Linh Chu

Chương 1851: Thần phượng luyện phủ địa (1)

Thanh Loan thánh nữ hừ lạnh một tiếng:

- Thật là âm hồn không tan.

Hai tay Kim Ô Bá hoàng tử cầm chuôi kiếm, lạnh lùng nói:

- Thanh Loan thánh nữ, nếu nàng đồng ý gả cho ta thì ta có thể phong nàng làm thái tử phi. Còn nếu nàng chấp mê bất ngộ đi theo bán yêu thì hôm nay nàng cũng khó thoát chết.

Thanh Loan thánh nữ liếc Phong Phi Vân:

- Nhìn xem, ta đã bảo là không thiếu người theo đuổi.

Lúc này Phong Phi Vân không yếu thế, nói:

- Bá hoàng tử, lẽ nào hoàng tử không biết Thanh Loan thánh nữ là vị hôn thể của ta. Ở trước mặt vị hôn phu buộc nàng làm hoàng tử phi của ngươi thì thật là không để ta vào mắt.

Kim Ô Bá hoàng tử cười to bảo:

- Nàng là vị hôn thê của ngươi? Ha ha ha ha ha ha! Thân phận của nàng cao quý hơn ngươi gấp trăm, ngàn lần. Một ở trên trời, một dưới lòng đất, trừ phi ngươi là con cháu của phượng hoàng yêu hậu thì còn may.

Kim Ô Bá hoàng tử trời sinh kiêu ngạo, bá đạo, xem bán yêu là sinh vật đê tiện nhất đời. Mặc cho Phong Phi Vân có tu vi cao cỡ nào cũng không thể thay đổi cái nhìn của Kim Ô Bá hoàng tử.

Ban dầu Lưu Tô Tử cũng cảm thấy bán yêu không bằng nô lệ, đi gần bán yêu là nhục nhã. Nói chi đến Kim Ô Bá hoàng tử thân phận cao hơn Lưu Tô Tử, cuồng ngạo hơn?

- Quay về!

Phong Phi Vân thu một vạn linh thú chiến hồn vào thân thể, khí thế tăng vọt, hít thở mang theo lực lượng chứa bạo tạc.

Ánh mắt Kim Ô Bá hoàng tử dần tối đen, gã cảm giác được lực lượng khủng bố truyền ra từ người Phong Phi Vân.

- Grao!

Cánh tay Phong Phi Vân nổi gân xanh, hoa văn vạn thú hiện ra trên tay. Phong Phi Vân đánh một đấm.

Hai tay Kim Ô Bá hoàng tử giơ kiếm lên chém ra quỷ thần kiếm khí, nhưng không ngăn được uy lực cú đấm của Phong Phi Vân. Kim Ô Bá hoàng tử bay ngược ra, cổ tay rách toạc, chiến kiếm suýt văng ra ngoài.

Kim Ô Bá hoàng tử nói:

- Lực lượng thật kinh khủng, ngươi có thể tu luyện vạn thú chiến thể đến trình độ này?

Đôi tay Kim Ô Bá hoàng tử tê dại, ánh sáng vàng chợt lóe, vết máu trên cổ tay khép lại ngay.

Không cho Kim Ô Bá hoàng tử cơ hội thở dốc, Phong Phi Vân đánh ra cú đấm thứ hai với thế sấm sét đập vào ngực gã.

Kim Ô Bá hoàng tử muốn giơ tay ngăn cản nhưng sức mạnh của gã không ngăn được Phong Phi Vân.

Áo giáp cuồng chiến trên ngực Kim Ô Bá hoàng tử bị Phong Phi Vân đánh hõm vào.

Răng rắc!

Áo giáp màu vàng bị vỡ một lỗ hổng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phong Phi Vân liên tục đánh ra bảy ngàn cú đấm trong một chớp mắt, đánh vỡ áo giáp của Kim Ô Bá hoàng tử, đánh gãy xương quai xanh của gã. Da dẻ Kim Ô Bá hoàng tử nứt ra, máu chảy đầm đìa.

Kim Ô Bá hoàng tử bay ra ngoài, đập vào vách đá cứng rắn, ngực không ngừng chảy máu.

Người Phong Phi Vân không nhiễm một hạt bụi trần, hắn sửa sang lại góc áo, ngoắc ngón tay phải:

- Đến đây, ngươi vạn chiến bất bại đúng không?

Kim Ô Bá hoàng tử hừ mạnh, chiến ý hừng hực trong con ngươi, lửa cuộn trào ngưng tụ trong người gã, chấn vỡ áo giáp thành mấy mảnh.

- Ngươi là người thứ hai có thể thương tổn đến ta, nhưng rất nhanh ngươi sẽ biến thành một người chết, pháp tướng Tứ Thánh!

Kim Ô Bá hoàng tử giương hai cánh tay, pháp tướng kim ô đầu người thân chim hiện ra trên đầu gã. Vô số đạo thánh linh tụ tập vào pháp tướng Tứ Thánh, tia chớp như rắn vàng đan xen trong pháp tướng.

Phong Phi Vân cũng sử dụng pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh:

- Pháp tướng Oa Hậu!

Hai pháp tướng lại đối chiến. Tuy pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh mờ hơn pháp tướng Tứ Thánh nhưng lực lượng mạnh hơn một bậc, hoàn toàn ứ chế pháp tướng Tứ Thánh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hai pháp tướng vọt lên từ lòng đất bay tới chân trời, đứng trên mây đấu pháp. Như thể hai thánh linh sống lại, lực lượng khủng bố vô biên, tồi giang đảo hải.

Phong Phi Vân, Kim Ô Bá hoàng tử bay ra khỏi mặt đất, tự vận dụng pháp tướng. Năng lượng trong thân thể hai người tiêu hao cực nhanh.

Muốn vận dụng pháp tướng thánh linh không dễ chút nào.

Pháp tướng càng mạnh thì tiêu hao càng nhiều.

Kim Ô Bá hoàng tử lĩnh ngộ đạo Tứ Thánh tổ sư nhiều hơn, đạo của Oa Hậu Đại Thánh thì mạnh hơn. Pháp tướng Tứ Thánh, Oa Hậu Đại Thánh giằng co ngang hàng, tiêu hao lực lượng trong người Phong Phi Vân, Kim Ô Bá hoàng tử.

Cơ thể Phong Phi Vân có một vạn linh thú chiến hồn, lực lượng hùng dũng hơn Kim Ô Bá hoàng tử, hắn không sợ tiêu hao.

Nếu cứ tiếp tục thế này chắc chắn Kim Ô Bá hoàng tử sẽ thất bại.

- Thiên Mộc thánh tượng!

Trán Kim Ô Bá hoàng tử chứa biển cả màu vàng, bên trong sinh trưởng thân cây cành lá, cuối cùng biến thành thái cổ thiên mộc đỉnh thiên lập địa. Thái cổ thiên mộc từ lửa tụ lại.

Hoàn cảnh đặc biệt của sơn mạch hỏa diệm khiến lực lượng thái cổ thiên mộc càng mạnh mẽ thêm.

- Mắt đại ma long, uy lực ma long!

mắt đại ma long bay ra khỏi người Phong Phi Vân, biến thành đại ma long màu tím.

- Grao!

Đại ma long bay hướng thái cổ thiên mộc, vòng quanh thái cổ thiên mộc, đấu với cành lá, thân cây.

* * *

Biên giới sơn mạch hỏa diệm.

Hai con phượng hoàng từ bên ngoài hư không bay đến, lông chim sặc sỡ, tinh thần sáng láng. Hai phượng hoàng đáp xuống đất biến thành hai nữ nhân mặc áo đỏ thẫm.

Lửa bao bọc người Phượng Hoàng Thiên Nữ, chỉ mơ hồ thấy thân hình thướt tha.

Phượng Hoàng Thiên Nữ nhìn chân trời, nói:

- Theo trên phượng hoàng thiên thư ghi chép thì nơi này là chỗ thần phượng đại nhân đã từng tế luyện bàn man phủ, tên là Diệt Diễm sơn.

Tiểu Phượng Hoàng bộ dáng đáng yêu, khuôn mặt như phấn điêu ngọc mài, mặc áo lông chim phượng hoàng, khoảng một, hai tuổi.

- Thần phượng đại nhân thật lợi hại, không uổng là một trong bốn đại thánh thái cổ, để lại một mảnh đất phần luyện, lửa thật lâu không tắt, vạn cổ bất diệt. Tỷ tỷ nói xem bàn man phủ, vô thượng chí bảo của phượng hoàng yêu tộc ta có ở trong Diệt Diễm sơn không?

Phượng Hoàng Thiên Nữ tóc dài như lửa, ngực căng đầy, khí chất cao nhã, mắt sáng như sao.

Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:

- Bàn man phủ là một trong vài món chiến binh mạnh nhất trong thiên địa, tự thông thần trí, sức mạnh có thể khai thiên. Nếu bàn man phủ còn ở trong Diệt Diễm sơn thì không ai có thể vào đây, dù thánh linh đến cũng sẽ bị bàn man phủ một búa chém chết.

Tiểu Phượng Hoàng há hốc mồm, giật mình nói:

- Nhưng di tích thái cổ qua đã lâu, khí linh trong bàn man phủ đã chết. Không có khí linh thì bàn man phủ chỉ như những thái cổ hung binh khác, uy lực sẽ giảm mạnh, không trấn được thánh linh.

Phượng Hoàng Thiên Nữ giải thích:

- Năm xưa thần phượng đại nhân tế luyện bàn man phủ, tổng cộng sử dụng tám mươi mốt linh hồn linh thạch, luyện hóa mười hai vực ngoại thánh linh trong đó. Khí linh mạnh hơn thánh linh dụng cụ khác.

Tiểu Phượng Hoàng thè lưỡi:

- Thánh linh dụng cụ của ngươi ta chỉ luyện hóa một linh hồn linh thạch, có chín mươi phần trăm thánh linh bởi vì không tìm thấy linh hồn linh thạch nên không thể tế luyện ra thánh linh dụng cụ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất