Lộng Triều

Quyển 9 - Chương 89

Tháng bảy trôi qua, tháng tám tới, cuộc sống của Ninh Lăng dần khôi phục lại. Chẳng qua đối với người trong hai bộ máy Thị xã và huyện của Ninh Lăng thì trò hay mới bắt đầu.

Chẳng qua điều người ta mong chờ mãi không chưa thấy mở màn.

Mấy vị lãnh đạo trên Thị xã vẫn ngồi họp, vẫn đi thị sát, vẫn đi kiểm tra, tham gia các hoạt động. Bí thư, Chủ tịch huyện vẫn hoạt động theo quỹ đạo, tất cả có vẻ như rất bình thường.

Nếu có điểm gì đó khác lạ thì đó là thời gian này Ban Tổ chức cán bộ khá bận rộn, chia thành nhiều tổ xuống các quận, huyện kiểm tra. Nhưng cuộc điều tra kết thúc hai tuần mà vẫn không có động tĩnh gì.

Nghiêm Lập Dân sa sầm mặt đi vào văn phòng rồi bảo thư ký hôm nay không gặp ai. Y muốn suy nghĩ kỹ xác định xem sau đây mình nên làm như thế nào.

Vừa nãy Vưu Liên Hương thông báo cho y, Hoàng Lăng và Thư Chí Cao quyết định tiến hành Hội nghị thường vụ thị ủy vào thứ sáu tuần này để nghiên cứu công tác nhân sự.

Lời thì đơn giản nhưng nó có vấn đề.

Nghiên cứu công tác nhân sự? Hội nghị thường vụ thị ủy về công tác nhân sự mà không thông báo trước cho y, có quá đáng không?

Nghiêm Lập Dân cảm thấy mình đã làm đủ công việc, đã ba lần đến trao đổi ý kiến với Hoàng Lăng.

Y cũng biết Chương Thiên Phóng cũng dựa theo yêu cầu của Hoàng Lăng mà bố trí Ban Tổ chức cán bộ không ngừng điều tra khắp Thị xã, xem ra là chuẩn bị cho điều chỉnh nhân sự. Nhưng Nghiêm Lập Dân cũng biết đó chỉ là hình thức mà thôi.

Hoàng Lăng khác Kỳ Dư Hồng, điểm này Nghiêm Lập Dân biết. Đây cũng là nguyên nhân y lựa chọn chủ động phóng ra mà không chờ Hoàng Lăng đưa cành ô liu tới.

Hoàng Lăng gặp các thường vụ để nói chuyện. Theo Nghiêm Lập Dân biết thì ngoài y thì còn mỗi Thư Chí Cao. Mỗi Thường vụ thị ủy còn lại đều được Hoàng Lăng ngồi nói chuyện cụ thể, đây cũng không phải điều bí mật gì.

Chủ tịch quận Đông Giang Từ Minh Giám và chủ tịch huyện Thương Hóa – Tòa Uyên về cơ bản sẽ điều chỉnh. Tông Kiến muốn tới Đông Giang làm Chủ tịch, kém nhất thì là tới Thương Hóa làm Chủ tịch. Lại Hữu Ninh cùng Lôi Bằng cũng có ý này. Trì Thành Phong cũng muốn thay thế Tông Kiến, tất cả đều tốt nhưng Hoàng Lăng có thể đồng ý không?

Nghiêm Lập Dân cảm thấy chức Chủ tịch quận Đông Giang thì Hoàng Lăng sẽ bố trí người của mình. Dù Chủ tịch Thương Hóa thì chỉ sợ Tông Kiến cũng không thể thành. Tông Kiến mặc dù cũng hoạt động một chút ở trên tỉnh nhưng với tính cách của Hoàng Lăng thì sợ rằng chỉ có Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh nói chuyện mới có tác dụng.

Bây giờ Nghiêm Lập Dân vẫn không nhìn ra Hoàng Lăng sẽ chọn ai vào hai vị trí kia.

Đồng thời Nghiêm Lập Dân cũng có chút buồn bực. Thời gian này Triệu Quốc Đống đi lại rất gần với Hoàng Lăng, điểm này làm Nghiêm Lập Dân rất khó chịu. Đây không phải y sợ, dù Hoàng Lăng có coi trọng Triệu Quốc Đống hơn nữa thì theo phân công trong Đảng thì công tác nhân sự thì Triệu Quốc Đống cũng không thể chỉ trỏ.

Điện thoại di động vang lên, Nghiêm Lập Dân vốn không muốn nghe nhưng cuối cùng vẫn nghe.

- Lão Nghiêm, tối nay về nhà sớm một chút.
Là vợ của Nghiêm Lập Dân gọi tới.

- Có việc gì vậy?
Nghiêm Lập Dân có chút buồn bực, bây giờ là lúc nào mà lại muốn mình về sớm?

- Tối nay em hẹn với Liêu tỷ, Thang tỷ, ba nhà cùng ăn cơm.

Thang tỷ mà vợ nói thì Nghiêm Lập Dân biết, đó là nhà Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh Thang Trung Ngọ. Nhưng Liêu tỷ kia là ai, Nghiêm Lập Dân trong lúc nhất thời không nhớ là ai.

- Liêu tỷ nào?
Nghiêm Lập Dân có chút do dự. Thang Trung Ngọ mặc dù sang Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh nhưng sức ảnh hưởng vãn còn, có lời nói đôi chút. Nhưng bây giờ lên An Đô mà về muộn thì nếu mai Hoàng Lăng hỏi thì khó giải thích.

- Vợ của Bí thư Yến.
Vợ y nhẹ nhàng nói.

Bí thư Yến? Bí thư Yến nào? Nghiêm Lập Dân mừng như điên, hận không thể cắn vợ vài cái. Thời gian trước vợ nói sẽ làm y được vui mừng, y còn không rõ. Hóa ra vợ đã tạo quan hệ được với Bí thư Yến.

- Được, anh ăn trưa xong sẽ về ngay.

Nghiêm Lập Dân chỉ thấy mình rất thoải mái. Y đi lại trong văn phòng mà ngâm nga hát.
….
Xe Camry của Triệu Quốc Đống và xe Audi của Nghiêm Lập Dân lướt qua trên quốc lộ 915. Triệu Quốc Đống mới từ thị trấn Hải Yến về trụ sở Quận ủy thì thấy xe Audi của Nghiêm Lập Dân lướt qua. Nghiêm Lập Dân vội vàng chạy xe về tây như vậy làm gì? Chẳng qua điểm này Triệu Quốc Đống không có tâm tư mà để ý.

Cơn lũ cũng làm quốc lộ 915 bị hư hại đôi chút, bên khu vực An Đô và Vĩnh Lương đều suy sụp. Cũng may quốc lộ 915 sau khi sửa cũng tốt hơn nhiều, đoạn sạt không quá nghiêm trọng nên nhanh được sửa cho xe đi.

- Bí thư Triệu, 3h chiều Bí thư Trịnh xã Vân Đầu Câu và Trưởng phòng Chu Phòng Giao thông đến báo cáo với ngài về việc quy hoạch xây dựng quốc lộ Tây bắc.
Lệnh Hồ Triều mở sổ ra xem rồi nói:
- 4h Trưởng ban Bành Ban Tuyên giáo đến báo cáo công việc. 6h30 tối ở Ninh Uyển ngài phải tiếp công ty nhựa Cẩm Hoa Chiết Giang tới khảo sát khu công nghiệp Lâm Cảng, Phó chủ tịch Hoắc gọi điện nói mời ngài và Chủ tịch Tằng tham gia. Đúng, Lục Nhị cũng gọi cho tôi nói bên Khu Khai Phát tối nay cũng có lịch. Là Khu Khai Phát Thiên Châu tới thăm, cũng muốn mời ngài tham gia.

Triệu Quốc Đống dựa lưng vào ghế và nghe Lệnh Hồ Triều nói. Lệnh Hồ Triều làm việc rất chăm chú, lại dựa theo khuynh hướng của hắn mà làm, biết chủ động phân chia việc nặng nhẹ, bố trí thời gian hợp lý cho hắn.

Chẳng qua mặc dù như vậy lịch cả ngày vẫn kín mít, hắn muốn có thời gian riêng cũng phải nói với Lệnh Hồ Triều một tiếng để cậu ta thay lịch.

Trong thời gian này Thị xã thoạt nhìn yên tĩnh nhưng công việc bên dưới lại rất nhiều. Tây Giang cũng nghênh đón thời kỳ đỉnh cao về công tác thu hút đầu tư, không ít công ty ở khu vực duyên hải đến khảo sát.

- Cậu bố trí rất tốt, tôi thấy cậu hơi giống Lệnh Hồ Triều, suốt ngày bày kín lịch cho tôi, không suy nghĩ cho sức khỏe của tôi sao? Không hỏi tôi có chịu được không ư?
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Bí thư Triệu, ngài nói oan cho tôi rồi. Ngài không phải nói với tôi công việc không thể kéo sang hôm khác sao, phải có kế hoạch hợp lý mà. Ngài xem, tôi cố gắng bố trí công việc của ngài gần một chút. Sau khi nghe Trưởng ban Bành báo cáo xong thì ngài còn gần tiếng, ngài muốn làm gì cũng được mà. Tôi lại nghe Lục Nhị nói Khu Khai Phát bố trí ở Ninh Uyển, bên quận cũng ở Ninh Uyển, như vậy ngài có thể đi lại giữa hai bên.

- Đi giữa hai bên?
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Cậu đây là nghĩ tôi chạy show sao?

- Ha ha, Bí thư Triệu hiểu lầm rồi, bây giờ chuyện này rất thông dụng.
Lệnh Hồ Triều thấy Triệu Quốc Đống có tâm trạng tốt nên đánh bạo nói.

Theo Triệu Quốc Đống thấy thì làm thư ký ngoài cần mẫn thì còn phải có ngộ tính, phải biết từ một suy ra ba, phải nghe hiểu ý lãnh đạo. Điểm này thì Lâm Đan trước đây ở Hoa Lâm không thể so sánh với Lệnh Hồ Triều.

- Lệnh Hồ, nếu có ngày nào đó tôi rời khỏi Tây Giang, cậu có đồng ý theo tôi không?
Triệu Quốc Đống cười nói.

Lệnh Hồ Triều có chút giật mình nói:
- Bí thư Triệu, ngài thật sự sẽ đi ư?

- Có phải cậu nghe thấy lời đồn gì không?

Lệnh Hồ Triều do dự một chút rồi thản nhiên nói:
- Đúng là có chút tin đồn nhưng tôi không quá tin. Bí thư Triệu, ngài không phải thật sự sẽ đi đó chứ? Ngài đến Tây Giang chưa đầy năm mà.

- Không quá tin? Ừ, vậy là nói mấy việc này cũng có chút cơ sở.
Triệu Quốc Đống từ tốn nói.
- Có đi hay không không phải do tôi quyết định. Tôi cũng không muốn đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất