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhíu mày, sao cứ có cảm giác dì nhỏ đặc biệt tìm hắn? Gọi cho Tô Kỳ để chắc chắn rằng Tô Kỳ đang bế quan, phải không? ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ một chút, Giang Tả gật đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Tô Kỳ không cho con đi đánh Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cạn lời. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Nguyệt Tịch hỏi vậy, nhất định là có mục đích. Mà bà hiểu Tô Kỳ, Tô Kỳ quá coi trọng Giang Tả, không có khả năng để Giang Tả đi mạo hiểm. ͏ ͏ ͏
Nhưng Nguyệt Tịch thì khác, chỉ cần không có tử vong thì những người khác không quan trọng, dù sao chưa bị đánh chết, chưa là chuyện lớn. ͏ ͏ ͏
Đây là suy đoán của Giang Tả, thật không may, hắn đoán đúng rồi. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch gọi tới chính vì điều này. ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ nếu Tô Kỳ ở đây thì không có chuyện gì để nói, nhưng bây giờ cô cảm thấy mình có thể dùng thân phận người lớn trong nhà để dùng đạo lý nói thông, dùng tình cảm để đánh động. ͏ ͏ ͏
- Dì bảo, là đàn ông nên có chính kiến của mình, Tô Kỳ cũng chỉ là đàn bà, lời của con bé không thể lúc nào cũng nghe. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch vừa nói đến đây, Giang Tả đã cắt ngang: ͏ ͏ ͏
- Tô Kỳ không cho đánh Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch chua xót nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu con đi, Tô Kỳ còn có thể nói gì? Nó có thể ly hôn với con sao? Hơn nữa con có thể đổ hết lỗi cho dì. Thử nghĩ mà xem, nếu con thành công thì sẽ công thành danh toại, Tô Kỳ làm vợ con nhất định sẽ tự hào. Ngay cả khi con thất bại, có Quang Ảnh ở đây, ai có thể làm gì con? Rút lui toàn thân quá đơn giản. Hơn nữa Mặt Nạ Quang Ảnh dì có thể giao cho con làm chủ nhận, nó là đồ Tĩnh Nguyệt trộm lấy, con cầm nó cũng mạo hiểm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẫn chỉ có một câu: ͏ ͏ ͏
- Tô Kỳ không cho đánh Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Con như vậy làm dì có chút thất vọng đấy. Tính cách Tô Kỳ rất yếu ớt. Con cứng rắn lên một chút, con bé nhất định sẽ nghe lời con. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Tô Kỳ không cho. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cạn lời. Cuối cùng cô nói: ͏ ͏ ͏
- Ta hiểu rồi, qua hai ngày tới hãy đánh thức Tô Kỳ, để con bé độ kiếp. Ta sẽ bảo người trên Đông Thủy đảo chuẩn bị tốt trận pháp độ kiếp. Mà này, dù có thất bại cũng không có chuyện gì, dì sẽ thu xếp. Không cần quá lo lắng, để thời gian nghĩ xem mình nên làm gì để trở thành đại trượng phu đi. ͏ ͏ ͏