Lộng Triều

Quyển 17 - Chương 29

- Ồ, chuyện này cũng truyền tới tai chủ nhiệm Trử rồi sao? Miệng Trương Quốc Phú này đúng là không biết giấu gì cả.
Triệu Quốc Đống ra vẻ kinh ngạc nói:
- Đây chỉ là việc giới thiệu mà thôi, thành công hay không lại là việc khác.

- Được rồi trưởng ban Triệu, chủ nhiệm Chính Lâm đã gọi điện cho tôi, y rất khen về khả năng làm công tác kinh tế của anh. Ninh Lăng có thể là thị xã đầu tiên của khu vực đất liền chúng ta đột phá 100 tỷ, nói anh có công lao lớn nhất cũng không quá đáng chứ?
Trử Liễu cười nói.
- Tập đoàn Hâm Đạt thì tôi biết, là công ty lập nghiệp từ ngành quặng và phân bón, bây giờ đang đầu tư một hạng mục lên đến hàng chục tỷ về điện phân nhôm ở Ninh Lăng. Dù chỉ là một phần nhỏ trong số đó cũng có thể khiến Văn Thành được lợi rất lớn mà. Còn về hạng mục sản xuất chè thì tập đoàn Dụ Thái tôi cũng biết. Tôi lúc ở Bắc Kinh đã nghe nói đây là công ty thuộc nhóm đầu trong ngành chè Trung Quốc chúng ta. Nghe nói chè Ninh Lăng cũng là do bọn họ đầu tư vào nên mới nổi tiếng như vậy.

Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nhìn Trử Liễu.

Lần này hắn đúng là khá kinh ngạc vì không ngờ Trử Liễu lại hiểu rõ tình hình đến như vậy hơn nữa hiểu khá sâu. Hắn nghe nói Trử Liễu có cảm tình rất sâu với Văn Thành, nghe nói từng có một hạng mục về nâng cao chất lượng nước, đất vốn được xác định đầu tư vào Văn Thành nhưng về sau không biết vì nguyên nhân gì chuyển sang thị xã Chiêu Đạt làm Trử Liễu rất tức giận, còn ngồi vỗ bàn tranh luận với Lý Đằng, xem ra câu nói này không hề sai.

- Sao, trưởng ban Triệu, chẳng lẽ chỉ do anh mới nên chú ý đến công tác kinh tế, còn tôi là chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật chỉ có thể mỗi ngày mặt xanh, mặt đen nói về kỷ luật Đảng sao? Tôi không thể dành chút thời gian tìm hiểu tình hình phát triển kinh tế ư? Nói với anh trưởng ban Triệu, cán bộ của Ủy ban kỷ luật cũng muốn tiến bộ, cũng muốn nắm giữ tình hình phát triển kinh tế để làm mới mình. Chúng tôi cũng nắm giữ các thay đổi mới trong phát triển kinh tế, chỉ như vậy chúng tôi mới có thể đi lên bậc thang mới.

Trử Liễu nói với giọng khá khôi hài làm Triệu Quốc Đống không nhịn được nở nụ cười:
- chủ nhiệm Trử, thật không ngờ chị lại hài hước đến vậy, nói rất có lý lẽ. Tôi thấy lần sau Tỉnh ủy nếu có hội nghị gì thì phải do chị đứng ra phát biểu mới đúng.

- Được rồi trưởng ban Triệu, đừng đẩy đề tài ra xa như vậy. Mấy hôm trước Trương Quốc Phú, Vi Văn Minh đã đến chỗ tôi nói về việc anh liên lạc giúp bọn họ, hai người ai cũng trông đầy hưng phấn. Tôi muốn nghe lời thật là tập đoàn Hâm Đạt có muốn đầu tư vào Văn Thành không? Còn hạng mục cải tiến, nâng cao chè Văn Thành có bao nhiêu khả năng thành công?
Trử Liễu nói thẳng làm Triệu Quốc Đống chỉ có thể cười khổ một tiếng.
- chủ nhiệm Trử, câu này của chị đúng là muốn ép chết tôi. Đây là công việc của các công ty, chị cảm thấy một cuộc điện của tôi đủ để tập đoàn Hâm Đạt quyết định ném tám trăm, một tỷ vào Văn Thành sao? Chị cảm thấy chỉ một câu của tôi là có thể làm tập đoàn Dụ Thái ngoan ngoãn móc tiền đến cải tiến chè Văn Thành ư? Bọn họ đều là nhà kinh doanh nên đặt lợi ích lên đầu.

- Đừng có giả vờ trước mặt tôi. Ninh Lăng ba năm trước theo tôi thấy không tốt hơn Văn Thành là bao, anh làm như thế nào có thể đẩy Ninh Lăng lên như vậy? Anh đừng nói là do lý do khách quan, chủ nhiệm Chính Lâm đã nói cho tôi biết anh có biện pháp giúp đỡ Văn Thành, tôi tin vào lời này.
Trử Liễu bình tĩnh nói.

Triệu Quốc Đống cảm thấy Trử Liễu đang khá nghiêm túc nói về vấn đề này. Trử Liễu có tình cảm với quê hương như vậy thì cũng là đáng để khâm phục.

- chủ nhiệm Trử, tôi cũng không đi vòng vo làm gì. Tập đoàn Hâm Đạt mới bắt đầu đầu tư với quy mô lớn vào Ninh Lăng, điều này chắc chị cũng biết. Thời gian trước một phó tổng giám đốc của bọn họ đến Điền Nam, cũng đến Văn Thành khảo sát một chút hoàn cảnh đầu tư. Chỉ là bọn họ thấy cơ sở vật chất ở Văn Thành quá yếu kém, đường, điện khá lạc hậu. Dù là khai khoáng, sản xuất thép thì điện cũng rất quan trọng. Y cũng nói tài nguyên thủy điện ở Văn Thành phong phú, nhưng cũng không có ai khai thác cả. Nói cách khác nếu muốn đầu tư vào Văn Thành thì sẽ dính tới một loạt vấn đề, y không làm chủ được. Tháng sau hai vị chủ tịch, tổng giám đốc Hâm Đạt sẽ sang Điền Nam chúng ta một chuyến, lại tới Văn Thành, có lẽ lúc ấy sẽ có ý kiến sơ bộ.

Hai anh em Chu Hâm Chu Đạt đã gọi điện cho Triệu Quốc Đống tỏ ý xin lỗi vì việc trong lúc nhất thời bọn họ không tới được Điền Nam. Chu Đạt vẫn ở Vân Lĩnh, không rời đi được, Chu Hâm thì ở Bắc Kinh vì còn không ít vấn đề liên quan tới hạng mục điện phân nhôm ở Ninh Lăng, y không dám dễ dàng rời đi. Nhưng hai người cũng khẳng định trong thời gian tới nhất định sẽ dành thời gian cùng tới Điền Nam, khảo sát thủ tục đầu tư vào Văn Thành. Bọn họ khá hứng thú với tài nguyên quặng Văn Thành.

- Về phần tập đoàn Dụ Thái thì bọn họ vẫn ở Văn Thành để khảo sát, có thành hay không tôi không dám nói nhưng tôi có thể thấy bọn họ thật ra cũng rất có hứng thú. Nhưng vẫn là câu nói kia, cơ sở vật chất của Văn Thành quá kém, nhất là mấy điều kiện cơ bản, tối thiểu như đường, giao thông càng kém hơn. Hoàn cảnh đầu tư đã hạn chế khá nhiều lòng nhiệt tình của nhà đầu tư.

Triệu Quốc Đống thở dài nói.
- Văn Thành nếu có thể cải thiện đôi chút về cơ sở vật chất thì tôi tin tiềm lực phát triển của Văn Thành sẽ được thể hiện rõ ràng hơn.

- Trưởng ban Triệu, tôi nghe nói lúc anh công tác ở Bộ năng lượng thì có quan hệ khá tốt với tổng giám đốc tập đoàn Quốc Điện, Đông Năng, anh cũng nói Văn Thành có tài nguyên thủy điện phong phú, chẳng lẽ không thể kéo mấy tập đoàn kia đến Văn Thành khảo sát sao?
Trử Liễu nhìn Triệu Quốc Đống và nói;
- Anh nếu đến Điền Nam thì cũng không nên coi mình là người ngoài, dù sao cũng phải làm ra vài cống hiến cho Điền Nam chứ?

- chủ nhiệm Trử, công tác của tôi không ở mảng này, không ở vị trí đó mà xen vào thì có vẻ không quá thích hợp.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.

- Trưởng ban Triệu, anh nói sai rồi. Anh đầu tiên là thường vụ tỉnh ủy, về phần làm trưởng ban tổ chức cán bộ thì đó chỉ là phân công công việc trong Tỉnh ủy mà thôi. Thường vụ tỉnh ủy chính là lãnh đạo tỉnh, bất cứ công việc nào cũng có trách nhiệm, nghĩa vụ của anh. Công tác tổ chức cũng là vì đẩy mạnh việc phục vụ cho công việc trung tâm của Điền Nam chúng ta. Công việc trung tâm của Điền Nam trong thời gian này là gì? Không phải phát triển kinh tế, cải thiện dân sinh sao? Cho nên vì công việc trung tâm chúng ta đều phải tập trung tâm lực vào đó, đây là câu nói kinh điển của Bí thư Thái trong một hội nghị, hội nghị đó hình như anh cũng không vắng mặt mà, chẳng lẽ anh không chăm chú nghe ý kiến của lãnh đạo, hoặc là không hiểu ý lãnh đạo?

Triệu Quốc Đống coi như biết tài ăn nói của Trử Liễu. Ai cũng nói Trưởng ban Tuyên giáo Hoàng Mộng Chân ăn nói rất tài, nhưng xem ra vị chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật này cũng không kém.

- Được rồi, được rồi chủ nhiệm Trử, tôi sai rồi được chưa? Sau đây tôi sẽ liên lạc với mấy vị ở tập đoàn Quốc điện, Đông năng là được chứ gì? Chẳng qua tôi thật ra có chút khó hiểu, chị nói Bí thư Thái đã từng làm Bộ trưởng Bộ năng lượng, sao chị không đề nghị với Bí thư Thái, để Bí thư Thái gọi mấy người kia tới?
Triệu Quốc Đống vội vàng giơ tay xin hàng.

- Trưởng ban Triệu, anh sao biết Bí thư Thái không gọi mấy người bọn họ? Nhưng thân phận của Bí thư Thái khác, rất nhiều chuyện cụ thể chẳng lẽ đều cần Bí thư Thái nhìn chằm chằm sao? Nhưng bên Ủy ban nhân dân tỉnh có vẻ không quá chú trọng mấy việc này.
Mặt Trử Liễu thoáng cái trầm xuống, giọng cũng trở nên nhạt hơn.
- Cho nên có một số việc còn cần anh làm cầu nối.
Triệu Quốc Đống ý thức được mình hỏi câu không quá thích hợp. Hắn đang buồn bực vì với thân phận đã từng làm Bộ trưởng Bộ năng lượng của Thái Chánh Dương, theo lý thuyết ngành điện của Điền Nam phải phát triển rất mạnh mới đúng, vậy mà hắn không thấy có trạm phát điện nào lớn cả.

Không khí thoáng cái trầm đi, Triệu Quốc Đống biết nên đi vào chính đề.
- Chuyện chị nói tôi sẽ ghi nhớ, sau đây tôi sẽ liên lạc với bọn họ, tôi tin bọn họ chắc cũng nể mặt tôi đôi chút còn có được hay không lại là việc khác, nhưng ít nhất bọn họ sẽ tới một chuyến. Chẳng qua nếu Ủy ban tỉnh mà không có ý thì chỉ sợ cũng chỉ có thể lấy danh nghĩa của các thị xã mà thôi.

- Nói đến việc này thì theo tôi thấy Tống Quốc Lương không phải làm phó chủ tịch thường trực sao? Có lẽ bên Ủy ban cũng đã điều chỉnh phân công công việc rồi.
Vẻ mặt Trử Liễu đã khôi phục lại bình thường.
- Tôi cũng đề nghị với Bí thư Thái về việc nên nhanh chóng hoàn chỉnh bộ máy bên Ủy ban. Trung ương có vài điểm không hài lòng với công việc của Điền Nam chúng ta, Tỉnh ủy cũng không quá đoàn kết nên ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế của Điền Nam.

Trên thực tế trước đó Triệu Quốc Đống đã cảm nhận được thái độ của Trử Liễu có điểm thay đổi. Trước khi hắn đến Điền Nam đã nhận được tin nói lập trường bên đối phương đã có biến hoá, mà câu nói vừa rồi của Trử Liễu đã chứng minh phán đoán của hắn.

Triệu Quốc Đống cảm thấy cục diện chính trị của Điền Nam sẽ có biến hoá rất lớn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất