Chương 65
Nhận được Linh thạch, Giang Tả tự nhiên bỏ đao xuống, sau đó lại ném một viên Linh thạch cho Tích Vũ:
- Cái này của cô!
Tích Vũ không nghĩ tới, sau vụ mâu thuẫn kia, Giang Tả lại cho cô một viên Linh thạch.
Lập tức cung kính nói:
- Cảm ơn đạo hữu!
Đáp một tiếng, Giang Tả xoay người rời đi.
Bên cạnh, Lưu quản sự vô cùng kinh ngạc, thái độ của Tích Vũ đối với Giang Tả gần như thay đổi một trăm tám mươi độ, thậm chí hiện tại còn cúi đầu cảm ơn?
Có điều, cũng không ai để ý tới sự nghi ngờ của Lưu quản sự, mà Giang Tả thì càng không.
Dù cho Lưu quản sự không cam lòng, nhưng Giang Tả vẫn chỉ khịt mũi coi thường, một tên Nhị giai, không đáng để hắn lưu tâm.
Cách xa đám người, Giang Tả liền lấy điện thoại gọi cho tô lù.
Tô Kỳ gọi nhỡ nhiều như vậy, giờ hắn không gọi lại, lòng sẽ không được yên.
Nếu là đời trước, hắn gọi nhỡ nhiều như vậy, nhất định sẽ lo chết mất.
“Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.”
Giang Tả để điện thoại xuống, thở dài:
- Tắt máy? Lại có việc sao? Chắc không có chuyện gì đâu?
Tô Kỳ đang trong ngoại vi Tiên Linh động phủ, tất cả đều chỉ có thực lực Nhất giai, theo lý thì không thể có vấn đề gì được.
Hơn nữa, có thể gọi cho hắn mấy chục cuộc liên tục, vậy cũng không giống gặp vấn đề.
Cho nên Giang Tả liền quay về nhà, hiện hắn có hai viên Ngũ phẩm Linh thạch, chỉ cần mua một số kinh dược, lại thêm Băng Tinh Mộc Liên và Nguyệt Liên hoa, vậy có thể tăng tới 1.4 rồi.
Nếu có Nguyệt Lệ châu thì càng tốt hơn nữa.
Về phần Nhật Viêm thạch, hắn không nỡ dùng nó để tăng tu vi, Nhật Viêm thạch rất hiếm gặp, cần dùng khi tấn cấp Tiên Thiên tam khí.
Về tới nhà, Giang Tả đặt Hồng Thự lại bể nước, về tới bể nước, Hồng Thự liền vui sướng cạc cạc.
Thân là hậu duệ của Chu Tước thánh thú, vậy mà lại thích bơi trong nước, Giang Tả thực không còn gì để nói.
Sau đó Giang Tả liền lên danh sách Linh dược cần mua, sau đó gửi cho Lục Nguyệt Tuyết để định giá.
Theo lý mà nói, hai viên Ngũ phẩm Linh thạch hẳn là đủ rồi.
Lấy danh sách xong, Giang Tả liền chụp một tấm ảnh gửi vào nhóm, sau đó:
- @ Lục Nguyệt Tuyết, tiên tử, ra một cái giá, chỗ này cần bao nhiêu tiền?
Rất nhanh, Giang Tả đã thấy Lục Nguyệt Tuyết trả lời:
- Đạo hữu chờ chút, bọn tôi đang tìm lối ra, đi quanh đại thụ ba vòng sao? Hình như không được rồi.
Giang Tả kinh ngạc, sau đó hỏi:
- Không được? Vậy thử vừa đi vòng, vừa hát tình ca xem.
Đám người: “…”
- Đạo hữu nghiêm túc chứ?
Biên Hải Đao Khách hỏi.
Phá Hiểu nghĩ một chút:
- Cần phải đả động nó, tình ca có thể làm được, kể chuyện cười cũng được. Nếu không thì kể chuyện ngắn kinh dị cũng không thành vấn đề, chỉ cần hoàn thành trước khi đi hết ba vòng là được.
Lưu Vũ hỏi:
- Thất tình có thể coi là tình ca không?
Thất tình có phải tình ca không? Giang Tả hắn sao biết được, chỉ có thể nói:
- Cậu tự thử xem!
Sau đó, trước một cái cây lớn, Tiêu Tiểu Mặc nói với Lưu Vũ:
- Thử chút đi!
- Thử thì thử!
Sau đó, Lưu Vũ đi tới bên cạnh đại thụ, tiếp đó đi quanh một vòng.
- Một người yêu em, yêu em đắm say
lúc này, đại thụ khẽ động.
Biên Hải Đao Khách kinh ngạc nói:
- Thực sự có hiệu quả?!
Lưu Vũ cũng vui mừng, lập tức hát càng nhập tâm:
- Thật ra anh đâu, đâu có muốn chia tay như vậy...
Biu một tiếng, một vệt sáng hiện lên trên người Lưu Vũ, tiếp đó hắn liền biến mất trong mắt đám người.
Tất cả cùng sững sờ, chuyện gì vậy?
Mặc Ngôn nói:
- Làm nó rung động, nó sẽ đưa người ra?
Tử Phong nói:
- Xem ra, chỉ cần làm nó rung động trong vòng ba vòng, là được!
Mọi người đều gật đầu tán thành.
Tĩnh Nguyệt nói:
- Xác nhận một chút đi, xem có việc gì không.
Tiêu Tiểu Mặc trực tiếp gọi điện thoại qua.
- Sếp, em đã ra ngoài, có điều hiện đang trong một khu rừng nào đó, muốn về cần phải đi một chút. Xác nhận an toàn!
Tử Phong kinh ngạc nói:
- Bộ phận Cảm Tri của cô đúng là có cao nhân nha!
Tô Kỳ cũng bội phục:
- Ngọa hổ tàng long, có điều sao hắn lại biết? Hắn là ai?
Đám người lúng túng cười, sao có thể nói được.
Giờ nói ra, lúc đó ăn đòn ai chịu cho.
Nhất là Mặc Ngôn, thực sự không dám chọc Phá Hiểu.
Cho nên Mặc Ngôn chủ động nói:
- Được rồi, để tôi làm tiếp đi.
Xích Huyết Đồng Tử nói:
- Cô muốn hát?
Mặc Ngôn khinh thường:
- Đường đường là Ma tu, sao có thể ca hát lung tung? Tôi muốn kể chuyện ma quỷ!
Chuyện ma quỷ?
Thực sự có thể dọa được một gốc cây thành tinh sao?
Mặc Ngôn đi tới trước đại thụ, vừa ôm lấy thu hoạch của mình, vừa đi vừa nói:
- Trong một căn phòng cũ, có một bé gái, bé gái ôm một con búp bê…
Còn chưa kể xong, một vệt sáng trực tiếp xuất hiện, Mặc Ngôn lập tức biến mất.
Đám người: “…”
Sau đó, một hồi thịnh yếu kể chuyện ma bắt đầu.
Giang Tả không biết đám người vì đi qua mà dọa cho cây đại thụ kia xuất hiện bóng ma trong lòng.
Hắn chỉ biết, không lâu sau, Lục Nguyệt Tuyết liền báo giá lại:
- @ Phá Hiểu đạo hữu, chỗ này cần chừng một viên Ngũ phẩm Linh thạch, làm tròn cho đạo hữu một viên.
Giang Tả lập tức nói:
- Chuẩn bị cho tôi hai phần, sau đó gửi tới Tập đoàn Thiên Hòa. Đúng rồi, tôi trả tiền thế nào đây?
- Trực tiếp đưa cho người giao hàng là được, tôi có thể nói với họ.
Nếu đã như vậy, Giang Tả cũng không ý kiến gì, chờ lúc giao hàng, đi qua một chuyến là được.
Có hai phần Linh dược này, hắn hoàn toàn có thể tấn cấp 1.4, đồng thời dư một phần để lần sau dùng.
Có điều, còn không chờ Giang Tả vui vẻ, điện thoại hắn đã vang lên, là Tô Kỳ gọi về.
Giang Tả nhận điện thoại, còn chưa mở miêng, Tô Kỳ đã chất vấn:
- Anh vừa đi đâu? Tại sao tôi gọi lâu vậy mà không được?
- Anh vừa tới tầng hầm dưới đất, ở đó không có sóng điện thoại!
- Đi với ai? Nam hay nữ?
Giang Tả: “…”
- Chỉ là công việc bình thường thôi!
- Tôi còn chưa hỏi đâu, anh giải thích vội vậy làm gì? Chột dạ?
“…”
Giang Tả không giải thích:
Tô Kỳ do dự một chút, nói:
- Giờ tôi đang về, tôi muốn nói chuyện với anh một chút!
Giang Tả nhàn nhạt ừm một tiếng.
Không giải thích, hắn cũng không biết phải giải thích thế nào.
Đối phó Tô Kỳ, còn khó hơn xông vào xào huyệt Huyết yêu nhiều.
…
Trên đường trở về, Tĩnh Nguyệt lại biến lại bộ dáng bình thường.
Tĩnh Nguyệt cười nói:
- Ồ kia, xem ra sư muội của chị đã quyết định ly hôn rồi sao? Tiểu oán phụ của chúng ta đúng là oán khí trùng thiên nha!
- Sư tỷ chớ nói bậy, giờ em phải về xem một chút.
- Tạm thời chớ vội.
Tĩnh Nguyệt lắc đầu nói:
- Đi xem chỗ chúng ta trước đã, có mấy thứ chỉ em mới cảm giác được, nếu đối phương còn để Hành Định kệ lại đó mà chúng ta lại đi tìm khắp nơi có phải ngốc không. Phải kiểm tra một lần đã.
- Vâng, chị nhanh chân lên!
-----