Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 506

Chương 506
Sau khi con tàu lớn xuất hiện, lớp sương mù nhanh chóng biến mất, hoàn toàn tan biến. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không thể tin vào mắt mình, vừa rồi cô còn không kịp chớp mắt mà sương mù đã tự động tan trong nháy mắt. ͏ ͏ ͏
Giống như ảo ảnh vậy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng nhíu mày, nhưng hắn không nghĩ nhiều, ngược lại tập trung vào thuyền gỗ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng quay lại nhìn con thuyền lớn, cuối cùng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đây không phải là thuyền ma đấy chứ? Liệu chúng ta có bị nuốt chửng, rồi bị kéo vào một không gian đặc biệt và không thể ra ngoài được nữa không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Một người tu chân như em mà lại sợ u linh? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả đùa giỡn: ͏ ͏ ͏
- Không biết lúc trước là ai dẫn em đi xem phim kinh dị, còn muốn ăn đậu hũ của em, kết quả tự mình bị dọa sợ tới mất hồn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, nếu người này không phải vợ hắn, nhất định hắn sẽ giết người diệt khẩu. ͏ ͏ ͏
Loại chuyện này mà cũng có thể nói ra được. ͏ ͏ ͏
Bây giờ nghĩ lại quả thực có chút xấu hổ, lúc đó đang theo hình tượng quân tử, vừa mới yêu, làm chuyện gì cũng phải có lý do. ͏ ͏ ͏
Nếu không, chẳng may thất bại thì lại ngồi ôm gối khóc sướt mướt à? ͏ ͏ ͏
Điều duy nhất khiến hắn hối hận không phải không ăn được đậu hũ của Tô Kỳ, mà là Tô Kỳ có thể thực sự xem bộ phim kinh dị này như một bộ phim tình cảm, rồi cô còn xấu hổ. ͏ ͏ ͏
Đó cũng là lần đầu tiên Giang Tả thân thiết với Tô Kỳ như vậy. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, ngày đó chính Tô Kỳ đã chủ động dựa vào người Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Cho nên hiệu quả vẫn còn, nhưng nhìn lại thì vẫn khó chấp nhận. ͏ ͏ ͏
Từ ngày đó, Giang Tả liền không thể xem phim kinh dị nữa, phải thần kinh tới dạng nào mới có thể từ phim kinh dị nhìn ra vẻ đẹp của tình yêu thuần khiết chứ? ͏ ͏ ͏
Lúc này, Giang Tả không nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đi lên xem một chút, đừng nhắc tới những chuyện trước đây. ͏ ͏ ͏
Tuổi trẻ ai chẳng từng mắc sai lầm. ͏ ͏ ͏
Giống như ghi chú của em ở Thánh địa... ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức kêu to: ͏ ͏ ͏
- Anh dám nói thử xem... ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Dù đang dỗi Giang Tả, Tô Kỳ vẫn chậm rãi dẫn Giang Tả lên thuyền lớn. ͏ ͏ ͏
Con thuyền tối đen và im lặng. ͏ ͏ ͏
Khi bước lên boong, chúng thậm chí còn phát ra âm thanh lạo xạo. ͏ ͏ ͏
Như thể con thuyền đã cũ tới mức có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. ͏ ͏ ͏
- Con thuyền này có vẻ rất đơn sơ và bình thường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vừa nói vừa nhìn xung quanh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chính vì trông nó đơn sơ và bình thường, thế nên nó mới đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Trong một khoảng sương mù dày đặc kỳ dị, không có gì xuất hiện, chỉ có nó đi ra, thấy thế nào cũng không thể là một chiếc thuyền bình thường. ͏ ͏ ͏
Hắn cảm nhận được khí tức của sinh mệnh, nhưng không có khí tức nào thoát ra. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đã sử dụng hỏa Nguyên tố để thiêu rụi tấm ván gỗ. ͏ ͏ ͏
- Mặc dù con thuyền trông yếu ớt mỏng manh nhưng kết cấu và chất liệu cực kỳ tốt. ͏ ͏ ͏
Hỏa Nguyên tố tiểu đệ thậm chí không thể để lại chút dấu vết nào. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Có muốn vào cabin xem không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ muốn xem con thuyền này như thế nào, nhưng vẫn lo lắng cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Nhỡ Giang Tả sợ hãi thì sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa định gật đầu, bỗng không ngờ lại thấy mu bàn tay của Tô Kỳ lóe lên ánh sáng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
- Nhìn tay của em đi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ rất ngạc nhiên, vừa nhìn thấy bàn tay cô liền sững sờ, sau đó bỗng nghĩ ra điều gì đó. ͏ ͏ ͏
Cô lập tức nắm lấy tay Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Chờ lát nữa có thể gặp chuyện, đừng lo lắng. ͏ ͏ ͏
Ấn ký này vừa sáng lên, Tô Kỳ liền cảm giác được. Ấn ký bắt đầu vang vọng, xem ra nơi này có liên quan tới Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Mà nắm tay Giang Tả, có thể đưa Giang Tả đi cùng để xem, tuy rằng chỉ có thể thôi, nhưng thử cố gắng vẫn hơn. ͏ ͏ ͏
Thật ra ấn ký của Giang Tả lúc này cũng đang lóe lên, nhưng bọn họ không nhìn thấy. ͏ ͏ ͏
Có điều Giang Tả cũng hiểu Tô Kỳ đang nói gì, dù sao hắn cũng chưa trải qua loại chuyện này ͏ ͏ ͏
Giây tiếp theo, toàn bộ con thuyền xảy ra những thay đổi chóng mặt. ͏ ͏ ͏
Khí tức u ám bao trùm toàn con thuyền, tất cả những thứ cũ nát đều biến mất, con thuyền trở nên mới toanh một cách kỳ lạ, giống như thể vừa được đóng xong. ͏ ͏ ͏
- Thế nào? Con thuyền này ổn chứ? Có thể đưa muội đi du lịch khắp nơi trên biển. Ngay cả U Minh Hà cũng đi được. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên, một giọng nói truyền đến tai của Giang Tả và Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Họ liếc nhìn nhau, rồi quay đầu nhìn về phía sau. ͏ ͏ ͏
Lúc này mũi thuyền có hai người đang đứng, một người mang dáng vẻ thiếu nữ, một người là nam tử mặc áo trắng. ͏ ͏ ͏
Tiên Linh phủ chủ? Vậy nữ tử kia là Tần gia muội muội? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏
Và Tô Kỳ cũng nhận ra nữ tử kia. ͏ ͏ ͏
Lúc này nữ tử bỗng lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Không ổn. ͏ ͏ ͏
Nam tử sửng sốt: ͏ ͏ ͏
- Sao vậy? ͏ ͏ ͏
Cô gái bất mãn nói: ͏ ͏ ͏
- Không khí quá trầm lặng, người không biết khéo còn tưởng nơi này bị ma ám. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu, cô cũng cảm thấy vậy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Em gật đầu để làm gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Anh không thấy cô gái kia nói có lý sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả phớt lờ Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất