"Ba Lập Minh? Lão Ba đến Nam Dương sao?" Vương Siêu từ miệng Tạ Lỵ nghe tin có một quyền sư đến từ đại lục thi ban đầu còn tưởng rằng hâm mộ đến luận võ. Nghe được chính lả Ba Lập Minh thì hơi bất ngờ cùng hứng.
"Lão Ba tới rất đúng lúc, ta vừa mới lo lắng lần này đến San Prancisco thực hiện hành động trảm thủ không có người thích đi cùng".
"Lào Ba võ công vừa cao cường vừa có nhiều năm kinh nghiệm đấu võ. phong ba bão táp gì cũng từng trải qua. có người này thì còn hơn việc mang theo đội quân ngàn người".
Ở Mỹ thực hiện hành động trảm thủ không phải là chuyện dẽ dàng. Cho dù Vương Siêu tự cho mình là tài cao gan lớn nhưng thực sự hành động không dám nắm chắc chín phần. Dù sao củng là đại bản doanh của người ta, chính là đầm rồng hang hổ không thể coi thường được.
Mà Vương Siêu cũng chưa đạt tới tình trạng đao thương bất nhập, bay lượn như chim trên trời. Mấy chúc tay súng tự động bao vây, ném lựu đạn liên tục thì chạy trốn cũng khó khăn.
Nhà Tư Đồ có lịch sử gần một thế kỷ, nền tảng hùng hậu. Từ một quản gia như Kỳ Bá thì cũng có thể khăng định bên trong còn vó số cao thủ, không đơn giản như nhưng gia tộc bình thường.
Vương Siêu đã quyết định triển khai hành động trảm thủ nhưng cụ thể chọn người nào. Chuẩn bị ra sao thì vẫn chưa có kế hoạch chi tiết.
Có điều phải tiến hành càng nhanh càng tốt, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai. Nếu để lâu thì nhà Tư Đồ phát động thể công, hơn nữa còn có thế lực to lớn của gia tộc Rockefeller tại Bắc Mỹ hỗ trợ, rất có thế bên hắn sẽ chịu tổn thất nghiêm trọng.
"Bất quá Lão Ba đến Nam Dương thì ai quản lý việc Trong nước? Đại hội võ thuật không có tuyệt đỉnh cao thủ tọa trấn thì rất nguy hiếm. Y Hạ Nguyên Nhật Bản tuyệt không phải là nhân vật dễ đối phó. Năm đó tại cảng Thượng Hải khi mình cùng Nguyễn Hồng Tu luận võ đã gặp qua hắn một lần. Người này có thể sánh với Chu Bỉnh Lâm. xét về mức độ tàn nhẫn thì còn hơn xa. Hơn nữa hắn đang ở vào độ trung niên, chắc chắn sẽ có tiến bộ, được xưng là võ đạo gia thực chiến đệ nhất Nhật Bản thì chính là nhân vật kinh tài tuyệt điềm. Nếu hắn đột phá Đan kiếp Thành công thì là một mối họa lớn".
Lần đầu tiên khi Vương Siêu gặp Y Hạ Nguyên, trong ấn tượng đây là một nhân vật rất khó đối phó.
Mặc dù đã ra nước ngoài nhưng không có nghĩa là Vương Siêu không quan tâm. Dù sao võ thuật Trung Quốc hiện đã xuống dốc. đối với người Hoa không phải chuyện cao hứng.
"Phải mời lão bằng hữu này của ta đi một chuyến thôi".
Ý niệm nổi lên trong đầu Vương Siêu nhưng nhất thời không nghĩ ra ý kiến nào tốt, lập tức lái xe đến gặp Ba Lập Minh.
Đến trường học Hoa ngữ Minh Luân Đường. Vương Siêu vừa mới bước vào đã thấy một đại hán vai rộng mặc vest đen. lưng thẳng như ngọn bút, giày da bóng loáng, đeo cà vạt tóc được chải cận thận tỉ mi- quy hình hạc cốt, vành tai thật lớn đang đứng thẳng ở giữa sân.
Đại hán này đúng là Ba Lập Minh.
Lúc này Ba Lập Minh ăn mặc như một người trong giới xã hội thượng lưu, rất có khí phách của người thành đạt. Người dựa vào quần áo. phật dựa vào áo vàng. nhìn thoáng thiếu chút nữa Vương Siêu không nhận ra hắn.
Lúc này Ba Lập Minh. đang cùng một trung niên nhân mang áo choàng ngắn màu đen, bộ dáng hình như muốn luận võ.
Trung niên này chính lả Bạch Tuyền Di. xung quanh còn có mấy quyền sư nhất lưu ở Nam Dương, cùng với sáu quyền sư Lữ Lão Lộc vừa mới gia nhập
Đường Môn, còn có đám người Miêu Khang Hi.
Đường Môn làm việc rất nhanh, trong ba ngày đã đem người nhà của sáu người này tới định cư tại Nam Dương- Mỗi nhà ở một phòng riêng, phí định cư là ba trăm vạn USD. Sản nghiệp còn lại cũng đang trong quá trình xử lý.
Người nhà tới Nam Dương Thì sáu cao thủ danh gia Hóa Kình này mới có thể nói là chính thức thuộc về Đường Môn. Rời khỏi giới võ thuật, thản phận bây giờ là quản gia. Cũng không có cách nào khác. Ai bảo luận võ thua làm gì!
Hây!
Bạch Tuyền Di giống như một con báo được tiêm thuốc kích thích, vô cùng nhanh nhẹn, tấn công vào bên trái Ba Lập Mình. Đầu gối hất lên tựa như cái chày lớn. mãnh liệt đánh vào bắp chân Ba Lập Minh. Đồng thời hai tay nắm thành quyền, tay trái thoáng một cái đã giơ lên đánh vào mặt đối phương, còn tay phải thì hưởng xuống dưới. ẩm hiểm án dấu giống như đã dung nhập vào trong bóng tối. đột nhiên đánh về phía dưới của Ba Lập Minh!
Dùng mã bộ đánh vào bắp chân. tay trái dùng hư chiêu thu hút sự chú ý, làm tiêu tan tinh khí đối phương, tay còn lại ẩn dấu báo quyền, dùng sát chiêu "Ám Báo Dạ Tập" đánh vào thất lưng đối phương. Tẩn công liên tục, trên dưới đểu đánh tay chân tung bay. quyền ảnh chớp động giống như người có tám cánh tay!
"Ám Báo Quyền" chính là được Bạch Tuyền Di dùng Thiếu Lâm báo quyền của mình kết hợp với đấu pháp Vịnh Xuân Quyền. Không dễ dàng thi triển, nhưng một khi thi triển chính là lấy mạng người, móc trái tim kéo ra.
Đối mặt với quyền ảnh như núi Ba Lập Minh vẫn không hoảng, theo thế bước ra từng bước. giống như con voi lớn lội qua sông, thân hình tuy nặng nề nhưng lại mang theo sự nhẹ nhàng khó tin. chợt thoát ra khỏi thế công của Bạch Tuyền Di.
Mặc cho chiêu pháp của Bạch Tuyền Di lợi hại đến cỡ nào dưới tuyệt phẩm thân pháp "Hương Tượng Độ Hà" của Ba Lập Minh đều không còn nửa điểm uy lực.
Sau khi Ba Lập Minh hiện lên, cổ họng phát ra ba chữ như tiếng xé gió tiếng sét đánh. khiến cho mọi người kinh hoảng!
"Báo quyền tốt!"
Xoát xoài xoài, trong vòng 0,1 giây liên tục bước ra ba bước chân, hai đùi trở nên vừa thô vừa to giống như chân voi. Ba Lập Minh trong tích tắc đã phóng tới gần Bạch Tuyền Di. Bụng phình to như một bong bóng. giống như người phụ nữ mang thai được mười tháng. Như vậy có thể thấy được dạ dày của hắn manh mẽ đến cờ nào!
Bụng dưới giống như một cái bóng khí lớn, theo một chưởng của Ba Lập Minh. bao khí tự động phản tán ra khắp cơ thể. từ vai đến khuỷu tay. bàn tay!
Ba Lập Minh dùng chính là "Đan Điền Khí Đả" trong Kim Cương Luân Quyền Thiếu Lâm. sau một chưởng đã tích tắc biến thành lực của đan điền. Thông qua vai vận đến cánh tay, bàn tay lúc này phình to ra như cánh quạt, phát ra tiếng vỗ phần phật giong như tiếng của cánh quạt phi cơ trước kia cất cánh. lấy thế lôi đình vạn quán đánh về phía Bạch Tuyền Di.
Trong nháy mắt này. Bạch Tuyền Di cơ hồ ngay cả thở cũng không thở được. Hoàn toàn bị kình phong bao phủ. Lỗ tai chỉ còn nghe được tiếng ầm ầm ù ù. Qua hơn một trăm tiếng như thế thì hai mất tối sầm không nhìn thấy bất cứ thứ gì. tai cũng bị điếc, ngay cả da tay vốn mẫn cảm như bị đoạn khí không còn cảm giác.
Lỗ tai mất đi thính lực. hai mắt mất đi thị lực, da tay mất đi mẫn cảm. Trong nháy mắt khi Ba Lập Minh đánh ra một chưởng. Bạch Tuyền Di ngoại trừ nhắm mắt chờ chết thì không còn con đường nào khác.
Ẩm!
Bạch Tuyền Di gần như kiệt sức. ngay lúc chỉ còn biết nghe theo mệnh trời thì chợt cảm giác bên cạnh mình như có mấy trăm kg thuốc nổ đột nhiên phát mạnh. khí lưu làm cho hắn đứng không vững. cuống quít lui về phía sau thì có hai bàn tay va chạm cùng một chỗ cánh tay xảo diệu cùng đánh ra cùng một thế.
Thì ra không biết từ lúc nào Vương Siêu tiến vào. đón lấy chưởng của Ba Lập Minh.
"Ha ha ha ha, lần đầu gặp mặt chúng ta cũng là giao thủ thế này, không ngờ lần này cũng thế. Đáng tiếc ngươi cao hơn ta một bậc!"
Ba Lặp Minh nhẹ buông tay, khí thế vừa rồi tiêu tán. cười ha ha cảm thán nói.
Vừa rồi Vương Siêu ra tay, hắn cũng đã nhận ra đối phương vận kình như thần. xuất thủ đã đạt cảnh giới vô thanh vô tức, trong tình thế chỉ mành treo chuông, kịp thời tiếp nhận một chưởng này của hẳn.
"Ha ha. lão Ba. ngươi cũng không kém".
Vương Siêu cười trả lời. xem tại TruyenFull.com
Mặc dù Ba Lập Minh không thể như hắn nhưng vận khí thân thể bành trướng như đại hán khổng lồ, có thể bành trướng một bộ phận, lực lượng đạt hiệu quả tới chín thành.
Nếu Vương Siêu vận khí bành trướng thán thể bộc phát lực lượng mười một, mười hai sức ngựa, thì Ba Lập Minh cũng đạt tới mười sức ngựa.
Vương Siêu bất quá hơn một chút mà thôi.
Ngay cả Bạch Tuyền Di- một trong chín vị quyền sư Hóa Kình cũng trợn mắt há hốc mồm.
Vốn Vương Siêu có thể so sánh với Đạt Ma, Trương Tam Phong, dường như đến cấp độ như thần, bọn họ không thể tin vào mắt mình. Bây giờ xuất hiện thêm một người cũng là cao thủ thần cấp. khiến bọn họ cơ hồ tê dại.
"Quả nhiên cấp độ khác nhau, không cùng trình độ" Trong lòng Lữ Lão Lộc vô vàn cảm khái, vốn tưởng rằng mình đứng đầu trong sáu cao thủ thì ngạo thị thiên hạ. Nhưng tới Nam Dương mới biết núi cao còn có núi cao hơn. ếch ngồi đáy giếng: đúng là ếch ngồi đáy giếng".
Sau khi nhìn thấy Vương Siêu và Ba Lập Minh, sáu danh gia võ thuật người Hoa tại Mỹ này đều cảm giác bản thản giống như ếch ngồi đáy giếng.
Trước kia mình ngạo nghễ hò hét, tự cho mình là quyền sư vô địch thiên hạ, đột nhiên vào trung tâm giới võ thuật này, gặp được những người mạnh như Tôn Lộc Đường Lý Cảnh Tâm, Lý Thư Văn liền cảm thấy xấu hô.
"Tâm phục khẩu phục, ta thật sự tâm phục khẩu phục. Mới vừa rồi nếu không có Vương Siêu sư phụ tiếp một chưởng kia thì ta đã bị ngươi đánh chết rồi" Bạch Tuyền Di thở ra một hơi thật dài, mắt hắn đặt cao hơn đầu chưa bao giờ phục người khác. Nhưng hiện tại cũng chính thức tâm phục khâu phục quyền pháp của Vương Siêu và Ba Lập Minh.
"Vừa rồi Ba sư phụ hình như dùng Thiếu Lâm Kim Cương Luân Quyền? Còn có thân pháp kia. hình như là Hương Tượng Độ Hà của Thiếu Lâm? Công phu thật sự đã thất truyền rất lâu. lúc ta theo sự phụ học Thiểu Lâm báo quyền thì nghe nói quyền phổ đã bị cướp đi thiêu hủy".
Quyền pháp cao nhất của Thiếu Lâm có hai thức, được ghi lại trong một quyền phổ- gọi là "Thiếu Lâm Khán Gia Quyền". Đó là "Thôi Ma" và "Cát Mạch" hai thức chính là "Linh Dương Quải Giác" và "Hương Tượng Đồ Hà" rất trân quý trong Thiêu Lảm.
Ba Lập Minh khoát khoát tay: "Chưa bị thiêu hủy, nó đang ở chỗ ta. Thật ra Khán Gia Quyền tại Thiếu Lâm mặc dù là đứng đầu nhưng không phải là quyền pháp cao nhất, các ngươi muốn xem thì cứ mang đi sao chép. Ở đây ta còn có chú giải Tây Tủy Kinh chân bản của Bạch Ngọc Phong".
"Mang đi sao chép?"
Lời vừa nói ra lập tức liến kinh động đến những quyền pháp gia ở đây.
Những năm đầu tiên, một lượng lớn bí tịch vô giá được phát ra rộng rãi. Tuy thế, người bình thường cho dù có được trăm quyển thì không có sư phụ chỉ điểm cũng không luyện được.
Đây cũng giống như việc đọc sách viết chữ. ngươi không học tiểu học, không có sư phụ giúp ngươi hiểu các chữ số, cộng trừ nhân chia thì cho dù ngươi là thiên tài cũng không học lên tới trung học, thậm chí là đại học.
Bất quá có bí tịch chân chính cùng quyền sư trụ cột ở đây, đương nhiên có thể học lên trung học, có trụ cột rồi có thê tự học vi phân, tích phản đại học.... vv.
"Thật ra võ công muốn đột phá Đan kình, muốn tiến bộ thì phải dựa vào kinh nghiệm, tính cách và kỳ ngộ. Bí tịch cũng không phải là quan trọng nhất; Tôn Lộc Đường cũng không viết cụ thể cách luyện, mà chính là viết kinh nghiệm sau khi Hóa Kình của mình, thân thể có phán ứng thế nào Thiết nghĩ nên tìm người học tránh việc luyện sai. Giống như sau lúc ta Bảo Đan luyện tập tám khẩu quyết Bát quái chưởng, luyện đến Cương Kình- mỗi ngày đều phải kéo bụng một lẩn. kéo toàn bộ máu xuống rốn, đó là tẩy tủy hoán huyết. Bây giờ luyện đến ích cốc thì ngay cả hàm răng cũng thay đổi. Ta chi biết như thế là mình luyện thảnh công rồi".
Vương Siêu mỉm cười. lộ ra hàm răng trắng trơn bóng.
"Bây giờ ta có bốn mươi cái răng- mà người bình thường chi có từ hai mươi tám đen ba mươi hai cái, đây chính là luyện cốt tủy đến đinh điềm mà thành".
Đám người Bạch Tuyền Dụ Sa Lượng. Lữ Lão Lộc vừa nhìn thì như vậy, hàm răng Vương Siêu thăng tắp đều như tuyết.
Ngoại trừ Ba Lập Minh, những người ở đây không kiềm chế được sự kinh ngạc.
"Bốn mươi cái răng! Thích Già Ma Ni cũng có bốn mươi cái răng, ngươi đã Thành thần Thành tiên Thành phật rồi sao?"
Phật tổ Thích Già Ma Ni có bốn mươi cái răng, tượng trưng cho việc tu hành đến cánh giới cao nhất. Lúc này quyền sư này kinh ngạc, trong ánh nhìn Vương Siêu như hắn không thuộc về loài người.
"Thích Già Ma Ni bất quá là một người đứng đầu tông giáo, không có một chút công phu làm sao khiến người ta tin vào giáo điều? Võ công luyện đến cảnh giới gân cốt phát ra tiếng sấm, thêm vào một chút trò vặt là có thể lừa gạt dân chúng, khiến bọn họ tin rằng đã gặp chân nhân" Ba Lập Minh nói.
"Thích Già Ma Ni có sức mạnh ném được voi. điều này là không giả, lực lượng có thể so sánh với ta nhưng chưa chắc đã thành tựu vượt qua ta. Chính thức đánh nhau thì đấu pháp của hắn không tàn nhẫn. không có ý chí chiến đấu nhất định sê bại!"
"Điều này đúng là vậy" Bạch Tuyền Di gật đầu, vừa rồi hắn động thủ với Ba Lập Minh cho nên biết người này rất kinh khủng.
Người luyện võ hiểu biết rất rõ thân thể mình, căn bản không hề tin vào chuyện thần tiên.
"Ta thấy một số công phu của thượng sư luyện Yoga, toàn thân mềm dẻo như bún, cứng như sắt, sự mềm dẻo của bộ xương bế khí một giờ cũng không chết. Thân thể bọn họ cường đại hơn cao thủ Hóa Kình nhưng thật sự đánh nhau ngay cả thì cao thủ Minh Kình cũng không lại. Bởi vì bọn họ không biết đấu pháp, cũng không luyện phát khí đánh người, tâm lý cũng không độc. không có ý chí chiến đấu. Ngươi một quyền đánh thì hắn ngay không biết né tránh, chi biết dùng thân thể ngạnh kháng" Bạch Tuyền Di thâm trầm nói.
"Ta đã đọc qua một ít sách vê Yoga đại thủ á, toàn bộ đều là kỹ năng dưỡng sinh. Yoga không có phương pháp đánh nhau, cũng không bồi dưỡng ý chí chiến đấu. Khi đánh nhau ngoại trừ lực lượng thì phải nảy sinh sự độc ác, người thân không nhận, xảo quyệt như yêu ma. Phải học theo Lưu Bang, Hạng Vũ năm đó bắt cóc phụ thân hắn đem đi nấu ăn. sau đó hắn còn mời hắn một chén. Tàn nhẫn như vậy thì nhưng hòa thượng tu hành không có".
Vương Siêu cười cười nói: "Lại nói tiếp, lần này Đông Nam Dương lưu hành Thái Quyền, đấu pháp mặc dù ác liệt nhưng không có kỹ thuật dưỡng sinh, hơn hai mươi tuổi luyện Thái Quyền nhất định cẩn phải kiêm tu Yoga thì mới có thể có lực chiến đấu. Không nói đến tu tâm dường tĩnh. lực lượng của Thích Già Ma Ni không khác biệt. Luận võ thì ta không dám chắc, phải đánh nhau mới biết được. Chúng ta đều là người đều phái chết. Đường Hào tiên sinh từng làm sáng tỏ thần thoại về Đạt Ma, Thích Già Ma Ni thật ra không phải thần phật gì, chăng qua luyện công phu đến đỉnh điểm của con người"
Lực lượng của Thích Già Ma Ni không khác biệt với ta lắm! Câu nói cuồng vọng đến cỡ nào!
Nhưng từ miệng Vương Siêu nói ra thì không ở đây một người nào dám hoài nghi.
"Được rồi, khi nào có thời gian chúng ta sẽ đàm luận. Lão Ba, ngươi có hứng thú theo ta một chuyến không?" Vương Siêu nói đến vấn đề mấu chốt.
"Chuyện gì vậy?" Ba Lặp Minh ngẩng đầu hòi.
Hai mắt Vương Siêu nhìn mọi người một cái, nhất là sáu quyền sư Lữ Lão Lộc đến từ Mỹ.
Sáu quyền sư này đang yên lặng cúi đầu, suy ngẫm về những lời Vương Siêu và Ba Lập Minh vừa nói, không nhìn thấy ánh mất của Vương Siêu.
Vốn theo ý định của Vương Siêu, hành động trảm thủ lần này sẽ chọn sáu người bọn Lữ Lão Lộc. Bọn họ đều là cao thủ Hóa Kình, có khả năng tránh được súng ống. Bọn họ đảm đương một phẩn trọng trách. Mới vừa rồi Vương Siêu nói rõ công phu chính là muốn tạo thành áp lực cho bọn hắn! Khiến bọn hắn không dám có ý đồ gì xấu.
Mà người trong nhà mặc dù Tạ Lỵ chọn ra những người có thân thủ rất tốt, nhưng đến Mỹ trảm thủ lần này khẳng định thương vong rất nhiều nên không thể dùng.
Mà đám người Bạch Tuyền Di cũng không chịu sự khổng chế của Đường Môn,
đối phó với bang hội bản xử Nam Dương thì được chứ muốn đến Mỹ đánh nhau sống chết thì rõ ràng không tình nguyện. Vương Siêu không có cách nào nào nhưng không thể bắt buộc. Bây giờ Ba Lập Minh giúp đỡ thì cực tốt! Ít người thì hoạt động bí mật hơn.
"Chúng ta tìm chỗ nào đó nói chuyện đi" Vương Siêu nói.
"Được" Ba Lập Minh trà lời rất dứt khoát: "Ta còn có vài cuốn quyền phổ trong cái bao này, các ngươi mang đi sao chép đi. có trả lại hay cũng không thành vấn đề".
Ba Lập Minh cùng Vương Siêu đi vào trong.
Ngày thứ hai, hai người cải trang từ Indonegia bay tới Nhật Bản. sau đó lại từ Tokyo bay tới San Prancisco ở Mỹ.