Chương 24
Sau khi bàn bạc với dì, dì cũng đồng ý, theo lời bà nói thì chồng và con bà vẫn còn ở trong làng dưới chân núi, nghe nói tình hình hiện tại vẫn ổn, bà cũng muốn đi xem, nhưng không nên đi cùng Diệp Sơ vào thành phố.
Diệp Sơ nghe xong chỉ nghĩ đến việc sau này phải chia tay người dì này liền hơi buồn một chút. Cô và dì cũng coi như là những người bạn đồng hành cùng nhau vào sinh ra tử.
Hai người chuyển một số dụng cụ, thức ăn, giường và thuốc có thể sử dụng được vào cốp xe và ghế sau, gần như nhét đầy toàn bộ. Tiểu Hắc cũng không cần Diệp Sơ ôm, dường như nó hiểu được hai người sắp đi nên tự mình nhảy lên xe, như vớ được một món đồ chơi mới, tò mò khám phá trong xe.
Diệp Sơ còn lấy ra “Lõi năng lượng căn cứ thu nhỏ” vừa mới có được, cắm vào ổ sạc của ô tô, sạc đầy điện cho xe.
Theo thói quen, cô vẫn chụp một bức ảnh, đăng lên Tiểu Lam Thư, nói với mọi người rằng mình sắp lên đường. Qua ngày hôm qua, những chuyện xảy ra đã khiến cô và những người hâm mộ có cảm giác kết nối ấm áp, khiến cô giảm đi rất nhiều cảm giác cô đơn vô vọng.
Cô kéo người dì và Tiểu Hắc đứng cạnh xe, chụp một bức ảnh, tải lên.
[Tiểu Hắc đã vượt qua rồi! Chúng tôi không có nhiều thức ăn, trên núi cũng có chút nguy hiểm, chúng tôi chuẩn bị rời đi]
[Mong mọi người đều bình an!]
Lúc đầu, các bình luận vẫn rất bình thường, mọi người đều vui mừng cho Tiểu Hắc, có người còn khuyên cô đừng đi vì hiện tại tang thi trên núi không nhiều, có người đã có kinh nghiệm còn chia sẻ hiện tại trên đường có nguy hiểm gì cần chú ý.
Điều khiến cô không ngờ là, khi có người chú ý đến chiếc xe cô đang lái, một số bình luận bắt đầu trở nên mỉa mai.
[Xe của chị gái không rẻ đâu nhé! Chiếc xe điện này phải tốn đến mấy chục vạn chứ đùa?]
[Phú bà]
[Không phải của mình chứ? Có phải đang lái xe của người khác không?]
[Hừ, tận thế rồi còn khoe của, thế chắc bố đường cũng hẹo rồi nhỉ?]
[tang thi không nhìn mặt, cũng không bỏ qua bố đường đâu]
[Muốn nổi tiếng phát điên rồi, tận thế rồi còn muốn làm người nổi tiếng?]
[Tận thế rồi còn dẫn theo cả nhóm để tạo dựng hình tượng nữa chứ? Bản thân muốn nổi tiếng thì không sao, đừng hại người khác]
[Chỉ là may mắn thôi]
...
Trong lòng Diệp Sơ: “Các người có phải bị bệnh gì không vậy?”
Người có tên tài khoản mạng là superxat0090 đang ngồi ở nhà ăn mì tôm, vừa dùng những ngón tay dính dầu bình luận về trạng thái Tiểu Lam Thư mới nhất của Diệp Sơ.
Đây là một căn hộ cũng không tính là nhỏ, chỉ là đồ đạc bên trong đơn sơ và lộn xộn, ngay chỗ cửa ra vào có rất nhiều quần áo giày dép bị vứt bừa bãi trên sàn nhà, trên bàn máy tính cũng chất đầy đủ loại đồ lặt vặt và hộp đồ ăn vặt, mì tôm đã ăn hết.
Trong phòng đã bắt đầu có một mùi hôi hôi kỳ lạ.
Superxat0090 đang ăn mì tôm nên không hề để ý đến điều này, vừa ăn vừa lẩm bẩm: "Chết tiệt, thật là, may mắn quá rồi đấy..."
Hắn ta vốn không phải là một người chăm chỉ, hoàn cảnh gia đình cũng coi như tạm được, sau khi tốt nghiệp thì tìm một công việc bình thường để sống qua ngày rồi chờ chết. Đã đọc nhiều tiểu thuyết nên hắn ta luôn cảm thấy nếu mình được trọng sinh hoặc tận thế đến chắc chắn có thể trở thành nhân vật như nhân vật chính.
Đến lúc đó hắn ta sẽ có dị năng trâu bò, mỹ nữ tự động tìm đến, giơ tay nhấc chân cứu thế giới, tất cả mọi người đều tôn sùng hắn ta.