Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 537

Chương 537
Bay lên trời, gần như không có lối thoát, không phải bộ xương có thể đánh tới, mà là không có đường sống. ͏ ͏ ͏
Nếu như Giang Tả không đoán sai, thì đây vừa vặn chính là trung tâm của Niết Bàn chi địa. ͏ ͏ ͏
Mảnh đất này tình cờ lọt thỏm giữa Niết Bàn chi địa. ͏ ͏ ͏
Bay ra khỏi nơi này chính là lúc bị Niết Bàn chi địa nuốt chửng. ͏ ͏ ͏
Đối với lời nói của Giang Tả, Bắc Thiên Kiếm Khách lựa chọn tin tưởng. ͏ ͏ ͏
Sau đó, họ bắt đầu đào đường hầm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả dùng cốt đao để khắc ký hiệu ở một bên. ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy Giang Tả đang khắc chữ cách đó không xa, Nam Cung Toái hỏi Bắc Thiên Kiếm Khách: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối, thật sự không thành vấn đề chứ? ͏ ͏ ͏
Lục giai cao thủ đấy, lời nói của hắn vẫn rất có giá trị. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần hắn khẳng định, mọi người đều sẽ có hy vọng. ͏ ͏ ͏
Vụ Tế và những người khác cũng nhìn về phía Bắc Thiên Kiếm Khách. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, Bắc Thiên Kiếm Khách lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tôi chỉ giỏi chiến đấu. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ngài chiến đấu cũng thất bại, tu vi Lục giai không có bất kỳ giá trị nào. ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy những người này thật sự không để ý tới việc đào hố, Bắc Thiên Kiếm Khách nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏
- Đào, nhanh lên. ͏ ͏ ͏
Sau đó, từng người một bắt đầu động thủ, mặc dù tu vi của người này bị hạn chế, nhưng cũng không phải là thứ bọn họ có thể lay chuyển. ͏ ͏ ͏
Vì vậy đối mặt với Bắc Thiên Kiếm Khách, bọn họ vẫn không dám buông lỏng, huống chi là chuyện liên quan tới sinh tử của chính mình. ͏ ͏ ͏
Mà Bắc Thiên Kiếm Khách là người động thủ nhanh nhất, thanh kiếm của hắn thực sự được dùng để đào hố, nói ra chắc không ai dám tin. ͏ ͏ ͏
Nhưng cứ nghĩ đến nỗi kinh hoàng của những bộ xương khô, tốc độ đào của hắn ngày càng nhanh hơn. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên ở nhà quá lâu, tầm mắt cũng trở nên hạn hẹp. ͏ ͏ ͏
Chỉ có đi ra ngoài mới biết, bản thân nhỏ bé như thế nào. ͏ ͏ ͏
Nếu lần này tu luyện Bắc Thiên Thất Kiếm thất bại, hắn không định sẽ quay trở về. ͏ ͏ ͏
Đi ngao du thiên hạ đi. ͏ ͏ ͏
Bây giờ bộ xương đang từng bước một di chuyển đến chỗ Giang Tả, còn Giang Tả đang khắc trận pháp xung quanh cái hố mà Bắc Thiên Kiếm Khách đào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẽ cũng không nhanh, thỉnh thoảng còn thêm một thứ gì đó vào. ͏ ͏ ͏
Lúc này hố đã được đào rất sâu, dù sao những người này cũng không phải người thường. ͏ ͏ ͏
Bảo họ đánh bộ xương không được, nhưng đào hố chắc chắn sẽ ổn. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa còn là một cái hố thẳng tắp. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Bắc Thiên Kiếm Khách bay ra ngoài, nhìn về phía Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, hố đã sâu lắm rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không ngẩng đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Tiếp tục đào. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách lại nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi nghĩ chôn những bộ xương đó là đủ rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngạc nhiên nhìn Bắc Thiên Kiếm Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Ai nói nó được sử dụng để chôn đám xương khô? Thân là bại tướng dưới tay chúng như ông còn có thể ra được khỏi hố, huống chi là bọn chúng. ͏ ͏ ͏
Lời Giang Tả nói không chút nể tình. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách ngây người nhìn Giang Tả, đã bao năm rồi không có người giáo huấn hắn như vậy? ͏ ͏ ͏
Ngay cả sư tỷ của hắn cũng không dám dạy dỗ hắn, có điều người sư tỷ này cũng chẳng hề có hảo tâm. ͏ ͏ ͏
Nhưng Phá Hiểu này hoàn toàn đang giáo dục hắn. ͏ ͏ ͏
Thật sự nhớ cảm giác này. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả tiếp tục vẽ trận pháp, nhân tiện nói: ͏ ͏ ͏
- Tiếp tục đào. ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách theo bản năng đáp lại. ͏ ͏ ͏
Ngay cả hắn cũng cảm thấy không thể giải thích được phản ứng này, không biết tại sao, hắn lại nhìn thấy bóng dáng của tiền bối trên người Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Bắc Thiên Kiếm Khách không nghĩ nhiều nữa, quay lại tiếp tục đào hố. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngẩng đầu lên liếc nhìn bộ xương, đám này đang cách hắn rất gần, không đến hai phút là có thể nhận ra, sau đó tấn công hắn. ͏ ͏ ͏
Nhưng trận pháp vẫn còn một chút nữa, hơi vội vàng. ͏ ͏ ͏
Có điều Giang Tả không quan tâm, hắn vẫn yên tâm vẽ. ͏ ͏ ͏
Hơn một phút sau, Bắc Thiên Kiếm Khách lại xuất hiện, lúc này bộ xương đã gần trong gang tấc, nếu chúng đồng loạt xông tới, bọn họ chắc chắn sẽ chết ở đây, không còn khả năng sống sót. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt, hắn bỗng thực sự muốn chạy trốn. ͏ ͏ ͏
Nhìn đội quân xương khô, Bắc Thiên Kiếm Khách có cảm giác như đang nhìn sư phụ của mình trước khi luyện tập. ͏ ͏ ͏
Bất lực, vô cùng bất lực. ͏ ͏ ͏
Hắn thậm chí không dám phản kháng. ͏ ͏ ͏
Ngay khi trong lòng bắt đầu sợ hãi, Giang Tả đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Không cần để ý, với tư cách là một kiếm tu, thế mà ông lại có thể sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Thân là một kiếm tu, phải băng qua hàng ngàn kiếp nạn, lấy khí thế trước nay chưa từng có để một kiếm chém xuống mới đúng. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách cười khổ, hắn không có được khí phách ấy, có lẽ vì thế mới không thể luyện thành Bắc Thiên Thất Kiếm. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Bắc Thiên Kiếm Khách nhìn về phía Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu không sợ sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẽ trận pháp, thản nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Sợ cái gì? ͏ ͏ ͏
- Những bộ xương đó đang đến, và tất cả chúng ta sẽ bị xé xác khi chúng tới? Đạo hữu không lo lắng sao? ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách hỏi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Bắc Thiên Kiếm Khách, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Sợ hãi làm gì, hay sợ hãi có thể làm cho ông an toàn? ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không có. ͏ ͏ ͏
- Vậy thì tại sao tôi phải sợ? Kiếm của tôi vẫn còn, thân thể còn có thể di chuyển, tại sao lại phải sợ một đám vật chết? ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất