Chương 170: Một đạo đều không làm đúng (3)
Khóe miệng của Bùi Miên Mạn giương lên:
- Gia hỏa này thật có ý tứ, xem ra Sơ Nhan cũng nhìn nhầm, có nên nhân cơ hội này đoạt hắn đi hay không, đoạt đồ đạc của nàng nhất định sẽ rất vui...
Trịnh Đán trốn ở phía sau đám người lại kinh nghi bất định, trước đó nàng đạt được tất cả tình báo đều nói Tổ An là phế vật, cho dù vài ngày trước từ Ngân Câu Đổ Phường thắng 750 vạn lượng, cũng có người cảm thấy hắn chỉ là vận khí tốt, nhưng hiện tại nhìn tạo nghệ toán thuật của hắn cao như vậy, Ngân Câu Đổ Phường thua 750 vạn lượng kia chỉ sợ không oan.
Hôm nay Dương Ủy đối đầu với hắn, nhìn bộ dáng là chịu nhiều đau khổ, cũng không biết là phương nào phái tới.
Xem ra ta phải cẩn thận một chút, miễn cho mỹ nhân kế biến thành mất cả chì lẫn chài.
Cũng không biết qua bao lâu, Thương Lưu Ngư nhịn không được nhắc nhở:
- Dương lão sư, đã quá thời gian.
Dương Ủy lau mồ hôi nói:
- Sắp xong, sắp xong rồi.
Trước kia chỉ có hắn nhìn những học sinh khác từng cái không làm được bài, ở nơi đó tranh thủ thời gian, không ngờ có một ngày mình cũng sẽ trải qua chuyện như vậy.
Bất quá nhiều người nhìn như thế, hắn thực không có mặt mũi kéo dài thời gian, lại viết chốc lát liền nói:
- Ta làm xong rồi.
Hai mươi đề ngoại trừ một hai câu, kỳ thật hắn không có một câu nắm chắc, nhưng nghĩ tới nghĩ lui những phép tính kia của mình hẳn không có vấn đề quá lớn, cuối cùng tổng hợp thì thấy hẳn là đứng trên 10 đề.
Nghĩ tới đây hắn âm thầm may mắn, mới đầu không có nói khoác đúng hết 20 đề, bằng không hiện tại thật không cần sống.
Đúng hơn mười đề cũng tốt, miễn cưỡng nói còn nghe được, dù sao những đề này khó như vậy, mọi người là tự mình thể nghiệm qua.
- Thế nào, đúng hơn mười đề chứ?
Nhìn Tổ An đang kiểm tra câu trả lời, Dương Ủy cất khăn tay lại trong túi, trên mặt lộ ra nụ cười tự đắc, phóng nhãn toàn bộ Minh Nguyệt Thành, nghĩ đến cũng không ai có thể làm được tốt hơn hắn... đương nhiên trừ tên biến thái Tổ An kia.
- Không hổ là Dương lão sư, vậy mà làm được tất cả đề mục.
- Đúng vậy, ta một đề cũng không biết làm thế nào.
- Dương lão sư dù sao cũng là lão sư toán thuật của học viện, không có chút bản lĩnh làm sao trấn tràng được.
- Bất quá Tổ An ra đề mục thật rất xảo trá, ta nhìn tạo nghệ toán thuật của hắn cũng không kém Dương lão sư.
- Hơn phân nửa là lão sư nhường hắn nha.
...
Nghe học sinh xung quanh xì xào bàn tán, Dương Ủy cảm thấy cái eo càng thẳng, xem ra những năm này mình ở trường học uy vọng vẫn rất cao, nghĩ tới đây hắn nhịn không được nhìn về phía Thương Lưu Ngư, muốn ở trước mặt nàng vãn hồi chút hình tượng, ai biết đối phương căn bản không nhìn hắn, đôi mắt đẹp đang tò mò nhìn Tổ An đang kiểm tra bài thi.
Đúng lúc này, bên tai bỗng nhiên truyền đến thanh âm của Tổ An:
- Đây chính là trình độ toán thuật của ngươi? Ta thực là đánh giá cao ngươi nha, vậy mà một câu cũng không đúng!
Trong phòng học lập tức xôn xao!
- Cái gì?
Dương Ủy hoài nghi mình nghe lầm, làm sao có thể một câu cũng không đúng, nhưng nhìn thần sắc trêu tức của đối phương, lập tức giận dữ:
- Thằng nhãi ranh, ngươi dám ngậm máu phun người!
Đến từ Dương Ủy, điểm nộ khí +1024!
Trước một giây còn đắc ý dào dạt, kết quả một giây sau ở trước mặt toàn trường, bị phê một câu cũng không làm đúng, cái chênh lệch này thật quá lớn, hơn nữa cái danh hiệu này hắn căn bản gánh không nổi!
- Làm sao có thể một đề cũng không đúng, nhất định là ngươi vì thắng đánh cược mới cố ý nói như vậy, nhất định là như vậy!
Dương Ủy hung hăng nhìn Tổ An, phải biết hắn tự nhận là làm sao cũng đúng mười đề, kết quả một đề cũng không đúng, làm sao có thể.
- Đúng vậy, Dương lão sư làm sao có thể một đề cũng làm không đúng.
- Hắn là lão sư toán thuật, Tổ An thật quá mức.
- Vì thắng đổ ước, cố ý nói dối, thật là nhân phẩm ti tiện.
...
Nghe học sinh ở xung quanh xì xào bàn tán, Tổ An cũng không tức giận, mà lấy ra bài thi nói:
- Cũng được, vậy để ngươi thua rõ ràng. Đề thứ nhất, câu trả lời chính xác của hai số này là 2 và 2, ngươi viết là 10 và 15, xem ra hẳn là đoán đi?
Mặt Dương Ủy nóng lên, đề này thật là hắn đoán, bởi vì càng nghĩ càng loạn, liền tùy tiện đoán, bất quá ngoài miệng hắn không chịu nhận thua, nói:
- Cái đề này của ngươi căn bản là cố ý làm khó dễ, bằng những điều kiện loạn thất bát tao này làm sao có thể tính ra đáp án?
- Thật sao?
Tổ An cười khẩy.
- Nếu ngươi không hiểu vậy ta giải thích cho ngươi một chút...
- Giáp biết hai số này là hòa, lại không biết số bao nhiêu, nếu như cho rằng 3, ngươi không biết 1+2=3 sao? Cho ngươi 40, ngươi không biết 20+20=40 sao? Ngươi không biết 19+20=39 sao? Cho nên nơi này có một phạm vi tiềm ẩn, cái “hòa” này hẳn là từ 4 đến 38.
Như vậy chúng ta liền từ tình huống 4 bắt đầu suy luận, 4=1+3=2+2, cho nên Giáp không cách nào phán đoán là loại tình huống kia.
Chúng ta lại đến Ất, nếu như Ất….
Tổ An nhịn không được thở dài một hơi:
- Ngươi xem một chút, chỉ cần phương pháp đúng, vừa thử liền kiểm tra xong, có phải rất đơn giản hay không? Cho nên ta mới xếp nó ở thứ nhất, ai biết đề mục đơn giản như vậy ngươi cũng không biết làm, ai...
Người xung quanh xì xào bàn tán:
- A, hắn nói như vậy tựa hồ rất đơn giản.
- Thôi đi, vừa rồi sao ngươi làm không ra.
- Ta chỉ là không nghĩ tới mà thôi, ngươi nhìn ngay cả Dương lão sư cũng không nghĩ ra.