Livestream Trả Nợ, Nhặt Được Trùm Hắc Bang

Chương 5.

Chương 5.
Ngày Chúc Nhung đến ra mắt gia đình, hắn mang theo hai xe quà.
À không, chính xác hơn thì một trong những chiếc xe cũng là quà tặng cho bố tôi.
Bố tôi thấy tiền liền sáng mắt, đang định cười thì Chúc Nhung móc từ trong túi ra một con dao.
Sắc mặt bố tôi tái mét, cộng thêm hình xăm trên cánh tay Chúc Nhung làm ông càng sợ hãi.
Giống như hắn đang viết rõ ràng dòng chữ “tôi là xã hội đen” lên trán vậy.
Đột nhiên tôi nhớ ra, sau khi mẹ mất, bố tôi ngày càng không coi trời đất ra gì, không nghe lời ai, chỉ sợ bọn xã hội đen đến đòi nợ.
Chúc Nhung dùng một tay ấn chặt tay bố tôi, tay kia tung con dao lên không trung. Khi dao rơi xuống, nó cắm phập ngay cạnh ngón út của bố tôi.
Bố tôi sợ đến mức chân mềm nhũn.
Chúc Nhung lạnh lùng nói: “Tôi thích Thư Thư. Theo lý thì tôi không nên làm như vậy, nhưng việc hợp tác với công ty vô lương tâm để lừa cô ấy ký hợp đồng, hành động của ông khác gì bán con gái?”
Lúc này tôi mới chợt nhận ra, hồi đó khi tôi do dự ký hợp đồng, bố tôi thường thúc ép tôi ký. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đơn giản là ông ấy bị người ta dồn ép vì nợ nần…
Tôi giận đến đỏ hoe mắt. Chúc Nhung ôm tôi vào lòng, thì thầm bên tai: “Ngoan, để anh làm kẻ xấu.”
Tôi dừng lại, dù sao bố tôi bây giờ cũng là người thân duy nhất của tôi.
“Ông đã đưa Thư Thư đến thế gian này, tôi rất cảm ơn ông. Nhưng tôi hy vọng ông đừng coi cô ấy như công cụ trả nợ. Nếu sau này ông không tiếp tục cờ bạc nữa, tôi tự nhiên sẽ kính trọng ông. Nhưng nếu để tôi nghe thấy ông lại đi đánh bạc, thì ngón út của ông, tôi sẽ lấy đi.”
Chúc Nhung nới lỏng tay ra, bố tôi lập tức rụt tay về, mặt đầy kinh hãi nhìn hắn.
Tuy nhiên, điều kỳ lạ là sau đó trên bàn ăn, Chúc Nhung dường như chẳng có chuyện gì xảy ra, còn lịch sự nâng ly mời bố tôi, thậm chí nói cười vui vẻ.
Nhưng chẳng bao lâu sau, bố tôi lộ rõ bộ mặt thật. Giữa đêm khuya, ông gọi tôi dậy, bảo muốn dẫn tôi trốn đi.
“Dù sao hắn cũng đã giúp trả hết nợ rồi, chúng ta nhân lúc trời tối mà chạy đi.”
Tôi không khỏi châm biếm: “Lúc trước thấy ông bán con gái rất hào hứng đấy, giờ lại giả vờ à?”
“Lúc đó bọn họ nói hoa mỹ lắm, làm sao tôi biết đó là cái bẫy!”
“Đi theo ông à? Đi đâu? Chuyển sang thành phố khác để tiếp tục đánh bạc? Thôi, rửa mặt đi ngủ đi.”
Tôi mặc kệ bố, một mình quay về phòng ngủ.
Trong cơn mơ màng, eo tôi đột nhiên bị ai đó ôm chặt.
“Anh đã cho em cơ hội chạy trốn rồi. Lần sau muốn chạy, sẽ không thoát được đâu.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất