Chương 116: Cáo mượn oai hùm
Tuyết Nhi nhảy ra ngoài, ngăn ở giữa hai người, thời điểm nói chuyện ánh mắt nhìn dưới bụng của hắn, trong giọng nói tràn ngập giọng mỉa mai.
- Ta tìm lão bà của mình còn cần ngươi xen vào việc của người khác?
Tổ An liếc mắt.
- Ngươi cũng bị ta thấy hết sờ hết, còn cả ngày quanh quẩn ở trước mặt ta, đến cùng là ai không biết xấu hổ hả?
- Ngươi!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuyết Nhi đỏ lên, chuyện này bị nàng coi là nhục nhã, bây giờ gia hỏa kia còn dám nhấc lên, tức giận đến muốn rút kiếm ra giết hắn.
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +999!
- Được rồi, hai ngươi các ngươi đừng rộn.
Sở Sơ Nhan lo lắng mình không ra ngăn lại, gia hỏa này thật sẽ bị chặt thành tám khúc.
- Ngươi gọi ta có chuyện gì?
Tổ An nhìn thoáng qua Tuyết Nhi bị nàng kéo đến một bên, lui về sau đủ khoảng cách an toàn mới nói.
- Là như vậy, có người muốn giết lão công của ngươi, ngươi có quản hay không?
Tuyết Nhi giật mình, lửa giận tiêu tan mấy phần, có chút kinh nghi bất định nhìn hắn, trong lòng suy nghĩ không ngừng giao thoa.
Đôi mi thanh tú của Sở Sơ Nhan cau lại, gia hỏa này không gọi nàng lão bà, nhưng lại tự cho mình là lão công:
- Ai muốn giết ngươi?
Tổ An trước Tuyết Nhi một chút, thấy nàng kinh hồn táng đảm, lúc này mới nói:
- Mai Hoa Bang muốn giết ta.
- Mai Hoa Bang?
Sở Sơ Nhan sững sờ.
- Sao ngươi lại dính líu quan hệ với bọn hắn?
Tổ An giang hai tay:
- Ta cũng không biết, theo lý thuyết, người nhân ái tuấn lãng như ta hẳn không có cừu nhân đối đầu gì, nhưng người Mai Hoa Bang năm lần bảy lượt muốn giết ta, lần trước ta bị sét đánh, chính là Mai Hoa Thập Nhị làm.
- Chuyện này là thật?
Sở Sơ Nhan kinh sợ.
Tổ An nhẹ gật đầu:
- Ta còn sẽ lừa gạt lão bà của mình?
Tuyết Nhi hừ lạnh:
- Vào trong thành hỏi thăm một chút, ngươi nổi danh nói láo hết bài này đến bài khác, lừa gạt lão bà...
Bị Sở Sơ Nhan trừng mắt, nàng vội vàng đổi giọng.
- Lừa gạt đại tiểu thư tính là gì chứ.
Tổ An nhìn nàng thật sâu:
- Ta nói nha đầu ngươi mỗi ngày đối nghịch ta, không phải là bởi vì yêu ta, muốn dùng loại phương pháp này hấp dẫn chú ý của ta đó chứ?
- Ta...
Tuyết Nhi một hơi không thuận, xém chút tức ngất.
- Tiểu thư ngươi đừng cản ta, hôm nay ta không làm thịt gia hỏa này không thể!
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +725!
Tổ An vội vàng vây quanh Sở Sơ Nhan chạy, Tuyết Nhi ở phía sau cầm kiếm truy, hai người cứ như vậy vòng quanh, trong lúc nhất thời ai cũng đuổi không kịp ai.
- Nhan nhi ngươi không quản sao, nàng muốn mưu sát phu quân của ngươi đó.
Tổ An vừa trốn tránh vừa oa oa kêu to.
Sở Sơ Nhan lạnh lùng nói:
- Nếu hai tay của ngươi lại đụng đến đụng đi ở trên người của ta, ta sẽ làm thịt ngươi trước.
Tổ An ngượng ngùng buông tay ra, vừa rồi thừa dịp vây quanh nàng tránh né, không ít lần tiện tay tiếp xúc, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị nàng khám phá ra ý đồ.
Nói đến làn da của lão bà tiện nghi thật mát, cả người tựa như băng điêu vậy.
- Ngươi nói ngươi bị sét đánh là Mai Hoa Thập Nhị làm, có chứng cớ gì không?
Sở Sơ Nhan hỏi.
- Chính miệng hắn nói nha.
Tổ An thấy nàng không có ý tứ chặn đường, nghĩ thầm nữ nhân này không phải đùa thật chứ, mượn cớ để Tuyết Nhi làm thịt hắn?
- Vậy hắn đâu?
- Đã chết, hài cốt không còn.
- ...
- Ngươi ăn nói bậy bạ, tùy tiện một câu đã muốn tiểu thư ra mặt?
Sở Sơ Nhan ngăn Tuyết Nhi lại, sau đó mở miệng nói:
- Tuyết Nhi nói không sai, mặc dù Mai Hoa Bang chỉ là hắc bang, nhưng thế lực sau lưng khá phức tạp, không có chứng cứ rõ ràng, chúng ta cũng không thể làm gì bọn hắn.
- Tiểu thư, ta nhìn gia hỏa này chính là thuận miệng nói bậy, tại sao Mai Hoa Bang phải bốc lên phong hiểm đắc tội Sở gia chúng ta đi đối phó hắn.
Tuyết Nhi thở hổn hển, bộ ngực nhỏ không ngừng chập trùng, nghĩ thầm vì sao hiện tại thân thể của gia hỏa này tốt như vậy,
Sở Sơ Nhan gật đầu, hiển nhiên có chút đồng ý cái nhìn của Tuyết Nhi, nếu tùy tiện đến nhà hỏi tội, đối phương đòi chứng cứ, ngươi có thể làm gì.
Tổ An có chút hối hận vì sớm giết chết Mai Hoa Thập Nhị, sớm biết như thế, lúc ấy nên buộc hắn viết lời khai, bất quá cái này chỉ có thể tưởng tượng mà thôi, tình hình lúc ấy căn bản không thực tế.
- Coi như sự tình của Mai Hoa Thập Nhị không có chứng cứ, nhưng hôm nay ở cửa trường học, Mai Hoa Thập Tam lại chạy tới uy hiếp ta, nói muốn chém đứt tay chân, từng đao từng đao dằn vặt ta đến chết, chuyện này tổng không phải giả nha?
Ăn bám phải có giác ngộ ăn bám, hắn rất xem thường loại người, rõ ràng có thể nhờ chỗ dựa dễ dàng giải quyết sự tình, nhưng nhất định phải tự mình khổ sở đi làm, lại nói ta ăn được cơm chùa, không phải là dựa vào năng lực của mình sao?
- Sao Mai Hoa Thập Tam lại vô duyên vô cớ chạy đến học viện uy hiếp ngươi? Ta xem là ngươi có chuyện gì xấu nằm ở trong tay bọn họ nha.
Tuyết Nhi kéo tay tiểu thư, cười lạnh nhìn hắn.
Tổ An cười như không cười nhìn nàng:
- Ta phát hiện từ vừa mới bắt đầu, ngươi vẫn thay Mai Hoa Bang nói chuyện, không phải ngươi và bọn hắn có quan hệ gì đó chứ?
Tuyết Nhi giật nảy mình, vô ý thức nhìn Sở Sơ Nhan, vội vàng giải thích:
- Ta làm sao có thể liên quan gì với người Mai Hoa Bang, chỉ là không ưa nhìn ngươi hung hăng càn quấy như vậy mà thôi.
- Sự tình hôm nay rất nhiều người thấy được, không tin có thể kéo Nhị tiểu thư tới hỏi, nàng cũng chính mắt thấy, cục tức này Sở gia chúng ta phải nhịn xuống sao?
Tổ An lòng đầy căm phẫn nói.