Chương 407: Suy đoán về linh cảnh (4)
Người trung niên đồ đen: “Mọi người đều đang chế giễu ngài, oai phong tà khí tro tàn lại cháy.”
Tôn trưởng lão đứng bật dậy, xích đu vang lên kẽo kẹt, vừa kinh ngạc vừa giận dữ: “Chuyện là thế nào?”
“Là như vậy, Nguyên Thủy Thiên Tôn ngày hôm trước vào trấn âm Dương, ở trong phó bản gặp Lý Hiển Tông...” Người trung niên mang ân oán của hai người, một năm một mười nói cho Tôn trưởng lão.
Cuối cùng tổng kết: “Đồng nghiệp trong môn đều cho rằng, Nguyên Thủy Thiên Tôn là thiên tài khó gặp, nói không chừng có thể trở thành Phó Thanh Dương thứ hai, cho nên...”
Cho nên Tôn trưởng lão hồ đồ nha!
Tôn trưởng lão đường đường Chúa tể, tự nhiên sẽ không chú ý hai tiểu bối xung đột, giờ phút này nghe mà trợn mắt há hốc mồm, thầm nhủ lão phu nhiều ngày qua cố gắng, giỏ trúc múc nước công dã tràng rồi?
“Khốn kiếp!” Tôn trưởng lão giận dữ vỗ tay vịn xích đu, quát: “Giữ Viên Đình thêm mười ngày, cường độ luyện tập gấp đôi, mỗi ngày gửi một phần video đến diễn đàn. Mười ngày sau lại có ai dám chế giễu lão phu, lão phu tính sổ từng tên một!”
Người trung niên khom người lui ra.
Vịnh Phó gia, phòng sách biệt thự.
Phó Thanh Dương âu phục màu trắng, ngũ quan như tạc tượng ngồi ở sau bàn, nhìn cấp dưới tâm phúc, nói:
“Cậu bây giờ đã cấp 3, có thể trực tiếp thăng nhiệm đội trưởng, trước mắt khu Khang Dương không có chức vị đội trưởng trống, dựa theo quy củ, chỉ có thể chờ. Nhưng cậu không giống với người khác, Cẩu trưởng lão đồng ý lại xây dựng cho cậu một tiểu đội chính phủ.”
“Cậu có thể tự do chọn lựa một cấp dưới, nhân số còn lại, thì phải tự mời chào.” Trương Nguyên Thanh lập tức nói: “Tôi muốn Quan Nhã.”
Phó Thanh Dương khẽ nhíu chân mày, trong mắt hiện lên hào quang nguy hiểm: “Ồ? Vì sao là Quan Nhã.”
Đương nhiên là vì Quan Nhã năng lực mạnh, làm việc hiệu suất cao nha, không lẽ là muốn làm anh rể của anh? Trong lòng Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm, nói:
“Bách phu trưởng, anh cảm thấy có hay không một loại khả năng, chờ qua tháng sáu, tôi chính là chấp sự rồi, đến lúc đó, ngài trực tiếp giao đội 2 cho tôi là được.”
Phó Thanh Dương rất hiếm thấy lộ ra nụ cười, nói: “Tôi cũng nghĩ như vậy, vậy chờ cậu thông quan phó bản giết chóc, tấn thăng Thánh giả. Đến lúc đó, đã là trưởng lão, tôi có thể bổ nhiệm cậu làm chấp sự khu Khang Dương, ngồi vị trí của tôi bây giờ.”
A? Trương Nguyên Thanh ngẩn ra, thiếu chút nữa không phản ứng lại.
Thầm nhủ ngài có phải lấy sai kịch bản hay không? Ngài không nên tỏ vẻ cạn lời, sau đó cảnh báo tôi đừng đứng núi này trông núi nọ sao?
Phó Thanh Dương nhìn nhìn hắn, thản nhiên nói:
“Cậu là nhân tài tôi thưởng thức, tôi thừa nhận cậu có thể sánh vai tôi năm đó, thiên tài giống chúng ta, lại có chuyện gì là không làm được đâu.”
Tôi sai rồi, so sánh với anh, tôi quả thực quá khiêm tốn rồi! Trương Nguyên Thanh lớn tiếng nói: “Bách phu trưởng nói đúng, nhưng ta cho rằng, bách phu trưởng ngài sai lầm rồi.”
Phó Thanh Dương nhíu mày: “Nơi nào sai lầm rồi?”
“Ta tự nhận so với bách phu trưởng, hay là kém rất nhiều, hẳn là, giống ta loại này suýt nữa có thể cùng bách phu trưởng sánh vai thiên tài.”
Phó Thanh Dương cười lên: “Việc này tạm thời bất luận, còn có một việc, hôm qua Hổ Phù đã đưa đến Tùng Hải, tổng kiểm tra sức khỏe hôm nay bắt đầu, các khu thay phiên tiến hành, khu Khang Dương là ở ngày kia.”
Tổng kiểm tra sức khỏe rốt cuộc đến rồi sao! Trong lòng Trương Nguyên Thanh theo bản năng rùng mình: “Tôi biết rồi!”
Phó Thanh Dương gật đầu: “Cậu đi về trước đi, hai ngày này nghỉ ngơi cho tốt.”
Chờ Trương Nguyên Thanh rời khỏi, Linh Quân lại gõ mở cửa phòng sách, vị con nối dòng Thái Nhất môn chủ này đi dép xỏ ngón, mặc quần soóc rộng thùng thình, tóc rối bời, tư thái nhàn tản.
“Tôn trưởng lão vừa rồi liên hệ tôi, hắn bảo tôi chuyển lời cậu, lúc tổng kiểm tra sức khỏe, nhớ hỏi Nguyên Thủy một câu, hắn rốt cuộc có phải truyền nhân Ma Quân hay không.” Linh Quân ở trong tủ rượu lấy ra một chai rượu, nói:
“Nhân vật thiên tài như vậy, vẫn là điều tra thêm vài lần thì tốt hơn. A, dưới Hổ Phù, không ai có thể nói dối, hắn nếu thông qua lần điều tra này, vậy có thể hoàn toàn phân rõ giới hạn với Ma Quân.”
Phó Thanh Dương hơi trầm ngâm, khẽ gật đầu: “Có thể.”
Ngoài vịnh Phó gia, Trương Nguyên Thanh dọc theo bên đường đi chậm, nhíu mày.
“Bí mật duy nhất của mình bây giờ, cũng chỉ truyền nhân Ma Quân, giày khiêu vũ màu đỏ chày Phục Ma vân vân đều đã thẳng thắn. Nhiều nhất chỉ là có qua lại với dì Tiểu Viên, điểm ấy tương đối phiền toái.”
“Tiếp xúc với nghề nghiệp tà ác, ở trong Ngũ Hành minh xem như vấn đề tương đối nghiêm trọng, cho dù không có qua lại quá sâu, không có tài sắc giao dịch, vẫn như cũ là vấn đề tác phong cá nhân và kỷ luật nghiêm trọng.”
“Đau đầu nhất là truyền nhân Ma Quân. Đến bây giờ, còn chưa biết Thái Nhất môn cùng Ngũ Hành minh đối với truyền nhân Ma Quân là thái độ thế nào, nhưng có một điểm có thể khẳng định, Ma Quân cấp bậc quá cao rồi, nếu chính phủ có địch ý đối với truyền nhân của hắn, vậy công huân của mình quá nửa không gánh vác được.”
Dù sao Ma Quân đã chạm đến bí mật lớn của linh cảnh rồi.