Chương 66
Sau khi lén ra khỏi Tiên Linh động phủ, Tĩnh Nguyệt cùng Tô Kỳ lập tức quay về chỗ ở.
Mặc dù đã cho người qua xem xét, nhưng tận mắt thấy, mới biết là có chuyện gì xảy ra.
Sau một hồi, hai người đã tới trước cửa biệt thự.
Tĩnh Nguyệt nhìn qua trận pháp quanh biệt thự:
- Trận pháp không có vấn đề gì, hơn nữa cũng chưa hề bị sửa hay phá hư.
Tô Kỳ nói:
- Nhưng người kia vẫn đi vào được, chẳng lẽ là độn thủ? Trận pháp không bao phủ được dưới lòng đất sao?
Tĩnh Nguyệt sững sờ, nhìn Tô Kỳ nói:
- Sao em không nói sớm, chị chưa từng nghĩ tới việc này.
Tô Kỳ tức giận:
- Không phải chị vỗ ngực bảo đảm với em, hoàn toàn không có sơ hở nào sao?
Tĩnh Nguyệt: “…”
- Được rồi, vào trước rồi lại nói, chút nữa bịt cả lối dưới đất vậy!
Rất nhanh, Tĩnh Nguyệt cùng Tô Kỳ đã xuyên qua trận pháp vào trong nhà, vừa vào liền có thể thấy cái kệ giữa nhà đã biến mất, lớp ngụy trang bị vứt ngổn ngang dưới đất.
Tĩnh Nguyệt xiết chặt tay:
- Rất gọn gàng, chứng tỏ đối phương không chút nóng vội. Kẻ này nhất định rất tự tin vào bản thân!
Tô Kỳ cầm lớp vỏ ngụy trang, lạnh lùng nói:
- Chớ để em bắt được, nếu không nhất định phanh thây hắn!
Tĩnh Nguyệt nói:
- Được rồi, vào phòng xem một chút, xem có bị đối phương xâm nhập qua không, ví như đồ lót, xem có thiếu một hai cái không.
Tô Kỳ xạm mặt lại:
- Sư tỷ, sao chị cho rằng đối phương là một tên biến thái, nhỡ đâu là nữ thì sao?
- Sư tỷ đây là Thánh nữ, cao nhã thánh khiết, dù là nam hay nữ đều có thể có suy nghĩ không đứng đắn. Hơn nữa người tu luyện cũng là người, cũng có thất tình lục dục, đương nhiên cũng không thiếu biến thái.
Tĩnh Nguyệt cười hì hì nói.
Trong ánh mắt khinh bỉ của Tô Kỳ, cả hai tự về phòng kiểm tra.
Chỉ một chốc, cả hai đã quay lại đại sảnh tầng một.
Tô Kỳ nói:
- Không có dấu vết bị động. Thánh nữ tỷ tỷ, có thiếu món đồ lót nào không?
Tô Kỳ vừa nói, Tĩnh Nguyệt liền uể oải:
- Không có!
Tô Kỳ nhìn vết tích trong sảnh:
- Có vẻ đối phương chỉ ở trong đại sảnh này, chẳng lẽ lợi hại vậy? Vừa tới đã tìm được đồ? Sao hắn biết được? Chẳng lẽ là sư phụ?
Tĩnh Nguyệt gật đầu một cái:
- Em nói cũng có thể, sư phụ vốn biết vị trí, hơn nữa muốn xóa ấn ký của em cũng rất dễ dàng, trận pháp cũng không thể ngăn trở. Hay là chúng ta gọi điện hỏi/
Tô Kỳ thở dài:
- Sư tỷ, chị không thử nghĩ một chút xem, nếu sư phụ muốn trộm, chúng ta hỏi thì có tác dụng sao? Đến lúc đó không chừng còn bị hỏi lại, để lung tung mà để bị mất, sau đó treo chúng ta lên mà đánh cho một trận.
Tĩnh Nguyệt thở dài:
- Nói em thông minh, thế mà cứ động tới tên họ Giang kia là lại như một cô ngốc vậy? Nào… trợn mắt với chị đây. Hừm, chị đi vệ sinh một chút!
Tĩnh Nguyệt đi tới cửa nhà vệ sinh, nghĩ một chút lại nói:
- Thôi, vẫn là về phòng đi cho thoải mái, cái dưới này cho em, vào chỉnh trang mặt mũi chút rồi về đi.
Tô Kỳ đi tới, bất mãn nói:
- Em không trang điểm!
Có điều không trang điểm thì cũng cần soi gương, Tô Kỳ mở cửa bước vào.
Nháy mắt bước vào, một đồng tiền xu rơi xuống.
Tô Kỳ hiếu kỳ, bản năng đưa tay bắt lấy.
Một đạo hắc quang lóe lên, trực tiếp bao phủ Tô Kỳ.
Tô Kỳ bị dọa giật mình, lập tức ném đồng xu ra, nhưng bất kể có ném hay không, hắc quang kia cũng không biết mất.
Tô Kỳ kinh hãi, bộc phát toàn bộ tu vi, nhưng vẫn không chút tác dụng.
Hắc quang bao trùm toàn thân, sau đó nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể.
Lúc này, trên người Tĩnh Nguyệt bộc phát một vệ sáng, ánh sáng lập tức bắn tới hướng Tô Kỳ, nhưng vẫn không chút tác dụng.
Tai Ách chi khí, ít thứ có thể ngăn trở.
Lúc hắc quang biến mất, mọi thứ liền trở lại vẻ bình tĩnh.
Tựa như chưa có chuyện gì xảy ra.
Tô Kỳ khẩn trương nhìn Tĩnh Nguyệt:
- Sư tỷ?
Tĩnh Nguyệt lập tức biến thân, đi tới bên cạnh Tô Kỳ:
- Chớ khẩn trương, để chị kiểm tra!
Tô Kỳ vẫn khẩn trương nói:
- Em không có cảm giác bị thương, nhưng nhất định là có tai họa ngầm, liệu có ảnh hưởng tới việc sinh em bé không?
Vẻ mặt nghiêm túc của Tĩnh Nguyệt lập tức tan vỡ.
Thực không hiểu đầu óc cô nương này nghĩ gì nữa.
Có điều, Tĩnh Nguyệt kiểm tra toàn thân cho Tô Kỳ, lại phát hiện không có bất cứ vấn đề nào hết.
Nhưng việc như vậy, rõ là không thể nào, nhất định có gì đó mà hai người không thể kiểm tra ra được.
- Không được, em cần trở về một chuyến để sư phụ kiểm tra, chẳng may có tai họa ngầm thì sẽ không tốt!
Sau đó Tĩnh Nguyệt đi vào nhà vệ sinh, trong đó còn một đồng tiền xu.
Tĩnh Nguyệt cẩn thận cầm lấy, trên đồng tiền có một chữ Ách, mặt sau là một cái lồng giam, trong lồng giam có người.
Tĩnh Nguyệt nhìn một chút, phát hiện người này, lại rất giống Tô Kỳ.
Tĩnh Nguyệt cau mày:
- Sư muội, lần này thực sự phải quay về hỏi sư phụ rồi!
Tô Kỳ lo lắng:
- Sao vậy?
- Tự em xem đi!
Tĩnh Nguyệt cầm đồng xu đưa Tô Kỳ.
Tô Kỳ nhìn thấy hình ảnh bản thân bị giam trong lồng giam, kinh ngạc nói:
- Đây là cái gì?
- Chị cũng không biết, nhưng chị biết thứ này không đơn giản. Việc này, không thể kéo dài!
- Nhưng em còn chưa về gặp Tả ca, giờ gọi điện hỏi sư phụ được không? Hơn nữa còn chưa giải quyết việc Huyết yêu, em sao có thể đi được?
Tĩnh Nguyệt nghĩ một chút:
- Được rồi, em về trước đi, để chị đi hỏi sư phụ, sau đó quyết định để em về, hay là để lão nhân gia bà ấy tới. Nhưng bất luận thế nào, lần này không được phép tùy tiện, phải phối hợp nghe lời.
- Dạ dạ dạ, em cũng không muốn có vấn đề gì đâu!
…
Giang Tả ở nhà thở dài, Tô Kỳ vừa gọi cho hắn, cô ấy sắp về nhà.
Theo lý thì đây là việc vui vẻ, nhưng hắn lại phải xóa sạch trận pháp, thu cả Nguyệt Liên hoa.
Hơn nữa, lần này Tô Kỳ về có vẻ không phải là hòa hảo, mà là chất vấn.
Nếu có quá nhiều đồ, như vậy khó mà nói được.
Hiện tại, hắn còn không muốn để Tô Kỳ biết bản thân cũng có thể tu luyện, cho nên trừ Hồng Thự, Giang Tả thu dọn tất cả mọi thứ lại.
Kể cả nhóm Cảm Tri số một, cũng bị hắn đưa vào danh sách spam.
Hắn còn đặc biệt nói với Lục Nguyệt Tuyết, để đối phương tạm thời đừng đưa đồ qua, chỉ sợ Tô Kỳ thấy có cuộc gọi, hoặc là tin nhắn các thứ.
Lần đầu Giang Tả cảm thấy, bản thân lại có thể mệt như thế.
Thu dọn mọi thứ xong, lại phong bế tu vi của bản thân lại, Giang Tả ngồi trên ghế salon, mở ti vi, bắt đầu giả bộ phim.
Nói tới xem phim, đời trước hắn thích xem hoạt hình, hắn còn nhớ đêm tân hôn, hắn còn đặc biệt chờ xem tập mới.
Sau đó bị Tô Kỳ đánh cho gần chết.
Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, nhớ tới liền muốn độn thổ.
Nghĩ tới đây, Giang Tả lại tìm lại, ây gu, vẫn còn tập mới.
Sau đó hắn bản năng mở xem.
Xem một cái là liền mấy tập, sau đó cửa đột nhiên mở ra.
Giang Tả xoay người nhìn lại, là Tô Kỳ:
- Vừa hay, đang tới đoạn cao trào, xem với anh chứ?
--------