Chương 536
Trong một số trường hợp, chỉ có Thánh nữ mới có thể nhận được một số quyền hạn nhất định, còn Thánh nữ dự khuyết chỉ có thể nhìn thấy, dựa vào may mắn. ͏ ͏ ͏
Ví dụ, Tô Kỳ bị kích hoạt một cách thụ động lúc ở trên thuyền. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu Tĩnh Nguyệt ở đó, sẽ có khả năng biết trước được có thứ gì đó trên tàu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Chị định chia sẻ quyền hạn với bọn em? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này không thể, quyền hạn của Thánh nữ không thể chia sẻ. ͏ ͏ ͏
Thánh nữ giống như bị ràng buộc, người khác thì không có ràng buộc cưỡng chế này, cho nên quyền hạn chỉ có thể mượn tạm. ͏ ͏ ͏
- Vậy ý của sư tỷ là gì ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta có năm người, nếu ấn ký của năm người bắt đầu cộng hưởng, liệu có thể cảm nhận được điều gì đặc biệt không? ͏ ͏ ͏
Chính là sử dụng sự cộng hưởng của các em để gây ra một số cộng hưởng liên quan đến ấn ký. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hiểu ra: ͏ ͏ ͏
- Nói một cách đơn giản, tức là sử dụng nó như radar? ͏ ͏ ͏
Thánh nữ búng tay nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng, chính là radar. ͏ ͏ ͏
Khi ấn ký cộng hưởng và độ cảm nhận đủ lớn, có thể chúng ta sẽ biết được nơi nào có thông tin đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên vung tay lên: ͏ ͏ ͏
- Vậy chúng ta thử xem như thế nào? Thánh địa chắc sẽ không có gì, gần đây không có nơi nào mở ra liên quan đến thánh địa. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: ͏ ͏ ͏
- Mô phỏng, em có biết mô phỏng là gì không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ theo bản năng nói: ͏ ͏ ͏
- Ba năm thi đại học, năm năm mô phỏng? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Em đi học tới ngốc cả người rồi đấy à? ͏ ͏ ͏
- Nhất thời mau miệng chút thôi, nhưng nói đến chuyện thi đại học, em nhớ lúc đó phong độ của em không ổn định lắm, nhưng muốn vào học cùng một trường với Tả ca, nên báo một trường thấp chút. ͏ ͏ ͏
Hóa ra sau này mới biết, thật ra bọn em làm tốt lắm, thật là mệt, vốn đều có thể đỗ trường đại học danh tiếng a. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói với một chút tiếc nuối. ͏ ͏ ͏
- Đây là tác hại của yêu sớm. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt vỗ vai Tô Kỳ, nói với những người khác: ͏ ͏ ͏
- Nhìn thấy chưa? Sư tỷ của các em chính là tư liệu phản diện sống, yêu sớm là sai lầm, hơn nữa còn ảnh hưởng đến chỉ số IQ. ͏ ͏ ͏
Người tu chân còn có phong độ không ổn định trong kỳ thi được sao? ͏ ͏ ͏
Đùa ai vậy? ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng tỉnh ngộ, hình như là thế thật, trí nhớ của cô không phải người bình thường có thể so sánh được. ͏ ͏ ͏
Vậy lúc đó phong độ không ổn định thực chất là do lỗi của Giang Tả? ͏ ͏ ͏
Hừ, một chút cảm giác cũng không có. ͏ ͏ ͏
Cốp... ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bị Tĩnh Nguyệt gõ vào đầu, chưa kịp phản bác, Tĩnh Nguyệt đã nói: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, tập trung chuyện chính, đang nghiêm túc lại bị em làm lạc đề. ͏ ͏ ͏
Trước tiên, chúng ta thử cộng hưởng trước, sau đó chị sẽ xem liệu chúng ta có thể mô phỏng nguồn thông tin tương tự hay không, rồi tính đến chuyện liệu chúng ta có thể phản hồi hay không. ͏ ͏ ͏
Những người khác gật đầu, lúc này Tuyết Ngọc hỏi: ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ sư tỷ, chẳng phải đến lúc đó bọn em đều sẽ đi ra, như vậy không phải là vô dụng sao? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt vừa giơ tay lên, Tuyết Ngọc đã nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng đánh, để em tự đánh. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tuyết Ngọc gõ vào đầu mình với vẻ mặt bất bình. ͏ ͏ ͏
- Vạn sự khởi đầu nan, cái gì cũng phải làm từng bước một, giờ bắt tay tạo nên cộng hưởng trước, rồi dần dần có thể rời bỏ cộng hưởng, cuối cùng tiến tới cộng hưởng khắp nơi. ͏ ͏ ͏
Hiểu chưa? ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng, ngay từ đầu chúng ta đã dùng hình thức vô tuyến. ͏ ͏ ͏
Cái gì cũng có thể. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt giáo dục nói. ͏ ͏ ͏
Tuyết Ngọc cúi đầu yếu ớt nói: ͏ ͏ ͏
- Đã hiểu. ͏ ͏ ͏
Lúc Thánh nữ sư tỷ dạy người, đều đặc biệt oai phong. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt hài lòng nói: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, bắt đầu đi, chị dẫn mấy đứa đi trước, sau đó mấy đứa sẽ tự mình học cách cộng hưởng. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Về phía Giang Tả, bọn họ vẫn đang ở trong rừng. ͏ ͏ ͏
Nơi này gần với Niết Bàn chị địa, nên đặc biệt có nhiều bộ xương. ͏ ͏ ͏
Không thể trêu chọc, Giang Tả chỉ có thể tránh chúng liên tục. ͏ ͏ ͏
Nơi này thuộc loại bí cảnh bình thường, muốn thu hoạch cũng không có gì, chuyện Giang Tả có thể làm là tìm cách an toàn tiến vào phạm vi chiến trường. ͏ ͏ ͏
Nhưng những bộ xương đó quá đông, hơn nữa càng ngày càng dày đặc, hắn muốn di chuyển cũng trở nên khó khắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả dừng lại. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn thở dài, bây giờ không dễ thoát ra được, cơ bản đã bị nó bao vây. ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả dừng lại, Bắc Thiên Kiếm Khách hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, chuyện gì đã xảy ra? ͏ ͏ ͏
Bây giờ Bắc Thiên Kiếm Khách đã dùng vị trí ngang hàng để đối xử với Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý đến câu hỏi của Bắc Thiên Kiếm Khách mà dùng cốt đao đập xuống đất. ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả dường như đang suy nghĩ, những người khác cũng không dám quấy rầy. ͏ ͏ ͏
Bởi vì bọn họ cũng nhìn thấy, khu vực xung quanh gần như đã bị đám xương khô chiếm giữ, không có cách nào chạy thoát. ͏ ͏ ͏
Kỳ thực, Bắc Thiên Kiếm Khách rất muốn hỏi, hắn có thể trực tiếp bay đi không? ͏ ͏ ͏
Chưa kịp hỏi thì Giang Tả đã nói: ͏ ͏ ͏
- Các người đào một cái hố dưới đất, tôi sẽ chặn những bộ xương này. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhìn về phía Bắc Thiên Kiếm Khách: ͏ ͏ ͏
- Đừng nghĩ đến việc bay, trừ phi ông thấy mình sống quá lâu rồi. ͏ ͏ ͏