Chương 353: Hảo ca ca
Trong lòng hắn lập tức giống như có một vạn con ngựa bùn đang chạy, đại ca à, các ngươi là tượng binh mã mà, cả người là bùn đất làm thành, các ngươi lấy đâu ra vải thế?
Dè bỉu thì dè bỉu, nhưng nguy cơ trước mắt thì vẫn phải giải quyết.
Tâm niệm hắn khẽ động, cầm lấy Dao Găm Có Độc, vận lên Quỳ Hoa Ảo Ảnh không ngừng thi triển quyết chữ "Thiêu" (bới) trên mảnh đất trước mắt, đào ra từng cái động nhỏ.
Hắn không thể không nói mười ba thức kiếm thuật sơ cấp của học viện đúng là phản phác quy chân, thức chữ "Thiêu" này sử dụng để đào động thì quả thực là một đào một hố.
Nếu để các tiên hiền sáng tạo ra bộ kiếm thuật này trong học viện biết đệ tử đời sau không ngờ dùng nó để đào hầm, sợ rằng sẽ tức đến từ trong quan tài nhảy ra mất.
Lúc này Tổ An lại không rảnh để nghĩ tới những cái đó, chỉ đang mừng vì Dao Găm Có Độc cứng rắn sắc bén, nếu không đào sẽ không được nhanh như vậy.
Phía sau Kiều Tuyết Doanh nhìn mà không hiểu ra sao, không rõ hắn đào những cái hố này thì có ích lợi gì, chẳng lẽ là muốn dùng những cái lỗ nhỏ này để ngăn cản bộ đội kỵ binh khí thế hừng hực đó ư?
Nếu là trước kia nàng khẳng định sẽ khinh thường không thèm bận tâm, nhưng trải qua đủ chuyện lúc trước, nàng hơi do dự một chút, vẫn tận lực điều động nguyên lực còn sót lại, vươn tay ra ấn lên mặt đất, rất nhanh từng cây mây từ dưới đất chui lên, để lại từng lỗ tròn trên mặt đất.
Chú ý thấy kỵ binh càng lúc càng gần, Tổ An vội vàng kéo Kiều Tuyết Doanh thối lui về phía sau.
- Lúc này còn muốn chạy thì liệu có muộn rồi không?
Trong lòng Kiều Tuyết Doanh dâng lên một chút nghi hoặc.
Có điều khiến nàng càng nghi hoặc hơn là đối phương chạy được hơn mười trượng thì ngừng lại.
Tổ An xoay người lại nhìn chằm chằm kỵ binh đang cảm thấy tới, nắm chặt chủy thủ trong tay, cả người giống như một con báo đang vận sức chờ phát động.
Kiều Tuyết Doanh càng lúc càng khó hiểu, chẳng lẽ hắn còn chuẩn bị xung phong chính diện với bộ đội kỵ binh? Thế không phải là tìm chết à?
Nhưng một màn tiếp theo khiến nàng cả kinh tới rớt cả cằm, chỉ thấy hàng kỵ binh lao lên trước nhất bỗng nhiên có không ít ngựa bị sợ hãi, tự dưng ngã quỵ xuống, hất kỵ sĩ trên lưng xuống đất, bởi vì là tượng binh mã, rất nhiều trực tiếp ngã tới vỡ nát.
Bởi vì ngựa phía trước ngã xuống tạo thành chướng ngại vật, kỵ binh xung phong ở phía sau căn bản là không phanh kịp, giống như lăn cầu tuyết, càng lúc càng nhiều kỵ binh người ngã ngựa đổ.
Lúc này Tổ An động rồi, chỉ thấy hắn cầm chủy thủ nhanh chóng lao về phía đám kỵ binh đang hỗn loạn kia, bổ cho những tên chưa chết một đao, đồng thời lại đâm lên trên người những con ngựa vẫn dừng lại.
Vốn cho dù những kỵ binh này đã không còn lực trùng kích, uy lực giảm mạnh, dựa vào ưu thế người cao ngựa lớn, cũng không phải một người có thể làm lay động, nhưng trong tay Tổ An có Đèn Pin Thần Kỳ đó, chiếu đi chiếu lại bên cạnh chúng, khiến những kỵ binh còn lại được cái này mất cái khác, lộ ra càng lúc càng hỗn loạn.
Loại cục diện hỗn loạn này, thân pháp Quỳ Hoa Ảo Ảnh của Tổ An có thể phát huy tác dụng trên trình độ lớn nhất, chỉ thấy hắn không ngừng dùng thân pháp quỷ dị chạy trong đàn kỵ binh, Tịch Tà Kiếm Pháp thi triển ra cơ hồ là một kiếm đâm trúng đầu một tượng binh mã.
Trong đoạn thời gian giao chiến hắn đã tổng kết ra nhược điểm của đám gia hỏa này, đó chính là đầu!
Ước chừng sau một nén hương, hơn trăm kỵ binh đều bụi về với bụi, đất về với đất, một nửa là tự giẫm đạp nhau mà chết, một nửa khác là bị hắn giết chết trong hỗn loạn.
- Người này đúng là Tam phẩm ư?
Nhìn thân hình giống như quỷ mị của Tổ An trên chiến trường, Kiều Tuyết Doanh chỉ cảm thấy sau lưng lạnh toát, người này rõ ràng tu vi không cao, nhưng lại giống với thích khách hơn cả những thích khách lợi hại nhất mà nàng từng thấy, chiêu thức gọn gàng sắc bén, không có một chiêu dư thừa, hơn nữa mỗi lần xuất thủ đều có thể thu gặt được một tính mạng.
Tổ An thở hổn hển, hiển nhiên vừa rồi cấp tốc tru sát tất cả kỵ binh, khiến hắn cũng hao tổn không nhỏ.
Lúc này đại bộ đội tượng binh mã cuối cùng cũng có phản ứng, cung tiễn thủ sớm đã kéo cung đặt tên ở phía sau trận doanh không còn băn khoăn có bắn trúng đồng bạn hay không nữa, lại một đợt mưa tên sắc bén bắn tới.
- Mau trốn vào trong hố.
Kiều Tuyết Doanh vội vàng chạy tới kéo Tổ An, lo hắn đã kệt sức không thể di động.
Ai ngờ Tổ An lại ném cho nàng một tấm thuẫn bài:
- Có thuẫn bài rồi còn chạy làm gì.
Vũ khí tốt nhất để phòng ngự cung tiễn thủ trong chiến tranh cổ đại chính là thuẫn bài, lúc trước là bất đắc dĩ chỉ có thể vội vàng đào chiến hào, nhưng vừa rồi những kỵ binh đó để phòng bị ánh đèn của đèn pin, cơ hồ trong tay mỗi người đều cầm một thuẫn bài, hiện tại thuẫn bài trên chiến trường cơ hồ vươn tay ra là có thể cầm lấy.
Hai người rất nhanh liền dựng mấy khối thuẫn bài bảo vệ toàn thân, những mưa tên đó rầm rầm bắn lên bên trên, hoàn toàn không thể đả thương được đến bọn họ mảy may.
Tổ An còn thừa cơ nhìn Kiều Tuyết Doanh:
- Rõ ràng có thuẫn bài còn kéo ta chạy vào trong chiến hào, ngươi khai báo thành thật đi, có phải thử được ngon ngọt, cố ý muốn ta ôm ngươi không?
- Muốn ôm cái đầu ngươi.
Kiều Tuyết Doanh đỏ mặt đá cho hắn một cước, đều là đều do người này mỗi lần đều làm một số thứ loạn thất bát tao, hại nàng vừa rồi căn bản không kịp phản ứng.
- Đúng rồi, vừa rồi ngươi tùy tiện đào những cái hố tròn đó, vì sao lại khiến kỵ binh tiến lên đều người ngã ngựa đổ?
Tổ An lắc đầu:
- Đó là một bí mật, trừ khi ngươi gọi ta một tiếng hảo ca ca ta mới nói với ngươi.