Chương 299: Hoa Trong Gương, Trăng Trong Nước (2)
- Ngươi có biết Thiên tự ban Viên Văn Đống, Ngũ phẩm nha, cũng thua ở trong tay ta hay không, còn có...
Kiều Tuyết Doanh lười nghe hắn nói nhảm, trực tiếp đánh gãy hỏi:
- Đúng rồi, dọc theo con đường này ngươi có gặp những bạn học khác không?
- Đồng học, không có nha, ngươi là đồng học thứ nhất ta nhìn thấy, thật là duyên phận.
Tổ An cười nói.
- Không có đụng phải?
Kiều Tuyết Doanh nhìn vết thương trên ngực hắn.
- Vậy vết thương trên người ngươi là chuyện gì xảy ra?
- A, vừa rồi đụng phải mấy Khô Lâu Binh, đánh rất phí sức, trong bí cảnh này thật cổ quái, lại có cương thi khô lâu tồn tại, trước đó lại không có nghe nhân viên nhà trường nhắc qua.
Tổ An giống như lòng vẫn còn sợ hãi nói, cực kỳ tự nhiên.
Kiều Tuyết Doanh sững sờ, nàng nghĩ đến tình hình vừa rồi đi ngang qua sơn cốc, lông mày không khỏi nhíu lại, chẳng lẽ đám người Cổ Chính Kinh xui xẻo như vậy, đụng phải bầy cương thi, bị đoàn diệt?
- A, sao lão bà ngươi lại tới?
Tổ An nhìn về phía sau nàng, vui mừng nói.
- Tiểu thư!
Toàn thân Kiều Tuyết Doanh run lên, vô ý thức quay đầu lại, thế nhưng bên kia không có gì.
Tổ An chờ chính là cơ hội này, một mực giả vờ ngây ngốc nói nhăng nói cuội, chính là vì giảm xuống cảnh giác, quả nhiên như hắn sở liệu, nữ nhân này mẫn cảm với Sở Sơ Nhan nhất.
Một kiếm đâm tới trái tim của đối phương, lần này hắn không giống lần trước thương hương tiếc ngọc, trực tiếp dùng Dao Găm Có Độc, mặc dù tiểu cô nương này dáng dấp duyên dáng xinh đẹp, chết như vậy khó tránh khỏi có chút đáng tiếc.
Nhưng hắn rõ ràng lần này đối phương xuất hiện ở trong bí cảnh, chính là vì giết mình, lấy tu vi Ngũ phẩm của nàng, một khi có chút lòng dạ đàn bà, như vậy chết sẽ là mình.
Tịch Tà Kiếm Pháp vốn nhanh, huống chi một kiếm này hắn xuất kỳ bất ý, dù là Tuyết Nhi cũng không tránh khỏi.
Phù, máu bắn tung tóe!
Kiếm của hắn đã tiến vào thân thể Kiều Tuyết Doanh!
Bất quá Tổ An không có chút vui sướng nào, bởi vì loại cảm giác đâm trúng kia không thích hợp.
Quả nhiên, toàn thân Tuyết Nhi hiện ra từng vòng từng vòng gợn sóng, cuối cùng cả người biến thành một đóa hoa, bị kiếm khí xoắn đến chia năm xẻ bảy, mà Tuyết Nhi chân chính thì đã ở bên ngoài mấy trượng, vẻ mặt sương lạnh căm tức.
Nguyên lai vừa rồi Kiều Tuyết Doanh quay đầu xem thấy phía sau không có vật gì liền biết nguy hiểm, vốn chỉ muốn lấy nguyên khí hộ thể ngạnh kháng, nhưng ý thức nhắc nhở nàng, có cảm giác nguy cơ kinh khủng bao phủ toàn thân.
Mặc dù không rõ vì sao đối phương có thể tạo thành uy hiếp lớn như vậy, nhưng bản năng vẫn lập tức sử dụng kĩ năng thiên phú mà cuộc đời này chỉ có thể dùng ba lần… Hoa Trong Gương, Trăng Trong Nước, chuyển dời tổn thương mình nhận đến một đóa hoa ảnh.
- Ngươi lại để ta lãng phí một lần Hoa Trong Gương, Trăng Trong Nước!
Ánh mắt của Kiều Tuyết Doanh muốn phun ra lửa.
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +1024!
Chỉ có nàng rõ ràng tổn thất của mình lớn bao nhiêu, có ba lần Hoa Trong Gương, Trăng Trong Nước, nàng không khác gì nhiều ba cái mạng.
Những năm này, mặc kệ nàng gặp nguy hiểm bao lớn, cũng không bỏ được vận dụng, bởi vì nàng minh bạch chỉ có ở thời điểm đối mặt cường giả hoàn toàn không cách nào ứng phó, ba cơ hội này có thể giúp nàng bảo mệnh.
Nhưng bây giờ cơ hội trân quý như vậy, lại lãng phí ở trên người một gia hỏa bị nàng coi là sâu kiến phế vật!
Chỉ tiếc đối phương không có đáp lại nàng, mà nhanh chân bỏ chạy.
Hắn nhớ kỹ đạo lý một kích không trúng trốn xa ngàn dặm, lúc này thân ảnh đã sắp biến mất khỏi tầm mắt của Kiều Tuyết Doanh.
Kiều Tuyết Doanh liền minh bạch, ngay từ đầu gia hỏa này đã nhận ra mình, vừa rồi hết thảy bất quá chỉ là đang diễn trò, chờ mình buông lỏng cảnh giác, sau đó lại ám sát.
Lúc đầu xem đối phương như đồ đần trêu đùa, kết quả đến cuối cùng phát hiện mình mới là thằng ngốc, cảm giác kia đổi thành ai cũng sẽ phát điên.
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +1024!
Nàng điểm mũi chân, nhanh chóng đuổi theo, hôm nay nhất định phải thiên đao vạn quả đối phương mới có thể tiết mối hận trong lòng.
Tổ An nhanh chóng chạy, phát hiện coi như mình có Quỳ Hoa Huyễn Ảnh gia trì, phương diện tốc độ cũng không bằng đối phương, nếu không phải ở trong rừng cây hoàn cảnh phức tạp, thì sớm đã bị nàng đuổi kịp rồi.
Lại chạy chốc lát, Tổ An mượn góc chết lặng lẽ giấu ở trên một thân cây, che giấu khí tức lẳng lặng chờ đợi đối phương.
Kiều Tuyết Doanh nhanh chóng đuổi theo, chợt phát hiện trong tầm mắt mất đi thân ảnh của đối phương, cước bộ của nàng dần dần chậm lại, vừa dạo bước giữa rừng, vừa nhàn nhạt nói:
- Họ Tổ, không thể không thừa nhận thực lực của ngươi vượt quá ta dự kiến, chỉ bất quá ngươi ngàn vạn lần không nên lựa chọn chạy vào rừng cây.
Tổ An sững sờ, nghĩ thầm trước đó chính là dựa vào hoàn cảnh phức tạp của rừng cây giải quyết bốn người Cổ Chính Kinh, hiện tại hắn cũng dự định lập lại chiêu cũ.
- Ngươi quên ta thức tỉnh hệ năng lực nào sao?
Thanh âm của Kiều Tuyết Doanh vừa dứt, tiện tay giương lên, lá rụng trên đất không gió mà bay, mỗi một chiếc lá cây mềm mại đều hóa thành lưỡi đao sắc bén, nhao nhao bắn về phía Tổ An.
Tổ An giật mình, vội vàng từ trên ngọn cây nhảy xuống, kiếm chặn ngang ở trước ngực, kinh ngạc nhìn nàng:
- Ngươi có thể cảm ứng được ta tồn tại?
Lần này Kiều Tuyết Doanh không có gấp xuất thủ, mà nhàn nhạt nói:
- Mỗi một gốc cây trong rừng này, đều là con mắt của ta, ngươi có thể trốn đi nơi nào.
Sắc mặt của Tổ An rốt cục thay đổi, nếu thật như vậy, vậy mình chạy vào rừng thật đúng là tự chui đầu vào lưới, bất quá thức tỉnh năng lực Mộc hệ có thể nghịch thiên như vậy sao, chưa từng nghe qua những người khác có năng lực mạnh như thế.