Chương 162: Ngươi làm cái này ta cũng không buồn ngủ
Tổ An oán thầm, thể xác tinh thần luân hãm cái rắm, tâm ngươi luân hãm ta biết, còn muốn thân luân hãm, thật là nằm mơ.
- Đúng rồi, lão sư này là ai, sao tính tình thối như vậy?
Tổ An thừa cơ thăm dò.
Vi Tác quả nhiên không hổ là nhà tình báo, lập tức nói:
- Hắn tên Dương Ủy, là Hộ Tào đại nhân của Minh Nguyệt Thành, ngày bình thường quả lý thu thuế, đồng thời kiêm nhiệm lão sư toán thuật của học viện.
- A, dạy toán.
Tổ An như có điều suy nghĩ.
- Tổ An, cút ra đằng sau đứng đi!
Đúng lúc này, trên bục giảng truyền đến tiếng gào thét của Dương Ủy.
Tiếng quát này giống như đất bằng kinh lôi, rất nhiều học sinh vừa rồi bị bừng tỉnh, mới chìm vào giấc ngủ lại bị dọa đến giật mình, xém chút đái ra quần.
Đến cùng đang làm cái gì nha, còn có để cho người an tâm đi ngủ hay không?
Mọi người tò mò nhìn về phía Tổ An, nghĩ thầm hắn đến cùng làm sự tình người người oán trách gì, lại chọc lão sư tức giận như vậy? Lúc này có không ít người bội phục, từ khi gia hỏa này nhập học, trong trường học không có mấy ngày yên tĩnh, bây giờ trong khoảng thời gian ngắn lại dẫn tới lão sư hai lần giận dữ.
Tổ An nhướng mày, đã sớm phát giác được gia hỏa này có địch ý với hắn, không nghĩ tới nhanh như vậy đã phát tác.
- Ngươi điếc sao, bảo ngươi ra đằng sau phạt đứng không nghe thấy sao?
Lúc này Dương Ủy đã từ trên bục giảng đi xuống, khuôn mặt âm trầm nhìn hắn.
Tổ An cười lạnh, một chút nộ khí cũng không có, hiển nhiên dáng vẻ nổi giận này là giả vờ cho người ta nhìn, hắn nhàn nhạt đáp:
- Xin hỏi lão sư, vì sao muốn phạt ta?
- Ngươi trong giờ học không để ý nghe giảng, cùng đồng học châu đầu ghé tai, thân là lão sư, ta không thể phạt ngươi sao?
Dương Ủy ngạo nghễ nói, đây chính là chỗ tốt do thân phận mang tới, lão sư muốn trừng phạt học sinh, vậy có thể tùy tiện tìm lý do, người ngoài căn bản không cách nào phản bác.
Huống chi gia hỏa này thật không có nghe giảng, ngược lại bớt đi tội danh hắn thêu dệt.
Tổ An nhướng mày, Hoàng tự ban này là chỗ cho học sinh rác rưởi nhất, có mấy người lên lớp chăm chú nghe giảng, vừa rồi hắn quan sát, một phần ba đang ngủ, một phần ba đang lén lút nói chuyện phiếm, xếp sau còn có mấy gia hỏa càng quá phận, vậy mà vụng trộm đánh bài.
Những chuyện này đối phương mặc kệ, trực tiếp tìm ta, phải biết vừa rồi mình và Vi Tác nói chuyện mắt đều nhìn thẳng, chính là sợ bị hắn bắt được chân sau, không nghĩ tới hắn vẫn mượn đề tài để nói chuyện.
Đã không muốn mặt mũi nhằm vào hắn, vậy đừng trách hắn không biết xấu hổ.
- Ta nghe không hiểu, vừa rồi ta một mực chăm chú nghe giảng, căn bản không có nói chuyện với bất luận kẻ nào, lão sư nói ta châu đầu ghé tai, không để ý nghe giảng, có chứng cứ không?
Tổ An bình tĩnh hỏi.
Hô hấp của Dương Ủy cứng lại, vốn ở hắn nghĩ, mình muốn đối phó một học sinh còn không dễ dàng, tùy tiện tìm cớ xử phạt hắn một chút, sau đó lại mượn đề tài để nói chuyện, khai trừ ra khỏi trường học, như vậy không có học viện che chở, mấy vị đại nhân kia muốn đối phó hắn sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nhưng ai biết đối phương vừa đến đã trực tiếp phản bác, phải biết thế giới này bởi vì địa vị của học viện đặc thù, cho nên từ trước đến nay luôn tôn sư trọng đạo, sự tình trực tiếp phản bác lão sư như vậy, ở trong lịch sử học viện có thể nói chưa từng nghe thấy.
Bất quá hắn không sợ mà còn lấy làm mừng, vốn hắn còn có chút đau đầu tìm lý do gì khai trừ đối phương, dù sao hắn chỉ là một lão sư bình thường, trừng phạt học sinh một chút không có vấn đề gì, nhưng muốn khai trừ, lại không có quyền lực kia.
Nhưng nếu đối phương công nhiên đối kháng lão sư, thì có thể thuận lý thành chương đuổi hắn ra khỏi học viện.
- Vừa rồi ta rõ ràng nhìn thấy ngươi và người bên cạnh không chút kiêng kỵ nói chuyện phiếm, còn có thể là giả sao?
Dương Ủy hừ lạnh.
Tổ An ngạc nhiên nói:
- Ngươi đã nhìn thấy chúng ta đang tán gẫu, vậy thì nên đồng thời gọi hai người đứng lên, tại sao chỉ gọi ta, không phải lão sư ngươi đang tận lực nhằm vào ta đó chứ?
Dương Ủy vội vàng giải thích:
- Ta không biết danh tự của vị bạn học này, cho nên mới chỉ gọi tên ngươi.
Tổ An bật cười:
- Vậy thì kì quái, thời điểm ta vào lớp cũng không giới thiệu, ta chỉ là một học sinh vừa tới trường học không mấy ngày, hôm nay cũng là lần thứ nhất lên khóa của ngươi, ngươi lại biết rõ tên ta, để cho người ta rất khó không sinh ra liên tưởng, ngươi là đang tận lực nhằm vào ta nha.
Lời vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều thay đổi, ở đây không ai ngốc, chuyện này thật rất cổ quái.
Mặc dù mọi người không thích Tổ An, nhưng càng không có cảm tình gì với quần thể giáo viên này, đặc biệt là Dương Ủy, trên người thực không có chút mị lực gì.
Nếu tình huống lão sư cố ý nhằm vào học sinh là thật, vậy sau này mọi người chẳng phải người người cảm thấy bất an.
Chú ý tới ánh mắt của mọi người, Dương Ủy có chút không được tự nhiên, vội vàng nói:
- Đại danh của Tổ An ngươi hiện tại ở Minh Nguyệt Thành ai không biết ai không hiểu? Ở trong học viện xung đột với học trưởng Ngũ phẩm, ở bên ngoài trường thắng 750 vạn lượng, ta há sẽ không biết?
Hắn đã sớm nghe nói gia hỏa này miệng lưỡi bén nhọn, nhưng không nghĩ tới lợi hại như vậy, mình xém chút dính chiêu, nghĩ tới đây hắn không khỏi âm thầm cảnh giác, phải cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng dẫm vào vết xe đổ của Ngân Câu Đổ Phường.
Tổ An nhẹ gật đầu:
- Coi như ngươi biết ta, nhưng vừa rồi ta căn bản không có nói chuyện với người khác, ngươi đừng có oan uổng ta nha.