Chương 414: Người não tàn không có thuốc chữa
Mị Ly:
- ...
- Đánh rắm! Tử Sinh Khế Khoát thường thường là hai người yêu nhau lắm mới dùng đính ước thề non hẹn biển như vậy, ta và hắn là hôn nhân chính trị, sao có thể ký khế ước này với hắn.
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +567!
Nhìn thấy hệ thống lại có điểm nộ khí tiến vào, da mặt Tổ An giật giật, mình đau thịt quá!
- Chờ chút!
Tổ An nói với Mị Ly, sau đó trực tiếp bắt đầu rút thưởng, lúc trước ở te lớp học đã làm thực nghiệm, lúc ấy Vi Tác cũng không nhìn thấy Hệ Thống Anh Hùng Bàn Phím của hắn.
Nhắc tới lại có mấy phần nhớ Vi Tác, cũng không biết tên gia hỏa đó mấy ngày nay có lén lút xem Khương hiệu trưởng mặc tất chân gì không.
Hắn lắc đầu, vội vàng xua đi những suy nghĩ loạn thất bát tao đó, hiện tại vừa tìm được thời gian rảnh, không mau rút flag lúc trước thì thật sự là không yên tâm.
Hắn nhanh chóng điều ra bàn phím, khi nhìn thấy điểm nộ khí tích lũy trong đoạn thời gian này thì lập tức hoảng sợ, không ngờ có chừng 34584 điểm!
Đây là lần đầu tiên hắn thống hận mình vì sao lại am hiểu kiếm điểm nộ khí như vậy, thiệt to rồi!
Tuyết Nhi Chết tiệt, ngươi biết ta đã hy sinh bao nhiêu không, tương lai không sinh cho ta mười đứa tám đứa, lương tâm ngươi sẽ bất an.
Hắn xem xét một chút, phát hiện hai khoản thu nhập lớn nhất đều đến từ quân đoàn vong linh, may mắn lúc ấy chỉ có hơn một ngàn vong linh ở bên rìa đầm nước là kiến thức được sự vô sỉ của hắn, đều tự cống hiến ra điểm nộ khí.
Nếu không, hai mươi vạn vong linh mỗi con cống hiến sáu điểm chín điểm, vậy chính là mấy trăm vạn điểm nộ khí, như vậy mới đúng là muốn tự sát.
Ơ, hắn bỗng nhiên ý thức được một thương cơ kiếm điểm nộ khí, sau này khi mình lên chiến trường nhất định phải lấy loa to, như vậy mới có thể khiến cho người ở cả chiến trường cùng cống hiến điểm nộ khí cho hắn.
34584 điểm nộ khí, tổng cộng có thể rút 345 lần.
Tổ An vừa rút thưởng vừa nhỏ máu trong lòng, thiệt quá, thiệt quá.
Quả nhiên, lần này vẫn thủy chung đều là cám ơn đã tham gia, nếu nói lúc trước còn hoài nghi flag đó rốt cuộc có tồn tại hay không, vậy lần này cuối cùng cũng chắc chắn rồi!
Từ đầu tới cuối chẳng rút nổi một sợi lông!
- Ngươi đang làm gì thế?
Chỉ thấy hắn lúc thì khoa chân múa tay, lúc thì nghiến răng nghiến lợi, Mị Ly lộ ra vẻ hoài nghi.
- Không có gì, chúng ta tiếp tục đề tài vừa rồi, ngươi nói tới đâu rồi nhỉ, à, nhớ rồi.
Tổ An chớp chớp mắt tình, nhìn Mị Ly phong phạm nữ vương mười phần.
- Vừa rồi ngươi nói Tử Sinh Khế Khoát thường thường là giữa tình nhân với nhau mới dùng, vậy ngươi dùng ở trên người ta, có phải chứng minh ngươi đã bất tri bất giác yêu ta rồi không?
Mị Ly:
- ...
Mị Ly không biết phải nói gì, tên gia hỏa này nhìn thế nào cũng giống người đầu óc không quá bình thường, người bình thường lại nói như vậy được à?
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +250!
- Tên gia hỏa ngươi...
Mị Ly nghiến răng nghiến lợi, đang muốn phát tác thì lại bị Tổ An vươn tay ra cắt ngang.
- Đợi đã!
- Ngươi làm gì thế?
Mị Ly nhướng mày, không biết hắn lại muốn làm trò quỷ gì.
Tổ An không nói, mà là triệu hồi ra bàn phím, bắt đầu rút thưởng vòng mới.
Vòng trước rút thưởng thiệt chừng hơn ba vạn, lần này lại há có thể giẫm lên vết xe đổ, một khi có thể bắt đầu rút sẽ dùng hết điểm nộ khí luôn!
Vừa rồi còn lại 84 điểm, hiện tại lại có 250 điểm, tổng cộng 334, có thể rút ba lần, còn có thể dư lại 34 điểm.
Có một thoáng như vậy, hắn thậm chí có một loại cảm giác kiếm lời.
Quả nhiên, ba lần này rút thưởng vẫn không rút được gì.
Nhưng tâm tình không như lúc vừa rồi, hiện tại là cả người thoải mái, cuối cùng cũng triệt để dọn sạch FLAG lúc trước lập ra, xem ra sau này không thể thề bừa bãi.
Thiên đạo luân hồi, thương thiên không bỏ qua cho ai!
- Được rồi, hoàng hậu tỷ tỷ, vừa rồi ngươi chuẩn bị nói gì?
Tâm tình của Tổ An sung sướng, trên mặt cũng có thêm nét cười.
- Vừa rồi ta chuẩn bị nói...
Mị Ly nói xong bỗng nhiên ngây ra, ơ, vừa rồi ta là muốn nói gì, bị hắn ngắt quãng như vậy, cảm xúc cũng không nối tiếp được.
Một lúc sau nàng ta mới có phản ứng:
- Hừ, vì sao ta phải ký kết 'Tử Sinh Khế Khoát' với ngươi, trong lòng ngươi lại không rõ à? Nói tới cái này ta lại tức giận, sau này ngươi còn nói những lời đùa giỡn khinh bạc thì đừng trách ta vô tình.
Dừng một chút, hình như lo đối phương không sợ loại uy hiếp ba phải cái nào cũng được như vậy, nàng ta lại bổ sung:
- Tuy ta không thể giết ngươi, nhưng đánh gãy một chân của ngươi thì vẫn có thể, dù sao công pháp của ngươi cần bị đánh để đề thăng, cũng coi như ta giúp ngươi tu luyện.
- Ơ, sao càng nói càng có một loại xung động nóng lòng muốn thử thế nhỉ.
Chú ý thấy ánh mắt nàng ta không ngừng nhìn lên đùi mình, Tổ An hoảng sợ, vội vàng nói:
- Ta tin, ta tin, cái này không cần thử. Đúng rồi, ta còn có một câu hỏi, Doanh Chính rõ ràng có biện pháp đối phó ngươi, nhưng vì sao năm đó lại không tinh lọc ngươi, ngược lại áp dụng loại phương pháp phong ấn phiền phức như vậy?
Mị Ly hừ một tiếng:
- Sự tinh lọc của Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh chỉ có hiệu quả với thể linh hồn, lúc ấy ta có nhục thân bảo hộ, sao lại sợ hắn tinh lọc.
Tổ An nghi hoặc nói:
- Nhưng vì sao hắn không giết ngươi trước, rồi tinh lọc linh hồn của ngươi? Thứ cho ta nói thẳng, tuy ngươi cường đại, nhưng cũng có thể không bằng được Doanh Chính chứ, hắn muốn giết ngươi thì khẳng định có biện pháp.
Lúc trước Mị Ly một mực không nói rõ cái này, hiện giờ tựa hồ là bởi vì vận mệnh của hai người đã triệt để gắn chặt với nhau, nàng ta cuối cùng cũng bắt đầu giải thích:
- Hắn là một người thích mình luôn phải mạnh hơn người khác, một mực muốn ta khuất phục nhận thua, nhưng ta lại há có thể cho hắn được toại nguyện! Đương nhiên ta cũng thừa nhận, chắc hắn vẫn nhớ một chút tình cảm vợ chồng, không triệt để hạ tử thủ...