Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 561

Chương 561
Sáng hôm sau, Giang Tả dự định đi mua một chiếc TV. ͏ ͏ ͏
Chuyện này không thể chậm trễ, về phần bình hoa, cái này để chờ Tô Kỳ tự mình đi mua, dù sao cũng đã rơi nhiều lần như vậy, cô ấy đã quen rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả rửa mặt xong liền rời khỏi nhà. ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều nhìn nơi bị một đống pháp bảo bao vây, không khỏi thở dài. ͏ ͏ ͏
Bắt đầu từ hôm nay, ban công có thể chỉ còn lại mình nó. ͏ ͏ ͏
Những kẻ này không có nó trông coi, liền gặp phải tai họa ngập đầu. ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều không biết trong đầu bọn chúng nghĩ gì nữa, không biết đại ma đầu đáng sợ cỡ nào sao? ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Giang Tả muốn mua TV, đương nhiên phải đến trung tâm bán thiết bị điện. ͏ ͏ ͏
Lần này hắn vẫn định đến chỗ đã mua TV trước đó. ͏ ͏ ͏
Có điều trước khi đi nên ăn bữa sáng đã, đã lâu rồi không ăn, thực ra hắn khá đói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vào quán điểm tâm gọi một ít đồ, sau đó ngồi xuống ăn. ͏ ͏ ͏
Nhưng không bao lâu sau, bàn của Giang Tả lại có thêm một người. ͏ ͏ ͏
- Vị thí chủ này, chỗ ngồi không còn nhiều nữa, có thể cho bần đạo ngồi cùng được không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngẩng đầu nhìn hắn, nếu là giọng nói xa lạ, Giang Tả tự nhiên sẽ không ngẩng đầu, bởi vì không cần. ͏ ͏ ͏
Nhưng giọng nói này lại rất quen thuộc. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn hắn, đạo sĩ kia đương nhiên cũng nhìn thấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Cả hai đều khá ngạc nhiên. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không khỏi nói: ͏ ͏ ͏
- Hóa ra ông cũng ăn bữa sáng à? ͏ ͏ ͏
Đây là đạo sĩ trung niên thường xuyên bày quán, cấp bậc rất cao, ăn bữa sáng thật sự là chuyện lạ. ͏ ͏ ͏
Đạo nhân khóe miệng giật giật, cười nói: ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu, như nhau thôi. ͏ ͏ ͏
Sau đó hai người không nói gì, lặng lẽ ăn sáng. ͏ ͏ ͏
Ăn gần xong, đạo sĩ đột nhiên hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Gần đây cậu có định đi đâu không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả tò mò nhìn đạo sĩ. ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ mỉm cười. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, tiếng lòng trong bụng hắn lại đang nghĩ, tai tinh này đi đâu, hắn sẽ không đi nơi đó. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả đáp: ͏ ͏ ͏
- Không đi đâu cả. ͏ ͏ ͏
Đạo sĩ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Bần đạo định đi Ngự Linh Tông. Nếu đạo sĩ muốn đi, nhớ đừng quên chiếu cố tới việc kinh doanh của bần đạo. ͏ ͏ ͏
Kỳ thật suy nghĩ thực sự trong lòng đạo nhân là, không thể đi tới Ngự Linh Tông, hắn cố ý nói ra để đánh lạc hướng đối phương. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, nếu như gặp được, hắn nhất định sẽ chiếu cố tới chuyện kinh doanh của đối phương. ͏ ͏ ͏
Sau đó cả hai đều ăn xong, đạo sĩ lập tức đi thẳng ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi thanh toán. ͏ ͏ ͏
- Mười lăm đồng cho hai người. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Những gì hắn ăn không đến năm đồng, phải không? ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, đạo sĩ kia ít nhất cũng Nhập đạo, thế mà lại đi ăn cơm chùa, không biết xấu hổ. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên, chỉ hơn mười đồng tiền, Giang Tả vẫn có thể trả. ͏ ͏ ͏
Đợi ra khỏi quán điểm tâm, Giang Tả lắc đầu thở dài: ͏ ͏ ͏
- Người này đi Ngự Linh Tông? Xem ra Ngự Linh Tông sắp gặp xui xẻo rồi. Nơi mà người này xuất hiện, ngoại trừ Giang Thành, hầu như không an toàn. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Thánh địa ͏ ͏ ͏
- Chị nhận được tin tức, Kiếm Tu Nhất Mạch có vẻ muốn tổ chức Kiếm tu đại tái, muốn mời Thánh địa đến làm khách quý. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏
- Lão bất tử bảo chị dẫn người qua đó, mấy đứa ai muốn đi? ͏ ͏ ͏
Đám người Tuyết Ngọc Y Nhược vừa định vung tay lên, Tĩnh Nguyệt lại nói: ͏ ͏ ͏
- Tam giai trở xuống thì quên đi. ͏ ͏ ͏
Tuyết Ngọc, Y Nhược: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Các cô cảm thấy Thánh nữ sư tỷ đang trêu đùa với mình. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bất mãn: ͏ ͏ ͏
- Em có thể không đi sao? Em muốn về nhà. ͏ ͏ ͏
Ở đây cô là người duy nhất đủ điều kiện. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không được, nhưng thời gian chưa tới, chúng ta còn có thể nghiên cứu vài ngày. Chị không tin mình không nghiên cứu ra được cách trò chuyện. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bất lực: ͏ ͏ ͏
- Khi nào thì em mới có thể trở về tiến tu? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Chị đã bảo với bọn họ rồi, họ nói gần đây Thánh Địa có rất nhiều chuyện, không sắp xếp kịp, chờ nửa năm đi. ͏ ͏ ͏
- Như vậy có dài quá phải không? ͏ ͏ ͏
- Cũng tạm, hai đứa ở bên nhau mười mấy năm rồi, chỉ có nửa năm, vất vả chút liền qua, chờ có con sẽ không rảnh nữa, giờ phải biết trân trọng mới đúng. ͏ ͏ ͏
Được rồi, tăng tốc độ nghiên cứu đi, sau đó đến Kiếm Tu Nhất Mạch mua sắm. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Việc mua TV diễn ra rất thuận lợi, may mà vẫn có cái giống nhau, bằng không Giang Tả lại phải nhức đầu. ͏ ͏ ͏
Bằng một số phương pháp nhỏ, Giang Tả đã thành công đưa chiếc TV vào không gian trữ vật. ͏ ͏ ͏
Sau đó, hắn lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn vào nhóm. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: “Ai biết bán buôn pháp bảo ở đâu không?” ͏ ͏ ͏
Giang Tả dự định bán lô pháp bảo trong tay, vì vậy hắn không quan tâm đến vài món đồ ở nhà. ͏ ͏ ͏
Trong nhóm nghe thấy có người bán pháp bảo, tất cả đều xuất hiện ngay lập tức. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y gửi icon phấn khích: “Phá Hiểu đạo hữu muốn bán pháp bảo gì?” ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ”Là pháp bảo cấp cao sao?” ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ”Chúng tôi có thể sử dụng nó?” ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ”Tôi còn một ít tiền.” ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: “Chúng tôi cũng còn một ít tiền.” ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất