vipvandan.com :
Chương 1111: Những người cường đại nhất. (2)
- Diêu đại nhân, vừa rồi là ai chạy tới đây, âm khí chấn động thật cường đại.
Một người khói đen chui ra khỏi mặt đất, hình dạng rất giống bộ xương khô.
- Còn có thể là ai, là lão quỷ của Bắc Minh phiệt, ai, tứ kiếp Quỷ Vương, thế đạo càng ngày càng loạn, tứ kiếp Thi Tà, tứ kiếp Quỷ Tà chạy loạn khắp nơi, nếu như xuất hiện thần tà đại tôn, âm giới tam tà sẽ xuất hiện đầy đủ.
Nghe được "Tứ kiếp Quỷ Vương", người trong khói đen trầm mặc, nói:
- Thái vi nữ thần không lâu sau chắc chắn sẽ xuất thế, thành tựu thần đại tôn chỉ là vấn đề thời gian.
- Ha ha, yên tâm đi, đám thần tà đại tôn của âm giới sẽ không cho nàng xuất thế đi, đi thôi, ta cảm thấy hứng thú với yêu tộc thần tàng hơn một ít, không biết có thể kéo ra bao nhiêu lão quái vật, thật làm cho người ta chờ mong.
Diêu Cát ăn mặc quan bào, hơi xoay người mang theo nụ cười khoan thai, đi vào trong kiệu, chiếc kiệu tiếp tục đi về phía trước.
Người trong khói đen chìm vào trong đất, giống như hắn chưa từng xuất hiện bao giờ.
Chiếc kiệu bay vào sâu trong Đồng Lô Sơn.
...
- Ồ, vừa rồi các ngươi nhìn thấy dưới đất có thứ gì không, hình như có ba tòa núi lớn di động, chúng đang đuổi theo chiến thuyền của chúng ta đấy.
Nhị đương gia đứng trên boong thanh đồng cổ thuyền, tay vịn lan can rách nát, ánh mắt u buồn mà thâm thúy, có một loại khí vương giả, giống như hắn là vương hầu đứng trên chiến thuyền chỉ điểm giang sơn.
Nhưng mà hình tượng của hắn... Rất không phù hợp.
Tốc độ thanh đồng cổ thuyền thật sự quá nhanh, trong nháy mắt đã bay mấy trăm dặm, đồ đằng cổ xưa bao phủ bên ngoài không ngừng sáng lên, cho dù quan sát thanh đồn cổ thuyền cỡ nào cũng không cách nào tìm hiểu rõ ràng.
- Làm gì có ba ngọn núi lớn, đại tặc đại thúc chòm râu dài, ngươi sẽ không hoa mắt chứ?
Tiểu tà ma ôm đạm đạm gõ lên lan can thanh đồng cổ thuyền, có mấy lần đụng phải thứ không nên đụng, bị lực lượng màu xanh kích bay ra xa.
Thanh đồng cổ thuyền rất thần bí, đặc biệt là mấy cánh cửa đen sì, không biết đi thông địa phương nào, có lẽ là trong khoang thuyền, dù sao căn bản không cách nào đi vào được, một khi đến gần thì bên trong có gió lốc thổi bay, Tu Hoa Thập Tam Nương đã bị gió lốc thổi bay đụng vào cột thuyền, đây là điềm xấu.
Đây chẳng khác gì chiếc ma thuyền, rất nhiều địa phương không thể đụng vào, thậm chí cũng không thể đến gần, phạm vi hoạt động của bọn họ rất nhỏ hẹp.
Phong Phi Vân thực đang lấy hắn nhóm: đám bọn họ không có biện pháp, nói:
- Các ngươi nếu không thành thành thật thật đứng nguyên tại chỗ, đụng vào một ít đồ vật cấm kỵ thì các ngươi sẽ chết, còn có các tro bụi, những thứ này là tro cốt thánh linh đấy.
Nghe được Phong Phi Vân nói mấy lời này thì mọi người khiếp sợ, nhưng mà bọn họ bắt đầu nghiên cứu tro bụi trên mặt đất, mỗi một hạt tro bụi rất nặng nề, còn nặng hơn tro bụi bình thường cả vạn lần, đúng là tro cốt thánh linh.
Diệp Ti Loan am hiểu lịch sử nhất, nàng đứng ở một góc boong tàu, tóc xanh chập chờn, áo trắng xuất trần, sóng mắt mờ ảo, cũng không biết lúc này nàng đang suy nghĩ cái gì, có lẽ đây chính là lữ trình mạo hiểm không ai biết, khả năng sẽ chết, cũng có thể có được kỳ ngộ lớn lao.
Tu vị Phong Phi Vân hiện tại chỉ có thể dẫn động thanh đồng cổ thuyền nửa canh giờ, cuối cùng vẫn dừng lại ở bên ngoài sơn mạch màu đen, đây là một tòa núi lớn, nhìn ra xa xa mây khói lượn lờ, dãy núi rất nhiều, so với thiên tề sơn mạch còn cao hơn, dường như phân thế giới thành hai nửa.
Trong "Đồng Lô Sơn" sơn mạch rất nhiều, tung hoành mấy mười vạn dặm, truyền thuyết kết nối với sâu trong thập vạn sơn hà, nhưng mà ngọn núi cao lớn trước mặt này nguy nga như thế, làm cho người ta sinh ra áp bách điên cuồng.
Khống chế thanh đồng cổ thuyền phi hành nửa canh giờ, kim tàm phật khí trong người Phong Phi Vân đã hao hết, vào lúc này đang ngồi xuống khôi phục chân khí, cũng không có tùy tiện tiến vào sơn mạch.
- Thanh đồng cổ thuyền chở chúng ta bay rất xa.
Tiểu tà ma chớp đôi mắt dễ thương, thanh thuần tú lệ, dáng người yểu điệu giống như hoa sen đang mọc trên tảng đá lớn, nàng nhìn qua phương xa mênh mông.
- Ít nhất cũng ba mươi vạn dặm, mẹ ơi, nó tuyệt đối còn nhanh hơn cả Bát Bộ Long Liễn, nếu lão tử sau này có bảo vật tốt như thế, về sau giựt tiền, cướp sắc chính là tới đi vô tung.
Nhị đương gia dáo dác nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân sau lưng, con mắt tỏa sáng, trong tay cầm chặt cây búa, dường như muốn ở sau lưng cho Phong Phi Vân một búa, đánh cho bất tỉnh, trước cướp đi thanh đồng cổ thuyền sau đó mang về Hoàng Đương Sơn.s
Diệp Ti Loan cầm trường kiếm đứng bên cạnh Phong Phi Vân, dáng người trong trẻo lạnh lùng, ánh mắt băng hàn đề phòng hai tên đại tặc và nữ tử ôm con mèo trắng, nghiễm nhiên đang hộ pháp cho Phong Phi Vân..
Hai tên đại tặc vừa nhìn qua chẳng phải người tốt, về phần mỹ nữ ôm con mèo trắng toàn thân đầy tà khí, ba người này dường như không phải người tốt, vẫn nên đề phòng.
Cũng không biết đại thúc nghĩ như thế nào, vì sao phải cứu bọn họ.
Có Diệp Ti Loan thủ tại đây, tuy nhị đương gia cùng tiểu tà ma cũng hoài nghi "Đại thúc" chính là Phong Phi Vân, nhưng không có trực tiếp ra tay, đương nhiên bọn họ cũng không phải sợ Diệp Ti Loan, mà là sợ làm Diệp Ti Loan bị thương.
Nhị đương gia, Tu Hoa Thập Tam Nương, tiểu tà ma làm thành một vòng, bố trí kết giới cách âm, dường như đang thảo luận cái gì đó, ba người bất chờ còn nhìn qua Diệp Ti Loan, ánh mắt rất phức tạp.
- Khục khục, chẳng lẽ nữ tử Nhật Nguyệt Tiên Giáo này chính là chị dâu của ngươi?
Nhị đương gia dò hỏi tiểu tà ma.
Nhị đương gia từng xuất tín vật một vị tiền bối Phong gia cho tiểu tà ma xem, biết rõ hiện tại song phương là người một nhà, cho nên cũng quen thuộc không ít.
Tiểu tà ma nhìn qua Diệp Ti Loan dò xét một phen, đôi mắt dễ thương đầy gợn sóng, nhíu mày, nói:
- Rất không có khả năng a, dù sao bọn họ lúc ở bên ngoài Đồng Lô Sơn đã tranh phong một hồi, suýt nữa đánh ra chân hỏa.
- Nếu không phải là chị dâu của ngươi, ngân ngân, vậy đừng trách lão nương tâm ngoan thủ lạt, trước tiêu diệt nàng, xem như trừ một đối thủ.
Tu Hoa Thập Tam Nương lấy một gốc dây leo ra, phía trên có bảy tám phiến lá màu xanh, đây là một cây linh đằng, rắn giống như long gân.
- Vậy cũng không nhất định, phương thức trao đổi của ca ta với nữ nhân rất trực tiếp, một giờ trước có lẽ hắn và một nữ nhân còn là địch nhân, sau một giờ nữ nhân kia sẽ biến thành chị dâu.
Tiểu tà ma duỗi lưng mỏi, hiển nhiên nàng cũng khó phán đoán.
Nhị đương gia cùng Tu Hoa Thập Tam Nương tự nhiên cũng cũng biết "Sự tích truyền kỳ" của Phong Phi Vân, liếc nhau, sau đó gật đầu chấp nhận thật sâu, nhị đương gia nói:
- Đơn giản, thô bạo, trực tiếp, bản sắc đạo tặc a.
Diệp Ti Loan đứng ở nơi đó, tự nhiên cũng cảm nhận được ba người thỉnh thoảng nhìn qua nàng, âm tàn, tàn nhẫn, do dự, nghiền ngẫm, tiếc hận, bọn họ đang nói cái gì?