Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 222: Cự Mãng Thổ Đan

Bạch Tuyền Di "Bạch Báo Tử" võ công thật sự rất cao thâm lão luyện, mỗi một chiêu một thức đều phát ra được khí cùng lực hợp, thần cùng ý hợp.

Bốn mươi tuổi vẫn còn sức mạnh như vậy là do hắn luyện nội gia Thiếu Lâm ngũ quyền và hiểu được tinh túy trong đó.

Tại Indonesia, Bạch Tuyền Di là đại quyền sư nhất nhì trong giới, tuy vậy thanh danh không có vang xa là vì vẫn chưa có cơ hội giao lưu với các quyền sư gần đó như Đài Loan và Hồng Kông.

Nhưng hiện tại Vương Siêu lại nhìn ra công phu của hắn qua chiêu "Phẩu Phúc Oạt Tâm" xuất ra, liền biết công phu của người này chỉ sợ không dưới Trần Ngả Dương năm đó, khí thế sắc bén, vừa động thủ là toàn thân đều phát ra một cổ sát ý lạnh băng khiến người ta ớn lạnh.

Vương Siêu biết cổ sát ý đó có được là do hắn đã giết không biết bao nhiêu người rồi.

"Kẻ chết dưới tay Bạch Báo Tử tối thiểu so với ta cũng phải gấp mười!"

"Chỉnh thể thực lực và trình độ của các quyền sư nơi đây thật cao, khó trách hắn rõ ràng biết Linh Nhi là đồ đệ của ta và cũng biết được thanh danh của ta, trái lại còn dám động thủ với Linh Nhi, đây là ý hắn muốn nói không hề sợ ta. Các quyền sư nơi này có lẽ vì trải qua quá nhiều trận thực chiến nên có sự tin tưởng quá lớn, không hề để giới võ thuật của đại lục trong mắt. Nhưng cũng bởi vì giới võ thuật đại lục luôn cho mình là chính tông nên cũng xem thường các quyền sư nơi đây. Song phương không hề giao lưu trao đổi, vì vậy không thể biết được chỉnh thể thực lực của đối phương đã đạt tới trình độ nào".

Hoắc Linh Nhi đối mặt một chiêu ác sát "Phẩu Phúc Oạt Tâm" của Bạch Tuyền Di, ánh mắt căng ra tập trung vào trảo thủ, cùng lúc chân thi triển ra Kỳ Lân Bộ tránh né, thoát khỏi một kích.

Một trảo thất bại, Bạch Tuyền Di cũng không để ý, tiếp đó liền chuyển động thân thể trông giống một cây cung. Chân dậm xuống, trông giống như một con báo đang vồ lấy mồi, phóng đến liên hoàn công kích, trong khoảng một giây đã xuất ra hơn mười trảo.

Từng trảo từng trảo phát ra tiếng vù vù, giống như đang ẩn chứa một cổ sát khí của dã thú! Giới quyền thuật thường nói câu "Báo Đả Liên Hoàn", cho nên Báo Quyền vừa xuất chính là liên hoàn công kích.

Hoắc Linh Nhi rơi vào hạ phong.

Đối mặt với liên hoàn trảo của Bạch Tuyền Di, Hoắc Linh Nhi đã mấy lần sử dụng Kỳ Lân Bộ né tránh được, song đã bị ép sát ra ngoài cửa, tuy nhiên nàng đã nhanh nhẹn kéo cửa sắt lại để chặn trảo của Bạch Tuyền Di.

Nhưng Hoắc Linh Nhi đã xem nhẹ trảo công của Bạch Tuyền Di.

"Phập", trảo của Bạch Tuyền Di đã xuyên qua lỗ hổng trên cửa chụp vào vai của Hoắc Linh Nhi. Vận lực phát kình, cổ tay xoay thành hình xoắn ốc.

"Báo Tử Xuyên Nhai".

"Roẹt", vai áo của Hoắc Linh Nhi đã bị trảo xé rách một mảng lớn. Chẳng những thế, trảo còn xuyên qua phá rách làn da, máu đã chảy ra.

Một trảo hủy da đoạn gân.

Đúng lúc này, một đồ vật trang sức màu bạc đột nhiên bắn về phía Bạch Tuyền Di. Thì ra là Đàm Văn Đông thấy Hoắc Linh Nhi như vậy nên mới bắn ám khí tập kích.

Bạch Tuyền Di cả kinh, liền xuất ra một thức trung bình tấn trong thân pháp Vịnh Xuân Hoa Mai Thung "Cao Mã Tham Đầu" tránh thoát, đồng thời xuất trảo chụp lấy đồ trang sức, vận lực bóp nát.

"Tên quyền sư này quá lợi hại, xem ra muốn giải quyết hắn thì phải dùng súng tự động mai phục mới có thể!"

Nhìn thấy ám khí của mình bị bắt lấy, Đàm Văn Đông lập tức cảm giác được chân hắn như đang bị người lôi kéo, cả người dường như lảo đảo, trong lòng lập tức hiểu ra võ công đáng sợ của Bạch Tuyền Di.

Ý nghĩ thoáng qua sau khi thấy ám khí của mình bị bắt lấy, trong lòng Đàm Văn Đông đã tính ra kế hoạch, tìm cơ hội ám sát Bạch Tuyền Di bằng súng ống.

Thời gian Bạch Tuyền Di động thủ cùng với Hoắc Linh Nhi diễn ra chỉ được có hai ba giây. Bạch Tuyền Di với thế công sắc bén của Báo Quyền, xuất trảo đánh bị thương vai của Hoắc Linh Nhi. Sau đó lại phòng bị được sự tập kích của Đàm Văn Đông.

Tuy Hoắc Linh Nhi bị trúng một trảo, máu đã chảy ra nhưng lại không có một chút ý chí lùi bước, ánh mắt đã trở nên đỏ lên. Nhân lúc Đàm Văn Đông đánh lén Bạch Tuyền Di, có được thời gian nghỉ ngơi một chút, tiếp đó Linh Nhi liền nhanh chóng xoay người.

"Bình bịch", trái tim của Linh Nhi đập mạnh phát ra tiếng vang, không biết là sẽ sử dụng công phu gì đây.

Cổ họng trong phút chốc liền trương lên. Hình dáng này trông thật giống như một con mãng xà đang nuốt con gà, tuyên nhiên mới chỉ nuốt vào tới cổ họng mà thôi.

Đây là luồng hơi mạnh mẽ từ bụng chạy lên cổ và dồn nén tại đó.

"Ông ông ông", gân cốt toàn thân cùng nhau chấn động, phát ra âm thanh cuồn cuộn như sét đánh, Kỳ Lân Bộ thi triển so với vừa rồi tốc độ nhanh gấp đôi. Tay trái như rồng giơ vuốt, đánh đến huyệt Thái Dương, còn tay phải thì vận lực xuất trảo tấn công vào thận của Bạch Tuyền Di.

"Cự Mãng Thổ Đan!"

Lúc nảy nhìn thấy Hoắc Linh Nhi bị thương nhưng Vương Siêu cũng không có tiến lên ngăn cản, điều này không phải hắn sợ bại lộ thân phận mà là Hoắc Linh Nhi được thực chiến cùng với một cao thủ như Bạch Tuyền Di vậy, thật sự là có nhiều lợi ích đối với nâng cao cảnh giới sau này.

Hơn nữa hai người là dùng đao thật thương thật huyết chiến, không phải cái kiểu giao lưu. Trận chiến như vậy là một kinh nghiệm quý giá, có thể đưa tinh khí thần nâng lên tới tối đa.

Muốn luyện thành quyền thuật tối cao há có thể không trải qua chiến đấu sinh tử?

Một trăm bài lý thuyết về kinh nghiệm chiến đấu cũng không so được với một trận chiến đấu sinh tử chân chính.

Nhưng Hoắc Linh Nhi cũng đích xác hung hãn, sau khi bị thương lại trở nên liều mạng, thi triển ra một chiêu "Cự Mãng Thổ Đan" trong "Long Xà Hợp Kích".

"Cự Mãng Thổ Đan" là một loại phương pháp vận khí, trước tiên vận khí nơi trái tim làm cho nó đập mãnh liệt lên làm cho nhiệt huyết toàn thân sôi trào, tiếp theo vận dụng sự sôi trào mãnh liệt đó trong khoảng khắc đưa xuống bụng, rồi dùng phương pháp sử dụng hô hấp, đưa luồng hơi từ dạ dày lên cổ, sau đó mạnh mẽ phun ra, âm thanh sẽ ảnh hưởng đến ngũ tạng trong thân: khí huyết, gân thị, xương, tủy làm cho chúng chấn động cộng hưởng lẫn nhau, kích phát tiềm lực trong thân thể, lực bùng nổ ra so với bình thường mạnh hơn rất nhiều.

Lấy tim mà đốt nóng máu, lấy máu sôi trào để hành khí, lấy khí phát thanh, lấy thanh trợ lực cho gân cốt.

Công phu "Cự Mãng Thổ Đan" này so với việc uống thuốc kích thích còn mạnh hơn nhiều, tuy nhiên sau khi sử dụng, người sử dụng trong một tháng sẽ không thể sử dụng được kình lực nữa, tinh thần uể oải vô cùng, hơn nữa nếu không tận tâm điều dưỡng thì rất khó khôi phục.

Đường Tử Trần sáng tạo ra công phu này chủ yếu là nhằm bổ sung cho chiêu tất sát "Cự Mãng Triền Thân", ví như khi quấn người không được do đối phương có thân thể quá to hay sức mạnh cao hơn chẳng hạn, trong lúc giẳng co liền có thể thi triển công phu thổ đan này. Vận kình lên kích phát tiềm lực, tiếp đó quấn chết đối phương.

Tiềm lực ẩn trong cơ thể con người rất là lớn, muốn kích phát được nó thì phải có phương pháp.

Long Xà Hợp Kích tuy chỉ có một thức nhưng trong đó ẩn chứa rất nhiều biến hóa tinh diệu, có "Hóa Tương", "Phiên Lãng", "Tàng Bí", "Triều Nhiễu", "Thổ Đan"…, đây là tất cả tinh hoa võ thuật của Đường Tử Trần.

Chiêu Thổ Đan của Hoắc Linh Nhi xuất ra, bất luận là tốc độ, lực lượng, khí chất, khí thế tất cả đều có biến hóa về chất. Lực lượng bùng nổ, cương kình mãnh liệt. Khi Bạch Tuyền Di vừa mới chụp được ám khí của Đàm Văn Đông thì liền cảm giác được huyệt Thái Dương của hắn nhảy lên một chút, một cảm giác cực kỳ nguy hiểm dang lên mãnh liệt trong lòng.

"Công phu của tiểu thư Hoắc gia này thật quỷ bí và hung hãn! Một thiên kim đại tiểu thư lại không sợ sát khí phát ra từ người ta, lại còn có thể vận khí bạo phát tiềm lực phản kích. Đệ tử đã thế, không biết sư phụ Vương Siêu của cô ta võ công đã đạt tới cảnh giới gì nữa?"

Đối mặt sự phản kích mãnh liệt của Hoắc Linh Nhi, còn có Đàm Văn Đông một bên như hổ rình mồi, Bạch Tuyền Di hiện tại trong lòng cũng lo lắng. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.com

Do đó, Bạch Tuyền Di trở nên cẩn thận hơn rất nhiều, cước bộ thi triển trông giống như một con hạc tiên đang bước đi, đây là công phu bộ pháp của Vịnh Xuân Quyền Hoa Mai Thung, còn có tên gọi kinh điển là "Đạp Tuyết Vô Ngân". Tuy không thể phản lại định luật vật lý là đạp tuyết không để lại dấu chân, nhưng nó nói lên được sự nhẹ nhàng và nhanh phi thường.

Bạch Tuyền Di chỉ dùng bộ pháp để né tránh, đợi khi Hoắc Linh Nhi tiến công thất bại và hết sức thì tới lúc đó hắn chơi đùa thế nào cũng được.

Dù sao trận chiến này cũng không phải là lôi đài luận võ, nơi trận đấu diễn ra rất rộng lớn, có không gian để né tránh, tự nhiên Bạch Tuyền Di không cần phải liều mạng.

Quả nhiên sau hơn mười lần né tránh, hơi thở của Hoắc Linh Nhi đã dần giảm xuống.

Hào quang trong mắt Bạch Tuyền Di chợt lóe lên. Vừa phản kích chính là một trảo trong Báo Quyền, năm ngón tay như vuốt rồng, hình thành một đóa hoa mai, đánh tới lỗ tai của Hoắc Linh Nhi.

Hoắc Linh Nhi đã đánh đồ đệ Bạch Tuyền Di hắn thành điếc cho nên hắn hiển nhiên muốn lấy lại một chút công đạo.

Từ điểm này có thể nhìn ra, Bạch Tuyền Di là người có tính cách võ phu, tùy tâm sở dục, trời có sập cũng không sợ, không hề có chút úy kỵ nào đối với quyền thế của Hoắc gia ở Hồng Kông.

Hai người động thủ rất nhanh, đến hiện tai có rất nhiều người cũng không hiểu gì, ở xa xa các quyền sư Nam Dương ngồi dự phỏng vấn cũng không có ý định ngăn cản.

Bởi vì hung danh của Bạch Báo Tử, giết người vô số, trong giới quyền thuật tại Nam Dương này nổi tiếng là hung ác, và đây cũng là chuyện riêng của Vịnh Xuân Đường, người khác cũng không thể can thiệp.

Lúc này, Vương Siêu đã động.

Vương Siêu sử dụng hai cơ vai như đôi cánh, thúc dục thân thể, khoảng cách hơn mười thước, chỉ trong chớp mắt đã phóng đến. Vừa ra tay đã sử dụng thế đẩy, cổ tay hướng ra ngoài một chút, đẩy tay quyền của Bạch Tuyền Di dạt sang một bên.

Bạch Tuyền Di thấy tay bị đẩy dạt ra liền biết có người đang phá rối, tuy nhiên cũng không sợ, xoay tay lại, xuất ra một quyền "Nhật Tự Trùng Quyền" trong Vịnh Xuân Quyền đánh về đầu của Vương Siêu.

Sau khi Vương Siêu đẩy dạt tay của Bạch Tuyền Di, liền thuận thế xuất chỏ đón đỡ.

Quyền, chỏ đụng nhau! Quyền của Bạch Tuyền Di dạt sang một bên, chỏ của Vương Siêu cũng dạt sang một bên, thân thể hai người đều không có động, tựa hồ ngang tài ngang sức.

"Là cao thủ!" Bạch Tuyền Di hét lớn, lập tức thi triển trung bình tấn, cùng lúc một tay vung lên, như ảnh tùy hình, xuất ra một quyền xoáy hình xoắn ốc.

Một quyền này cùng với thế trung bình tấn, trụ cột của nó là chân và xương sống, lực toàn thân được điều động và bùng nổ ở đầu ngón tay, nội ngoại hợp nhất, trong khoảng cách hai thước, quyền kình tựa hồ phá nát không khí, phát ra âm thanh chói tay.

Đây là Bạch Tuyền Di sử dụng hổ báo lực đánh ra "Loa Toàn Thốn Quyền" của Vinh Xuân Quyền.

Đối mặt với một quyền này, Vương Siêu cũng không có động, đây chính hắn đang sử dụng Vô Cực Thế của Thái Cực Quyền, tiếp đó thân thể dường như nhoáng lên, giống như động mà cũng giống như không, mọi người ở đó đều không nhìn rõ.

Nhưng chính hắn hiểu rất rõ, chuyển động nhoáng lên này của hắn chính là hắn đang "Bảo Đan Tọa Khố", trong đó đang ẩn chứa Quy Thân Xà Thế.

Đơn chưởng đẩy ra đón đở một quyền hung mãnh của Bạch Tuyền Di, liền phá tan Loa Toàn Thốn Quyền của hắn.

Một thức này đúng là một thức "Thiên Cân Thôi Áp" trong Bát Quái Đại Suất Bi Thủ, tuy nhiên Vương Siêu đã kết hợp thêm phương pháp vận lực của riêng hắn, tham khảo Võ Đang Cửu Cung Quyền Kiếm, Quy Xà Động Tĩnh Chi Thế, sau khi bão thành đan, trong khoảng khắc đó, khí huyết tại đan điền chạy một vòng, hướng phương bắc chạy đến, giống như Chân Vũ Chi Thần.

Theo thuật ngữ của đao đạo mà nói thì chính là lấy huyền thiên chân thủy phương bắc dưỡng xuất ra ly thiên đan hỏa phương nam.

Một chưởng đẩy ra, tựa như thần lực của Chân Vũ Chi Thần phát ra, to lớn vô cùng. Tựa như sông lớn Trường Giang êm đềm trôi, lực của rồng phát ra trông giống như kiến, là kỹ kích cao nhất trong quyền thuật của Võ Đang {Hoàng bách gia thuật vương chinh nam Võ Đang quyền}.

Phành! Quyền chưởng chạm nhau!

Cả thân thể Bạch Tuyền Di giống như một viên đạn, hai chân dang rộng, bay lên không, sau đó đập vào tường ở xa khoảng mười thước rồi từ từ rơi xuống đất.

Đối với người đứng xem bên ngoài thì Vương Siêu chỉ là tùy ý đẩy tay ra một cái thôi. Một cái đẩy tay đã làm cho con báo Bạch Tuyền Di văng lên không, bay đi xa đập vào tường.

Bát Quái Chưởng là do Đổng Hải Xuyên một lần đến Hoa Sơn học từ một đạo sĩ. Quyền thuật của đạo sĩ, há không phải phát xuất từ Võ Đang sao.

Võ công của Võ Đang, bất luận là quyền pháp, kiếm pháp hay là đan đạo dưỡng khí thì trụ cột lý luận của họ đều lấy từ quy xà động tĩnh, giao hợp luyện thành chân vũ chi thần.

Sau khi cùng Giang Hải giao thủ, tiếp đó Vương Siêu có được quyền pháp và kiếm thế của Võ Đang. Hình quyền quy súc xuất thần nhập hóa của Vương Siêu cũng là có được từ Võ Đang Quy Hình thế mà luyện ra. Hắn kết hợp với công phu Xà Hình Thế trong Long Xà Hợp Kích, lĩnh ngộ, cuối cùng tu luyện Nội tráng thần lực bát đoạn cẩm, khiến cho hắn dần dần thông suốt tất cả công phu.

Nhất pháp thông, vạn pháp thông.

Tuy võ công Bạch Tuyền Di cao cường nhưng rốt cuộc hắn cũng không có phương pháp võ công để tìm hiểu cảnh giới đan đạo, tự nhiên so với Vương Siêu là phải kém một bậc lớn.

"Vương…"

Cảm giác của phụ nữ rất mẫn cảm. Tuy Vương Siêu đã hóa trang gương mặt, khí chất cũng có chút thay đổi, có thể người bình thường không thể nhận ra nhưng Hoắc Linh Nhi ở chung với Vương Siêu được một năm thời gian thì làm sao mà không nhận ra.

Linh Nhi liền phát hiện người có gương mặt tròn tròn này khẳng định chính là người cô muốn tìm, sư phụ Vương Siêu.

Sau khi Vương Siêu ra tay đánh bại Bạch Tuyền Di, các quyền sư có mặt tại đó đều kinh hãi, đồng loạt đứng lên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất