Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 73

Chương 73
Giang Tả rời đi, về phần Mặc Ngôn cùng Xích Huyết Đồng Tử, đương nhiên là không thể chết được.
Dù sao, còn có trưởng bối trông chừng.
Đây chỉ là rèn luyện mà thôi.
Về tới nhà đã là nửa đêm, Giang Tả rời Tứ Tượng phương trận mới nhớ, nơi này đã là ngoại thành.
Không có xe để bắt về, cho nên hắn phải chạy về.
Nghỉ ngơi một chốc, lại nhìn Hồng Thự đang ngủ yên trong ao, Giang Tả mới bắt đầu xử lý Linh dược.
Sau đó luyện đám Linh dược thành linh dịch.
So với linh đan, trận pháp dễ hấp thu linh dịch hơn.
Rót linh dịch vào trong trận, Giang Tả quan sát một chốc, hắn cần phải chắc chắn số linh dịch này đủ để hắn tấn cấp.
Sự thực chứng minh, chưa đủ.
Sau đó, Giang Tả lại đem phần Linh dược còn lại xử lý, luyện chế.
Sau một hồi, Giang Tả rót phần linh dịch thứ hai vào trận.
Bây giờ hắn chỉ có Tiên Thiên nhất khí, mặc dù tốc độ hấp thu sẽ chậm một chút, nhưng cũng không có gì đáng ngại.
Thứ duy nhất bất đắc dĩ, là hiện hắn không thể hấp thu Ngũ Hành chi khí hoặc Nhật Nguyệt tinh hoa.
Bởi một khi hấp thu, sẽ trực tiếp bổ sung Tiên Thiên nhị khí, khi đó, muốn thăng tam khí sẽ còn càng khó hơn.
Chuẩn bị ổn thỏa, Giang Tả bắt đầu hấp thu Linh khí trong Linh dược.
Quá trình này rất chậm, cho nên cũng không thống khổ.
Linh khí tràn ngập thân thể, Giang Tả có thể cảm nhận được bình cảnh 1.4.
Thời gian trôi qua hồi lâu, lâu tới mức Giang Tả cảm thấy có chút mệt mỏi.
Khi hắn mở mắt lần nữa, mặt trời đã chiếu qua đỉnh đầu.
Nặng nề thở một hơi, Giang Tả trực tiếp nằm xuống đất.
Linh dịch đã bị hấp thu, mặc dù trong quá trình có chút khó khăn, nhưng cũng thành công đột phá tới 1.4.
Bắt đầu từ bây giờ, Nhất giai hắn vô địch.
Nếu như gặp lại tên giám khảo 1.5 kia, đã không phải là Giang Tả có thể xuất mấy chiêu, mà là giám khảo có thể kiên trì được mấy chiêu.
Mà hiện tại, đối mặt 1.7 cũng không có gì, cộng thêm Hàn Nguyệt đao trong tay, giết 1.7 thì chỉ cần tốn sức chút là được.
Về phần Nhị giai, vẫn đau đầu như trước, tấn tăng 0.1, cũng không thể thay đổi uy hiếp của Nhị giai với hắn.
Không nghĩ nhiều thêm, Giang Tả liền lên giường đi ngủ.

Chỗ Thánh nữ.
- Sư tỷ, lâu như vậy mà vẫn chưa có kết quả sao?
Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt đang thản nhiên ăn táo.
Tĩnh Nguyệt nhìn về phía Tô Kỳ:
- Khẩn trương? Lần này thực có thể sẽ không có kết quả tốt!
- Không phải chỉ là một đồng tiền thôi sao? Hơn nữa em cũng không thấy gì không thoải mái cả.
Tô Kỳ nghi ngờ hỏi.
Lúc này, điện thoại của Tĩnh Nguyệt vang lên, cô nghe điện thoại.
Ba phút sau, Tĩnh Nguyệt bỏ điện thoại xuống, nhìn Tô Kỳ nói:
- Ừm, một tin tốt, một tin xấu, muốn nghe cái nào trước?
Tô Kỳ nói:
- Tin xấu trước!
Tĩnh Nguyệt cười cười, thực như phối hợp với Tô Kỳ, biểu thị sự vui vẻ:
- Tin xấu chính là, thứ trong người em chính là Tai Ách tiền tệ. Tai ách là một loại lực lượng đặc thù, đừng nói là em, dù là sư phụ cũng không thể né được. Hơn nữa Tai ách sẽ đem tới tai nạn không thể tưởng nổi. Tai Ách cùng May Mắn giống nhau, đem tỷ lệ nhỏ hóa thành khá năng lớn. Uống nước sặc chết, ăn cơm nghẹn chết, ra đường bị thiên thạch rơi xuống đập chết, cơ bản đều là tai nạn không thể né tránh.
Tô Kỳ nhàn nhạt nói:
- A, vậy tin tốt?
Tĩnh Nguyệt bó tay:
- A thôi sao? Hay là chỉ cần không ảnh hưởng tới Tả ca của em, em liền không thèm để ý? Chị đây nói rồi, hiện tại em không thể ở cùng tên họ Giang kia được.
Tô Kỳ lập tức có chút hoảng:
- Sao, sao lại vậy, vậy tin tốt là gì?
Tĩnh Nguyệt xạm mặt lại.
Câu này khác câu trước nha.
Không phải là chưa cho nghỉ một ngày sao, cần oán như vậy không?
- Tin tức tốt là, Tai Ách tiền tệ này không mạnh, sẽ không đem lại đả kích trí mạng. Nhưng vì lý do an toàn, cho nên thời gian này em vẫn phải ở đây. Đừng mong trở về, sư phụ nói, nếu không được thì sư phụ sẽ tự mình tới giải thích với tên họ Giang kia. Dù sao họ Giang cũng đã từng gặp sư phụ, cho nên độ tin tưởng vẫn rất coa.
Tô Kỳ ngồi trên sa lon, buồn bực nói:
- Sao em cảm thấy, ngày càng hỏng bét vậy!
- Không sao, chỉ là một thời gian mà thôi. Vừa hay gần đây phải xử lý chuyện Huyết yêu, coi như là rời nhà một thời gian khá dài.
Sau đó, Tĩnh Nguyệt lại nói:
- Đúng rồi, sư phụ nói không cầm Hành Định kệ, lần sau còn dám hoài nghi lão nhân gia, em chết chắc. Còn nữa, đừng động vào đồ của chị, rất dễ bị hỏng đó!
Tô Kỳ: “…”

Nhóm Cảm Tri số một.
Biên Hải Đao Khách:
- Mọi người có nghe chưa, Thánh địa đang âm thầm tụ lực.
Lục Nguyệt Tuyết gửi sticker suy nghĩ:
- Trong tình báo của tôi, có người từ đại bản doanh của Huyết yêu tới, nhưng không rõ cụ thể là ai!
Biên Hải Đao Khách cũng nói:
- Không sai, có điều Thánh địa cũng có người tới, nhưng quả thực có không ít Huyết yêu, nên cũng không còn không dám tiếp cận. Đột nhiên bội phục Phá Hiểu đạo hữu, nói phát hiện là phát hiện, nói tình báo nội bộ thì có tình báo nội bộ, nói có nội ứng thì đúng có một nội ứng.
Sau đó, Lục Nguyệt Tuyết:
- @ Mặc Ngôn Tiên Tử, tiên tử, không phải hôm qua đi cùng Phá Hiểu đạo hữu sao? Giờ Phá Hiểu đạo hữu sao rồi?
Mặc Ngôn Tiên Tử gửi một icon mặt đen, sau đó gửi một file ghi âm.
- Tôi ở ngay cạnh cô, sao cứ phải gửi tin nhắn vậy? Không nói thì không thể trực tiếp gõ chữ cho tôi xem sao? Không biết tôi trọng thương sao?
Thanh âm vô cùng suy yếu.
Lục Nguyệt Tuyết trả lời:
- Vậy thì nói thẳng đi, cần gì phải ghi âm rồi gửi? Muốn để tôi nghe lại hai lần sao?
“…”
Mặc Ngôn, tốt!
Liễu Y Y gửi sticker nghi hoặc:
- Mặc Ngôn Tiên Tử sao vậy?
Lục Nguyệt Tuyết trả lời:
- Hôm qua cùng Xích Huyết Đồng Tử và Phá Hiểu đạo hữu đi tham gia Tứ Phương thần giám của ma tu, hình như là lấy được không ít đồ, cho nên cuối cùng bị vây đánh. Xích Huyết Đồng Tử cùng Mặc Ngôn đồng thời trọng thương.
- Phá Hiểu đạo hữu thì sao?
Liễu Y Y hỏi.
- Không phải cũng trọng thương chứ?
Trần Ức xuất hiện.
- Cái này thì không, nghe nói tới lúc đánh nhau, Phá Hiểu đạo hữu trực tiếp rời Tứ Tượng phương trận, đám người còn lại không ra được.
“…”
“…”
Biết rõ như vậy, vừa rồi còn hỏi?
Hơn nữa, đám người phát hiện, kết đội với Phá Hiểu, vẫn rất là nguy hiểm.
Ai bảo Phá Hiểu đại lão trâu như vậy?
Lúc này, Giang Tả có chút mất hứng, bởi điện thoại cứ vang lên, ảnh hưởng tới giấc ngủ của hắn.
Bất đắc dĩ, đành phải bắt máy.
Sau đó nghe đối diện truyền tới thanh âm nghiêm túc:
- Chào anh, là anh Giang sao? Chúng tôi là ngân hàng habank, vừa rồi thẻ tín dụng của anh tiêu phí một triệu tám ở nước ngoài, xin hỏi là do anh tự mình tiêu phí sao?
Nghe được câu này, Giang Tả vẫn còn đang mơ ngủ, cho nên bản năng trả lời:
- Ừm, tôi mua một con voi, sao vậy?
-------------

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất