Chương 161: Cố ý nhằm vào (2)
Khương La Phu cười như không cười nói:
- Ta còn kỳ quái vì sao tiểu tử ngươi hào phóng như vậy, đưa cho học viện 750 vạn lượng, cũng được, trước đó còn cảm thấy có chút bạc đãi ngươi, hiện tại trong lòng thăng bằng một chút, sự tình danh ngạch ta sẽ giúp ngươi an bài tốt, ngươi nhanh lên lớp đi.
- Tốt, mỹ nhân hiệu trưởng, gặp lại!
Tổ An cười phất tay, chạy còn nhanh hơn thỏ.
Môi đỏ của Khương La Phu giương lên, lẩm bẩm:
- Thật là một tiểu tử thú vị.
Nhìn giấy nợ trước mắt, nghĩ đến vừa rồi đối phương từ trong đế giày mò ra, nụ cười có chút đọng lại, luôn cảm thấy trong phòng tựa hồ có mùi chân thối, cất kỹ giấy nợ, ngón tay búng một cái, dứt khoát ném cây bút vào thùng rác.
Tổ An thoải mái đi về phòng học, làm xong đại sự, trong lòng buông xuống một tảng đá, chỉ bất quá 750 vạn lượng cứ như vậy không còn, luôn cảm thấy có chút đau lòng nha.
Được rồi, trước đặt ở chỗ mỹ nhân hiệu trưởng mấy ngày, coi như lễ hỏi, tương lai cả người và tiền, tất cả cầm về hết.
Nếu trong trường học có người biết ý nghĩ lúc này của hắn, nhất định sẽ cả kinh đến cái cằm rơi xuống đất, nam nhân thích Khương hiệu trưởng rất nhiều, nhưng dám đánh ý định này, hắn vẫn là độc nhất.
Trở lại phòng học, phát hiện bên trong đã bắt đầu lên lớp, lên lớp là một trung niên gầy còm mái tóc hoa râm, tóc cắt ngang trán, nhìn rất đặc sắc.
Tổ An đang rón rén đi đến chỗ ngồi, bỗng nhiên trên bục giảng có tiếng vỗ mạnh:
- Ai cho ngươi vào!
Bởi vì tiếng vỗ này, lúc đầu trong lớp có không ít học sinh đang nằm ngáy o o, trong nháy mắt bị làm tỉnh lại, ánh mắt mọi người đều tập trung vào trên người Tổ An.
Tổ An chỉ cảm thấy không hiểu thấu, nghĩ thầm gia hỏa này phát hỏa cái gì, đành phải nói:
- Vừa rồi ta thấy lão sư giảng rất chăm chú, không dám quấy nhiễu, cho nên mới nhẹ chân tiến vào.
Tên lão sư kia hừ lạnh:
- Rõ ràng đến muộn lại không báo cáo, tự mình nghênh ngang tiến vào, đây là không biết lễ phép!
Tổ An nhức cả trứng, gia hỏa này rõ ràng là mượn đề tài để nói chuyện, ta cũng không nhận ra hắn, vì sao hắn lại nhằm vào ta?
Những bạn học khác thì có chút hả hê nhìn một màn này, hiển nhiên trước đó Tổ An rất được các mỹ nữ ưu ái, để vô số nam nhân đấm ngực dậm chân, bọn hắn tự nhiên ước gì nhìn thấy hắn xấu mặt.
Chỉ bất quá Tổ An lại không chút hoang mang đáp:
- Vừa rồi sở dĩ đến trễ là bởi vì Khương hiệu trưởng tìm ta nói chuyện, nếu lão sư không tin có thể đi tìm hiệu trưởng hỏi một chút?
Trung niên gầy còm kia hô hấp cứng lại, gia hỏa này cầm hiệu trưởng tới dọa ta?
Đến từ Dương Ủy, điểm nộ khí +44!
Sau khi thấy danh tự này, Tổ An hít sâu một hơi, ân, quả nhiên người cũng như tên, nhìn tướng mạo liền nhìn ra được.
Lúc này trên bục giảng, Dương Ủy lại có chút kinh nghi bất định, gia hỏa này hẳn có quan hệ thân thích gì với Khương hiệu trưởng? Chưa thấy qua Khương hiệu trưởng để ý một học sinh như vậy.
Người bên kia nhờ ta hỗ trợ, lúc đầu nghĩ đối phó một học sinh bình thường, là chuyện dễ như trở bàn tay, thuận miệng đáp ứng, hiện tại xem ra có chút phiền phức. Bất quá mình đã ngồi chung một chiếc thuyền, lúc này hối hận cũng không kịp.
- Khương hiệu trưởng tìm ngươi làm gì?
Vì bài trừ lòng nghi ngờ, Dương Ủy vội vàng hỏi.
Tổ An nhún vai:
- Chỉ hỏi ta ở trường học tập đã quen chưa mà thôi.
Dương Ủy nhíu mày:
- Ngươi về chỗ ngồi trước đi.
Sau đó lại bắt đầu giảng bài, nhưng trong lòng phỏng đoán Khương hiệu trưởng và hắn đến cùng có quan hệ gì, nàng trước giờ sẽ không quan tâm một học sinh như vậy.
Nghĩ một hồi bỗng nhiên hắn kịp phản ứng, những năm này Khương hiệu trưởng lẻ loi một mình, ngoại trừ nữ oa nhi kia, chưa từng nghe nói nàng còn có thân nhân bằng hữu gì, sao có thể có quan hệ với gia hỏa này.
Nghĩ đến hẳn là Minh Nguyệt Công Tước Phủ nhờ nàng chiếu cố, nàng lo ngại mặt mũi dặn dò vài câu, hừ, xém chút bị hắn hù dọa!
Đến từ Dương Ủy, điểm nộ khí +58!
Tổ An sững sờ, gia hỏa này có hết hay không, sao lại giận ta như thế?
Hắn âm thầm cảnh giác, mình rốt cuộc là nơi nào đắc tội gia hỏa này, bất quá nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra cùng hắn có khúc mắc gì, không phải là mình quá đẹp trai, dẫn đến quá nhiều nữ nhân hâm mộ, nữ nhân hắn thích cũng là một trong số đó chứ?
- Lão đại, ngươi thật quá lợi hại!
Lúc này thanh âm đặc biệt của Vi Tác truyền đến.
- Ta lợi hại nhiều chuyện lắm, ngươi chỉ loại nào?
Tổ An hỏi.
Vi Tác giơ ngón tay cái lên, khí chất đặc biệt này, không hổ là lão đại:
- Đương nhiên là sự tình thắng Ngân Câu Đổ Phường 750 vạn lượng bạc, chuyện này đã truyền khắp thành, mọi người đang suy đoán ngươi là làm sao làm được.
Tổ An cười hắc hắc:
- Đương nhiên là dựa vào khí chất độc nhất vô nhị của ta.
Vi Tác khẽ giật mình, nghĩ thầm lời này của ngươi để cho ta làm sao tiếp chiêu, đành phải đổi giọng hỏi sự tình khác cảm thấy hứng thú:
- Đúng rồi, hôm nay Khương hiệu trưởng mặc tất chân màu gì?
Trong đầu Tổ An hiện ra hai chân tròn trịa thẳng tắp của Khương La Phu, phía trên còn phát ra trong suốt sáng bóng, vô ý thức đáp:
- Màu da...
Vi Tác nuốt một ngụm nước bọt:
- Ai, quả nhiên là nữ thần trong lòng ta, thật hâm mộ ngươi, mới mấy ngày liền tiếp xúc nàng hai lần, ta lại không có cơ hội này.
Tổ An nhịn không được cười lên:
- Ngươi chưa thấy qua còn mê luyến nàng như thế?
- Ngươi không hiểu, lúc trước một lần ngẫu nhiên ta nhìn thoáng qua, liền bị phong vận thành thục của Khương hiệu trưởng hấp dẫn, từ đây thể xác và tinh thần luân hãm.
Vi Tác si mê nói.