Chương 49
Tô Kỳ bĩu môi:
- Thế mà lúc trước chị còn nói trận pháp tuyệt đối an toàn, bây giờ mới được bao lâu? Kẻ trộm trực tiếp vào tận nhà khuân đồ!
Tĩnh Nguyệt đi tới bên cạnh Tô Kỳ:
- Giờ có nói thì có tác dụng gì, cũng may không để thứ gì quý ở nhà cả!
- Để em gọi điện về hỏi một chút, cho người đi xem có chuyện gì xảy ra!
Tô Kỳ nói.
Sau đó Tô Kỳ lại hỏi:
- Sư tỷ, chị chắc không? Cái dây leo này là thứ mà chị nói sao?
Tĩnh Nguyệt gật đầu:
- Chắc chắn!
Tô Kỳ khẩn trương nói:
- Vậy?
Tĩnh Nguyệt cười nói:
- Chị đây còn chưa nhìn ra, ha ha!
Tô Kỳ: “…”
…
Một hồi sau, đám Xích Huyết Đồng Tử đã tụ hợp với Tiêu Tiểu Mặc, Tiêu Tiểu Mặc cũng nhận được một cuộc gọi:
- Tôi là Cửu Tịch đây!
Tiêu Tiểu Mặc còn vốn định mượn Hành Định kệ, kết quả Cửu Tịch đã nói.
- Tiểu Mặc, Hành Định kệ của tôi bị trộm rồi, bên cô có người không? Tôi hiện không thể ra ngoài, các sư tỷ sư muội cũng chưa trở lại, cô có thể giúp tôi tới kiểm tra một chút được không?
- Bị, bị trộm? Có chuyện gì vậy?
- Tôi cũng không biết, ở nhà rõ ràng là có mấy cái trận pháp, hơn nữa còn giấu rất cẩn thận, thế mà đối phương thoáng cái liền tìm được rồi!
- Thoáng cái tìm được? Trận, trận pháp đều vô dụng?
- Tôi không dám chắc lắm, cô xem giúp tôi xem có người nào rảnh hay không, đi qua xem một cút.
Tiêu Tiểu Mặc tắt điện thoại, cô có chút dự cảm không tốt.
Ma Tu Mặc Ngôn hiếu kỳ hỏi:
- Cô sao vậy? Có tin xấu sao?
Tiêu Tiểu Mặc nhìn Mặc Ngôn:
- Hành Định kệ của Thánh địa bị trộm, năng lực tìm kiếm của đối phương rất mạnh.
Mặc Ngôn ngẩn người, đám Xích Huyết Đồng Tử cũng kinh ngạc.
Lúc này, Mặc Ngôn hậm hực:
- Là trùng hợp sao?
Cô cũng nghĩ tới một khả năng.
Liễu Y Y nhìn về phía Mặc Ngôn:
- Địa chỉ là cô gửi!
Mặc Ngôn giật mình một cái:
- Chuyện này liên quan gì tôi? Tôi chỉ gửi địa chỉ, hơn nữa việc này còn chưa điều tra rõ, cô không thể ngậm máu phun người được. Có chuyện thì trách tới Ma tu sao? Ma tu không có sĩ diện sao?
Xích Huyết Đồng Tử nghĩ một chút:
- Hay là, chúng ta trực tiếp hỏi?
Mặc Ngôn nói thẳng:
- Tôi không hỏi, tự mấy ngưởi hỏi đi!
Liễu Y Y tức giận:
- Ma tu mà nhát gan vậy sao? Thế mà còn đòi sĩ dinẹ!
Mặc Ngôn không phục:
- Chẳng may Phá Hiểu đại lão muốn giết người diệt khẩu thì sao?
- Phá Hiểu đạo hữu mới có tu vi 1.3, cô đã 2.1.
- Vậy cũng không được, quá nguy hiểm. Hay là, chúng ta cứ coi như chưa biết việc này?
Tiêu Tiểu Mặc nghĩ một chút:
- Vậy chờ ra ngoài rồi nói, tôi báo Dương Mộc qua xem một chút.
…
Xong việc cần làm, Giang Tả lần nữa đi tới Tập đoàn Thiên Hòa, đại đa số người đã tới bên ngoài Tiên Linh động phủ, bây giờ là thời cơ tốt để nhận đơn ủy thác.
Bộ phận thị trường hiện chỉ có hai người, Giang Tả mở máy tính lên, phát hiện lại vẫn chỉ có ba đơn ủy thác, người đã đi hết, sao có ít ủy thác vậy?
Bất đắc dĩ, Giang Tả chỉ có thể cẩn thận đọc ủy thác, cái thứ nhất là vào bí cảnh, loại.
Sau đó Giang Tả liền mở cái thứ hai, trong đó viết: Có người tự tiện xông vào cứ điểm Thánh địa ở Giang thành, tìm ra người này, hoặc đầu mối cũng được.
Giang Tả: “…”
Sau đó hắn xem thù lao, một triệu tiền mặt, ừm, không nhiều.
Nhưng thù lao thứ hai lại khiến Giang Tả sửng sốt, ba viên Ngũ phẩm Linh thạch, đương nhiên cái này còn chưa có gì, quan trọng là đoạn sau còn có một câu: Cộng thêm một bữa tối với Thánh nữ.
Giang Tả ngây người, hắn nhớ Thánh nữ căn bản không thể ở cùng người khác phái a? Tại sao Thánh nữ hiện lại lại nhanh nhẹn như vậy? Khó trách lại bị Cửu Tịch thay thế.
Sau đó Giang Tả đột nhiên cười, cười rất tàn nhẫn, hơn nữa còn đầy hưng phấn.
Không chút do dự, Giang Tả trực tiếp chọn nhận ủy thác, tiếp đó gửi một tin tới: Tôi biết kẻ đó là ai, cũng biết các vị mất thứ gì, muốn có câu trả lời, người đi ăn tối phải đổi thành Cửu Tịch!
Gửi tin xong, Giang Tả liền khẽ cười, thuận tiện giết Cửu Tịch, đúng là thu hoạch ngoài ý muốn.
Về phần chuyện bại lộ mà bị đuổi giết, Giang Tả cũng chưa bao giờ nghĩ qua, hắn chỉ muốn giết Cửu Tịch.
…
Bên ngoài Tiên Linh động phủ.
Tĩnh Nguyệt la lên:
- Sư muội, tiểu oán phụ nhà em, lại dám đưa ra thù lao như vậy, nếu để sư phụ biết, em biết sư tỷ chị đây sẽ thảm thế nào không? Bọn họ sẽ tàn ác giáo dục chị đây mấy tháng, mấy tháng a, hơn nữa còn là không ngừng không nghỉ. Hơn nữa, các Fan của sư tỷ sẽ không vui.
- Kệ chị, đồ mất ở nhà chị, chị phải chịu trách nhiệm.
- Chịu trách nhiệm thì cũng không phải chịu như thế a!
Tô Kỳ khinh bỉ nói:
- Sư tỷ, nếu chị phản đối, sao không tự đi đổi thù lao?
Lúc này Tĩnh Nguyệt đang đào linh thảo, hoàn toàn không có ý định sửa thù lao.
Vừa rồi lớn tiếng như vậy, chẳng qua là phản kháng cho có.
Tĩnh Nguyệt không có gì để nói:
- Có thể đừng gỡ không?
Chẳng qua còn chưa chờ Tô Kỳ nói, điện thoại lại khẽ rung lên, sau đó Tô Kỳ cười nói:
- Xem này, danh tiếng Thánh nữ đúng là dễ dùng, không chỉ có người nhận đơn, mà còn nhắn tới nữa này!
Sau đó Tô Kỳ xem tin nhắn, vừa nhìn liền sửng sốt.
Tiến đó liền phẫn nộ.
Lúc này Tĩnh Nguyệt liền hứng thú:
- Nào, để sư tỷ xem Fan của chị sẽ nói gì nào!
Tĩnh Nguyệt tới xem, cũng lập tức sững sờ.
Tĩnh Nguyệt trầm mặt xuống:
- Hắn có ý gì? Nói sư tỷ chị không bằng em sao? Chị mà không bằng một oán phụ sao?
Tô Kỳ cũng đầy tức giận, sau đó gõ mấy chữ để gửi qua.
Mà Giang Tả vốn đang định nghĩ xem sẽ giết Cửu Tịch thế nào, đột nhiên lại nhận được tin nhắn, là tin nhắn của bên ủy thác, chẳng qua vừa nhìn liền sửng sốt.
Trên đó viết: Từ chối, muốn nhận thì nhận, không nhận không nên quấy rầy, nếu không sẽ chặn!
Giang Tả thiếu chút nữa phun máy, hắn ngàn tính vạn tính, lại cũng không tính tới đối phương sẽ cự tuyệt.
Kế hoạch giết Cửu Tịch, lần nữa chết từ trong trứng nước?
Nếu đối phương cự tuyệt, Giang Tả liền hủy bỏ nhận ủy thác, hắn sẽ không tốn sức đi thuyết phục đối phương, kế hoạch lần này không thành, chờ lần sau lại thử.
Hủy ủy thác, Giang Tả liền nhận được thông báo từ phía Tập đoàn Thiên Hòa: Lần đầu nhận ủy thác thất bại, đạt đươc thành tựu “Thất Bại Là Mẹ Thành Công”.
Giang Tả: “…”
Cái này là chế giễu hắn sao?
Không để ý tới cái này, Giang Tả bắt đầu xem đơn ủy thác thứ ba.
Mà bên phía Tô Kỳ, Tĩnh Nguyệt hét lên:
- Tô Kỳ, em xem thông tin cá nhân của người kia cho chị, chị muốn phái người đi ám sát hắn, bổn Thánh nữ mà kém tiểu oán phụ sao?!
- Sư tỷ, người ta cũng không phải coi thường chị, chị tức giận như vậy làm gì. Em còn đang tức giận đây, thời buổi bây giờ, đúng là loại người gì cũng có.
Vừa nói, Tô Kỳ vừa ấn xem thông tin người kia.
-----------