Chương 253: Ngươi ban thưởng cho ta
Người Sở gia nghị luận ầm ĩ, đều cảm thấy lần này Tổ An mở mày mở mặt, suy nghĩ tương lai làm sao thân cận hắn, trước đó có người đắc tội hắn cũng âm thầm hối hận, suy nghĩ làm sao vãn hồi.
Sau khi đóng cửa, Tổ An cười ha ha:
- Kỳ thật các ngươi không cần cảm tạ ta, dù sao Sơ Nhan cũng là lão bà của ta nha, xuất lực cho Sở gia là nên làm, đương nhiên nếu các ngươi thật muốn ban thưởng ta mười vạn tám vạn ta sẽ không để ý, thiên tài địa bảo gì đó ta không kén chọn, lại an bài cho ta mấy mỹ tỳ cũng không phải không được.
Sở Trung Thiên:
- ...
Tần Vãn Như:
- ...
Sở Sơ Nhan:
- ...
- Còn muốn mỹ tỳ!
Tần Vãn Như rốt cục nhịn không được, nặng nề đập bàn.
- Nói, đến cùng là ai phái ngươi tới!
Nghe Tổ An nói những lời kia, ngay cả Sở Trung Thiên cũng lộn xộn, cần tâm bao lớn mới có thể ở trước mặt nhạc phụ nhạc mẫu, lão bà muốn mỹ tỳ chứ?
Chúng ta đưa ngươi cái đồ chơi này đi tranh thủ tình cảm với nữ nhi? Trên đời này có dạng phụ mẫu như vậy sao.
Lại nói năm đó ta cũng muốn mấy mỹ tỳ, kết quả nhìn ta hiện tại không phải lẻ loi một mình sao?
Nghĩ tới đây hắn có chút u oán nhìn thoáng qua phu nhân ở bên cạnh.
Tổ An cũng giật nảy mình, sắc mặt cổ quái hỏi:
- Các ngươi sẽ không phải keo kiệt ban thưởng, muốn trốn nợ đấy chứ?
Tần Vãn Như:
- ...
Sở Sơ Nhan mở miệng:
- Ngươi còn không làm rõ tình trạng hiện tại sao? Chúng ta muốn biết sau lưng ngươi là ai, ngươi trăm phương ngàn kế trà trộn vào Sở gia chúng ta có mục đích gì? Khụ khụ...
Nàng nói đến đây nhịn không được ho khan, Sở Trung Thiên lo lắng hỏi thăm:
- Tựa hồ con bị thương không nhẹ?
- Một chút vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại.
Sở Sơ Nhan lắc đầu, ánh mắt tiếp tục rơi vào trên người Tổ An.
- Ta trà trộn vào Sở gia?
Tổ An vô ý thức đáp.
- Không phải ngươi tự mình tuyển ta làm rể, chiêu ta vào sao.
Trên gương mặt Sở Sơ Nhan hiện lên vẻ đỏ bừng:
- Ta chỉ muốn chọn một... chọn một người bình thường, không có bất kỳ dã tâm gì, trước kia ta cho rằng ngươi chính là loại này, mặc dù thế nhân đều mắng ngươi phế... Nhưng ta không coi trọng những cái kia, nhưng bây giờ ta mới biết, nguyên lai ta một mực bị ngươi lừa.
Lúc này Tần Vãn Như tiếp lời nữ nhi:
- Không sai, ngươi giấu sâu như vậy, hiển nhiên là trăm phương ngàn kế giả trang ra bộ dáng vô hại tiếp cận chúng ta, có thể bố cục lớn như thế, hơn nữa còn giấu diếm được chúng ta điều tra, đằng sau tuyệt đối có thế lực lớn đang giúp ngươi, nói, ngươi đến cùng là hoàng hậu phái tới, hay Tề vương phái tới?
Tổ An rốt cục biết rõ ràng nguyên nhân bọn hắn tức giận, đáp:
- Vậy nhạc mẫu đại nhân cảm thấy ta là bên nào phái tới?
- Im ngay, không cho phép gọi ta nhạc mẫu!
Tần Vãn Như nhíu mày.
- Ngươi đương nhiên là...
Bỗng nhiên nàng sững sờ, gia hỏa này đến cùng là phương nào phái tới đây, làm sao cũng không quá giống nha.
- Nếu ta thật mưu đồ làm loạn, há sẽ ở hôm nay bốc lên phong hiểm bại lộ mình giúp Sở gia các ngươi thắng gia tộc thi đấu, các ngươi cũng biết đằng sau gia tộc thi đấu này quan hệ đến lợi ích của bao nhiêu người nha.
Tổ An nói.
- Hừ, nói không chừng là bởi vì trước đó ngươi một mực không được Sở gia coi trọng, cho nên muốn nhân cơ hội một tiếng hót lên làm kinh người, thu hoạch được chúng ta ưu ái, đồng thời chân chính cùng Sơ Nhan... Khụ khụ.
Tần Vãn Như ho nhẹ, sự tình nữ nhi và con rể không ngủ chung phòng làm sao có thể giấu giếm được nàng.
- Được rồi, vậy ta nói một cách khác. Nếu ta là bên hoàng hậu phái tới, trước đó há sẽ xung đột với Thạch gia, bọn hắn xếp Tuyết Nhi vào Sở gia làm sao lại một lòng muốn giết ta?
Tổ An nói.
- Nếu ta là Tề vương nhất mạch, a, còn giống như thật có khả năng này.
Hắn suy nghĩ một chút, thật đúng là tìm không thấy lý do gì rũ sạch quan hệ với Tề vương nhất mạch.
Tần Vãn Như cười lạnh:
- Thế nào, không lời nào để nói?
Bất quá chuyện như vậy sao có thể làm khó được Tổ An, hắn phản ứng cũng nhanh, nghĩ tới một ý kiến:
- Kỳ thật muốn chứng minh ta không có quan hệ gì tới Tề vương rất đơn giản.
- Chứng minh như thế nào?
Sở Sơ Nhan nhíu mày hỏi, không biết vì sao, trong tiềm thức của nàng rất muốn đối phương làm sáng tỏ hết thảy, đương nhiên nàng sẽ không cảm thấy là mình thích hắn hay cái gì, mà là khoảng thời gian này đã quen ở cùng hắn, các phương diện của hắn còn rất phù hợp yêu cầu chiêu tế của mình, lại tìm một người thích hợp nào có dễ dàng như vậy.
Tổ An chỉ trời phát thệ:
- Như vậy đi, Tề vương sinh nhi tử không có lỗ đít, sinh nữ nhi đều làm tiểu lão bà cho ta, hiện tại các ngươi sẽ không cảm thấy ta là người bên Tề vương chứ?
Thân thể mềm mại của Tần Vãn Như run lên, hừ lạnh, Sở Sơ Nhan cũng đỏ mặt quay qua một bên.
Sở Trung Thiên quát lớn:
- Hồ nháo, lời như vậy cũng có thể nói lung tung, nếu truyền đến tai Tề vương, ngươi còn có mạng sao?
Tổ An cười hì hì:
- Đây không phải chứng minh ta không có quan hệ gì tới Tề vương sao? Thế nào, hiện tại tin chưa?
- Coi như không có quan hệ gì tới Tề vương, cũng có thể là người của hoàng hậu.
Tần Vãn Như hừ lạnh.
- Ai biết ngươi và Thạch Côn có phải chơi khổ nhục kế hay không.
- Cái này đơn giản.
Tổ An lại duỗi ra ngón tay phát thệ.
- Vậy ta lại chứng minh một lần, tương lai hoàng hậu thành tiểu lão bà...
Sở Trung Thiên vội vàng che miệng hắn:
- Được rồi được rồi, hoàng hậu là ngươi có thể ở sau lưng nói loạn sao, tương lai ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bởi vì cái miệng kia mà gây ra đại họa.