Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 507

Chương 507
Lúc này, nam tử búng tay một cái, sau đó Giang Tả và Tô Kỳ liền nhìn thấy con thuyền phát sinh những biến hóa nghiêng trời lệch đất. ͏ ͏ ͏
Khí tức u ám dần lùi lại, tiên khí bao phủ mọi ngóc ngách, con thuyền càng trở nên sáng ngời. ͏ ͏ ͏
- Còn bây giờ thì sao? ͏ ͏ ͏
Nam tử hỏi. ͏ ͏ ͏
- Là Tiên linh khí đúng không? ͏ ͏ ͏
Cô gái bĩu môi. ͏ ͏ ͏
Nam nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Không phải do ngươi nói thích Tiên linh khí tức à? ͏ ͏ ͏
- Ta nói mình thích Tiên linh khí tức, ngươi liền đổi tên động phủ thành Tiên Linh Động phủ, đổi đạo hào thành Tiên Linh Chí Tôn? Ngươi cho rằng làm vậy thì ta sẽ thích ngươi sao? ͏ ͏ ͏
Cô gái hỏi. ͏ ͏ ͏
Nam tử nói: ͏ ͏ ͏
- Không đúng sao? ͏ ͏ ͏
- Không. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô gái lại nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu ngươi không thay đổi, ta vẫn thích ngươi. ͏ ͏ ͏
Nam tử mỉm cười rồi nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng ta không phải chí tôn, ca ca ngươi mới là Chí cao thực sự. ͏ ͏ ͏
- Ca ca của ta là cái đồ đáng ghét, không cho ta đi chơi với ngươi, mỗi ngày lo lắng ngươi có âm mưu làm hại ta. ͏ ͏ ͏
Nam tử cười nói: ͏ ͏ ͏
- Ca ca của ngươi nên tin tưởng ta nhiều hơn, sao ta có thể âm mưu làm hại ngươi được. ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, cô gái bèn đạp vào chân anh ta rồi nói: ͏ ͏ ͏
- Thế nào? Ngươi chướng mắt ta hả? ͏ ͏ ͏
Nói rồi nữ tử đứng dậy đi vào khoang thuyền. ͏ ͏ ͏
Nam tử lập tức đuổi theo: ͏ ͏ ͏
- Thiên Ngưng, nghe ta giải thích, sao ta có thể coi thường ngươi được? Chỉ có kẻ mắt mù mới làm như vậy. ͏ ͏ ͏
- Thế ngươi tự làm mình mù đi, đừng nhìn ta nữa. ͏ ͏ ͏
Cô gái tên Thiên Ngưng vừa nói vừa quay đầu không thèm nhìn lại. ͏ ͏ ͏
Sau đó, họ đi vào khoang thuyền. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta vào xem thử đi. ͏ ͏ ͏
Lúc này trạng thái vẫn chưa thoát ra, cho thấy bên trong vẫn còn âm mưu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kéo Tô Kỳ đi vào. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thở dài: ͏ ͏ ͏
- Người này giống như anh, thi thoảng còn ngốc nghếch hơn. Không đúng, em thấy anh thậm chí ngốc hơn cả hắn. ͏ ͏ ͏
Sao em có thể bị anh tán đổ được nhỉ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không phục: ͏ ͏ ͏
- Không nói tới anh, chỉ nói người này, sao hắn ta lại ngốc? Rõ ràng do tính khí cô gái kia thất thường. ͏ ͏ ͏
Ngẫm lại em cũng là người nóng nảy mà tốt hơn, trừ việc đánh người cũng không hề tỏ ra xấu tính. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ trợn mắt nhìn Giang Tả, đây là khen cô hả? ͏ ͏ ͏
Lúc này, Giang Tả đột nhiên hỏi: ͏ ͏ ͏
- Kết hôn với anh, rồi đi theo anh, em đã từng hối hận bao giờ chưa? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏
- Thế còn anh, anh hối hận sao? Thực ra em không tốt như vậy, sau khi kết hôn còn khiến anh tức giận rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
- Anh rất may mắn. ͏ ͏ ͏
- May mắn? ͏ ͏ ͏
- May mắn Ông trời đã cho anh thêm một cơ hội. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, Giang Tả rất biết ơn vì mình đã có thể trở về, bắt đầu một cuộc sống khác hoàn toàn kiếp trước. ͏ ͏ ͏
Càng may mắn hơn là hắn quay trở về với toàn bộ ký ức của kiếp trước, và lần này sẽ không mắc phải những sai lầm ngu ngốc trước kia. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không biết Giang Tả có ý gì, nhưng những lời này cũng khá dễ nghe. ͏ ͏ ͏
Cô đến gần Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Ở cùng một chỗ với anh, em chưa bao giờ nghĩ đến hai từ hối hận. Thậm chí em còn không biết hối hận là gì. ͏ ͏ ͏
Bà xã của anh có phải rất tuyệt không? ͏ ͏ ͏
- Không, là cái đồ đầu gỗ. ͏ ͏ ͏
Là tiếng của Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏
- Ca ca của ta chính là đồ đầu gỗ, rõ ràng nhiều tiên tử đều có ý ngưỡng mộ, hắn lại ngược đời, ai cũng chướng mắt. ͏ ͏ ͏
Người không biết còn tưởng hắn thích đàn ông cũng nên. ͏ ͏ ͏
Nói xong, Thiên Ngưng nhìn về phía nam tử bên cạnh: ͏ ͏ ͏
- Ngươi tránh xa ca ca của ta ra. ͏ ͏ ͏
Nam tử đen mặt, là người khác nghĩ rằng ca ca ngươi thích đàn ông, hay chính ngươi là người nghĩ ca ca mình thích đàn ông? ͏ ͏ ͏
Nam tử bất lực nói: ͏ ͏ ͏
- Không nghiêm trọng như những gì ngươi nghĩ đâu. ͏ ͏ ͏
Thiên Ngưng quay đầu lại: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, nếu như hắn sớm tìm chị dâu cho ta, có lẽ chị dâu sẽ mong ta kết hôn thật sớm, khỏi ở nhà làm phiền mỗi ngày. ͏ ͏ ͏
“Hóa ra ngươi cũng biết mình rất phiền sao?” ͏ ͏ ͏
Nam tử đành phải mở miệng giải thích: ͏ ͏ ͏
- Không phải ca ca ngươi không muốn, ừm, có thể hắn thực sự không muốn, nhưng thực ra những người đó cũng không xứng với ca ca ngươi... ͏ ͏ ͏
Thiên Ngưng không thích nghe những lời này: ͏ ͏ ͏
- Tình yêu nam nữ còn phân biệt xứng hay không sao? ͏ ͏ ͏
Cho dù người khác nghĩ như vậy, nhưng chỉ cần ca ca thích, trên đời này còn có người có thể ngăn cản? ͏ ͏ ͏
Hơn nữa theo những gì ngươi nói, nếu tu vi của ta thấp chút, không có một người ca ca lợi hại, có phải không xứng với ngươi không? ͏ ͏ ͏
Nam tử kia vội vàng giải thích: ͏ ͏ ͏
- Ngươi không thể nói như vậy, khi ta thích ngươi, ngươi vẫn là một người bình thường, nếu không phải anh trai ngươi quá lợi hại, ta đã sớm cưới được ngươi về nhà. ͏ ͏ ͏
Thế nên ngươi có thế nào cũng không hề ảnh hưởng tới ta. ͏ ͏ ͏
Thiên Ngưng nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy tại sao ngươi lại nói những tiên tử đó không xứng với anh trai ta? ͏ ͏ ͏
Đối mặt với vấn đề của Thiên Ngưng, nam tử kia có chút bất lực. ͏ ͏ ͏
Sau đó chỉ có thể nói: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này có lý do, nhưng ngươi không thể hiểu. ͏ ͏ ͏
- Nếu ngươi không nói cho ta biết thì làm sao ta hiểu được, ngươi nói ra không phải là ta sẽ hiểu sao? ͏ ͏ ͏
Thiên Ngưng nói. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất