Chương 513
Lần này là Tử Thủy hồ, bên dưới chắc chắn không đơn giản, nhưng khoang thuyền và boong tàu lơ lửng xung quanh, phần mép không có nơi mượn lực. ͏ ͏ ͏
Đi xuống thì dễ dàng, đi lên liền khó khăn. ͏ ͏ ͏
Nếu chẳng may chạm vào tử thủy, gần như sẽ nửa tàn nửa phế. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không ở đây, lấy kinh nghiệm của hắn thì chuyện này cũng không phải vấn đề lớn, nhưng nếu Tô Kỳ vẫn còn ở chỗ này, hắn không thể sử dụng tu vi của mình. ͏ ͏ ͏
Chỉ dựa vào thể lực và ma pháp thì rất khó. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nằm xuống boong tàu, tư thế này sẽ dễ quan sát hơn lại không lo bị ngã. ͏ ͏ ͏
Hắn đang nghĩ cách sử dụng Nguyên tố lực lượng để đi lên. ͏ ͏ ͏
Nếu Thủy Nguyên tố biết cách làm tan băng thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Nhưng chắc chắn chúng nó không biết. ͏ ͏ ͏
Bỗng nhiên Giang Tả sững sờ, Thủy Nguyên tố không hiểu nhưng hắn hiểu cơ mà. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn vung tay, một khối băng xuất hiện trước mặt, sau đó rơi xuống tử thủy vang lên một tiếng bùm, rồi bị nuốt trọn. ͏ ͏ ͏
Thủy Nguyên tố tiểu muội vô cùng thê thảm. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả lắc đầu, Thủy Nguyên tố của hắn quá nhỏ để hắn sử dụng. ͏ ͏ ͏
Vậy là vẫn không có cách nào? ͏ ͏ ͏
Có nên đánh ngất Tô Kỳ không? ͏ ͏ ͏
Đúng lúc Giang Tả đang suy tư, đột nhiên nghe thấy tiếng Tô Kỳ vang lên sau lưng: ͏ ͏ ͏
- Đang suy nghĩ gì vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không khỏi giật mình, hắn mới chỉ nghĩ vậy thôi, không trùng hợp thế chứ? ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả ngồi dậy và nói: ͏ ͏ ͏
- Không nghĩ gì. ͏ ͏ ͏
- Không nghĩ thì anh nằm ở đây ngẩn người làm chi? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không tin. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không còn cách nào khác, đành phải nói: ͏ ͏ ͏
- Phía dưới có thứ gì đó, anh muốn đi xuống xem một chút, nhưng mà không xuống được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng rất tò mò, tuy nhiên cô cúi đầu xuống liền phát hiện không thấy gì, liền huých Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Tránh ra kia một chút, cho em chỗ cái. ͏ ͏ ͏
Giang Tả khó hiểu nói: ͏ ͏ ͏
- Nơi này rộng vậy, sao cứ phải lấy chỗ anh? ͏ ͏ ͏
- Chỗ anh nằm rồi, nó sạch. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết nói gì hơn, cuối cùng vẫn di chuyển đổi vị trí cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Bấy giờ Tô Kỳ mới vui vẻ nằm xuống sàn tàu, sau đó mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Vừa nãy nếu anh không nhường chỗ, em sẽ nằm lên người anh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đen mặt, sau đó vẫn im không nói, đôi khi không thể nào chấp cô được. ͏ ͏ ͏
Ngươi càng quan tâm đến, Tô Kỳ càng trở nên tràn đầy năng lượng hơn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả tăng mạnh ngọn lửa bên dưới và nói: ͏ ͏ ͏
- Em có thấy gì không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Hai cái sườn dốc, còn gì nữa không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả sửng sốt, Tô Kỳ nói hình như rất có lý. ͏ ͏ ͏
Nhưng nghĩ một lúc, Giang Tả lại cảm thấy không đúng, ở đây sao có thể là sườn dốc bình thường, nhất định phải có chỗ đặc biệt. ͏ ͏ ͏
- Anh nghĩ phía dưới không đơn giản như vậy, có thể còn liên quan đến hai người ban nãy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng nghĩ tới: ͏ ͏ ͏
- Vậy chúng ta xuống dưới đó xem một chút? ͏ ͏ ͏
Thấy Tô Kỳ sắp ngã, Giang Tả lập tức ngăn cô lại, nói: ͏ ͏ ͏
- Nước phía dưới có vấn đề, rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng lo lắng, vợ anh không mù đâu, chút nhãn giới vẫn phải có. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy em định đi xuống kiểu gì? Bay xuống sao? ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên, nhưng em phải nghỉ ngơi, vừa nãy em chưa khôi phục được mấy, nếu đi xuống không trong trạng thái hoàn hảo, gặp nguy hiểm thì không tốt. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngồi dậy, đả tọa tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Em vừa mới nghiên cứu được gì không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không được gì, ngoại trừ việc nhìn thấy một số danh sách, một số tin tức không thể giải thích tự nhiên nhảy ra, cùng với đoạn video chia sẻ lúc đầu, còn đâu không có gì cả. ͏ ͏ ͏
Bây giờ chỉ còn lại danh sách. ͏ ͏ ͏
Em còn tưởng có thể chat được, như vậy liền kêu sư tỷ gọi người đến đón chúng ta. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, bên chỗ hắn cũng không có gì đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Chỉ có danh sách và tên, nhưng may mắn thay không có lá nào thuộc về hắn. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu tên này được chọn tự động, nó sẽ sử dụng tên gì? ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu hay Giang Tả? ͏ ͏ ͏
Bất kể nó sử dụng tên nào, trước tiên sẽ bị thăm hỏi đã. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc, Nam Thánh nữ dự khuyết vẫn rất gây sự chú ý. ͏ ͏ ͏
Cho nên vẫn cứ coi như không biết gì đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tô Kỳ bắt đầu ngồi thiền, Giang Tả chỉ có thể nằm xuống bên cạnh Tô Kỳ nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏
Một lúc lâu sau, Tô Kỳ mở mắt ra nói: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, chúng ta có thể đi xuống. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bật dậy, vừa rồi hắn suýt chút nữa đã ngủ luôn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ dùng phi kiếm mang Giang Tả hướng về phía đảo nhỏ, sau đó lấy một quả ra ném xuống. ͏ ͏ ͏
Trái cây rơi giữa đảo không hề thay đổi, sau đó Tô Kỳ lấy ra một đống trái cây, ném tới nhiều nơi trên đó. ͏ ͏ ͏
Những quả ném ở bên cạnh đều héo rũ, chỉ có vùng giữa là an toàn nhất. ͏ ͏ ͏
Mà hai cái sườn nói kia ở ngay vị trí trung gian. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ mới nói: ͏ ͏ ͏
- Giờ xuống được rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kinh ngạc nhìn Tô Kỳ, không ngờ cô cũng khá thông minh. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả có thể nhìn thấy được tử khí, đã sớm biết nơi nào nguy hiểm, nơi nào không nguy hiểm. ͏ ͏ ͏