Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 476

Chương 476
Khi ba Sơ Thanh nghĩ Giang Tả sắp lộ đuôi cáo rồi, hắn không ngờ lại nghe thấy những điều không thể hiểu nổi: ͏ ͏ ͏
- Ồn ào quá, ông có thể im lặng chút được không? ͏ ͏ ͏
Hắn sững sờ một lát rồi vung tay đập vào bàn: ͏ ͏ ͏
- Cậu biết không? Tôi chỉ cần giơ tay liền có thể một chiêu giết chết cậu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn hắn nói: ͏ ͏ ͏
- Ngây thơ. ͏ ͏ ͏
- Cậu... ͏ ͏ ͏
Cha của Sơ Thanh tức giận nhìn Giang Tả, cuối cùng lại ngồi xuống. ͏ ͏ ͏
Hắn giận dữ nói: ͏ ͏ ͏
- Một ngày nào đó, cậu sẽ phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình. Tới lúc đấy hối hận cũng đã muộn, tôi khuyên cậu nên khiêm tốn chút, đừng quá tự cao, quá kiêu căng ngạo mạn như này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cúi đầu, trong lòng thầm nghĩ: Đến lúc đó, ta sẽ vô địch thiên hạ. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Tiêu Tiểu Mặc ở bên ngoài nói với đám Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn mọi người đã thông báo. Nếu tôi không đến, Sơ Tình chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y thở dài: ͏ ͏ ͏
- Cô nên cảm ơn tôi mới đúng, vừa nãy tôi suýt nữa sợ chết khiếp. Cô không biết ánh mắt của cha Sơ Tình hung dữ thế nào đâu. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách tò mò nói: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu nói rằng Sơ Thanh không sao, chứng tỏ anh ấy cũng có phần nắm chắc, nhưng khi nào thì anh ấy mới ra tay? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y có chút xấu hổ đáp: ͏ ͏ ͏
- Chắc là sau khi xử lý xong chuyện của Đông Thủy đảo? Các người nhìn tôi làm gì? Đổ lỗi cho tôi? Làm sao tôi biết Sơ Thanh sẽ gặp tai nạn vào lúc này chứ? Hơn nữa tính tình của Phá Hiểu đạo hữu không phải mọi người không biết. Anh ấy nói không rảnh, ai có thể để anh ấy rảnh bây giờ? ͏ ͏ ͏
Lúc này, Mặc Ngôn đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Ví dụ như vợ của Phá Hiểu thì sao? ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc tức giận nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi chưa muốn chết, cô đừng làm liên lụy tới chúng tôi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử vừa ăn kem vừa nói: ͏ ͏ ͏
- Mặc Ngôn chắc đã quên những tháng ngày còn là một đứa trẻ thiểu năng. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn trừng mắt nhìn Xích Huyết Đồng Tử, lại còn nhắc đến chuyện này nữa, cô không cần mặt mũi hay sao? ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết đánh chữ: ͏ ͏ ͏
- Sơ Thanh chắc sẽ ổn, nhưng mọi người đã nghĩ đến con quái vật biển đó chưa? Tôi nhớ trước kia khi mình đến Đông Thủy đảo không thấy mấy thứ này. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đã nói với sư phụ rồi, dù sao cũng không phải chuyện chúng ta có thể quản được. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Việc cấp bách trước mắt vẫn là mua kem đi, không là không còn cơ hội. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, vậy đi thôi, sư phụ tôi nói tất cả đều miễn phí. ͏ ͏ ͏
- Miễn phí? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn kích động kêu lên: ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại miễn phí? Tôi đến đây để tiêu tiền, giờ cô lại nói tôi không cần tiêu tiền là sao? Không đến tiêu tiền thì tôi tới làm gì? Không được, phải trả tiền, không thì tôi không đi nữa. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người: “...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cô nàng này sao thiển cận vậy? ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả mà nói, hắn không quan tâm những người này đang làm gì, miễn không quấy rầy hắn là được. ͏ ͏ ͏
Có điều Mặc Ngôn đã trả lại Mộng tinh thạch cho hắn, nhưng giờ hắn không có thời gian để sử dụng. ͏ ͏ ͏
Phải đợi cho đến khi bố trí hoàn thành xong trận pháp. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bận rộn cả đêm, cuối cùng đã chuẩn bị xong tất cả tài liệu, thậm chí hắn còn đặc biệt kiểm tra xong. ͏ ͏ ͏
Phát hiện nó vô cùng hoàn mỹ. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn mới thu dọn đồ đạc và đứng dậy ra về. ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả cử động, cha của Sơ Thanh cũng đưa mắt nhìn hắn. ͏ ͏ ͏
Suốt cả đêm, người này không ngừng lặp đi lặp lại một việc, có thể thấy đối phương đang chuẩn bị tài liệu cho trận pháp, nhưng không biết hắn cần dùng nó để làm gì. ͏ ͏ ͏
Không phủ nhận người này có chút bản lĩnh, những ký hiệu của trận pháp dù cha Sơ Thanh không hiểu hoàn toàn, nhưng hắn chắc chắn đây tuyệt đối không phải những thứ một kẻ Nhị giai có thể nắm giữ. ͏ ͏ ͏
Chỉ là điều này không giải thích được nhiều. ͏ ͏ ͏
Thiên phú trên phương diện ký hiệu trận pháp không đủ để xác định một người là như thế nào, cũng không thể giải thích con đường tương lai của hắn ta sau này ra sao. ͏ ͏ ͏
Dù sao từ miệng của đám người Tiêu Tiểu Mặc đã biết, người này chỉ có tu vị Nhị giai, tuy rằng khả năng che giấu năng lực khá tốt, nhưng Nhị giai thì chính là Nhị giai. ͏ ͏ ͏
Rất nhiều thứ không thể dùng kiến thức là có thể vượt qua. ͏ ͏ ͏
Nhị giai chính là Nhị giai, đây chính là thiếu sót. ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả đứng dậy liền rời khỏi phòng, hắn cần đi bố trí trận pháp. ͏ ͏ ͏
Có điều khi vừa bước tới cửa, hắn bỗng quay đầu nhìn cha của Sơ Thanh và nói: ͏ ͏ ͏
- Sơ Thanh tôi nhìn khá thuận mắt, nếu ông không muốn nó xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì hãy bảo vệ nơi này, đừng để những thứ khác quấy rầy nó. Chờ tôi xong việc rồi, thằng bé sẽ khong có chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh đối với Giang Tả trước sau như một, trong mắt Giang Tả, tiểu bối này không tệ, bị hủy hoại thì có phần đáng tiếc. ͏ ͏ ͏
Vì vậy trước khi đi, hắn có dặn dò một câu, về việc người này có nghe lời hay không, điều đó phụ thuộc vào vận may của Sơ Thanh. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất