Lược Thiên Ký

Chương 254: Áp chế Sát Linh

Chương 254: Áp chế Sát Linh

Âm Dương Đại Ma Bàn, xác thực có thể hoàn mỹ giải quyết vấn đề Sát Linh của Phương Hành.
Sát Linh này, bởi vì cùng Phương Hành đồng nguyên, bởi vậy khó có thể luyện hóa, mặc dù là Thông Minh U Hàn Ngọc, cũng chỉ có thể áp chế mà thôi, như muốn mạnh mẽ giải quyết, rất có thể ở thời điểm hóa giải Sát Linh, cũng tạo thành tổn thương rất lớn cho Chân Linh của Phương Hành, nhẹ thì Đạo Cơ vỡ vụn, tu vi hoàn toàn biến mất, nặng thì Chân Linh tan thành mây khói, giống như thân tử đạo tiêu, xong hết mọi chuyện.
Nhưng Vạn La lão quái cho hắn môn thần thông này, lại đi lối tắt khác, không áp chế Sát Linh, cũng không hóa giải, ngược lại muốn lợi dụng nó.
Lực lượng Sát Linh là Âm, lực lượng Chân Linh của Phương Hành là Dương, cả hai hợp nhất, chính là Âm Dương đồng nguyên.
Lấy lực lượng Sát Linh cho mình dùng, Âm Dương nghịch chuyển, bổ sung lẫn nhau, liền có thể thi triển thần thông này, có thần uy khó lường.
- Ngươi xác định?
Trong trận pháp Vạn La lão quái tự tay bố trí, Phương Hành ngồi khoanh chân, quanh người hiện đầy cây đèn, ánh lửa như đuốc, mà Vạn La lão quái thì đứng ở bên ngoài trận pháp, thần sắc nghiêm túc nhìn hắn.
- Xác định!
Phương Hành gật đầu, sắc mặt cương nghị.
Vạn La lão quái khẽ thở dài một tiếng nói:
- Chớ trách lão phu không nhắc nhở ngươi, pháp môn này thật sự là...
Phương Hành thở dài nói:
- Ngài đã dong dài mấy trăm lần...
Vạn La lão quái im lặng, bực tức nói:
- Vậy thì bắt đầu đi!
Nói xong phất tay mở ra trận pháp, Phương Hành cũng ở thời khắc này, đột nhiên nhắm mắt lại.
Lúc này hắn đã chìm vào trong thức hải của mình, lăng không đứng đó, ánh mắt sắc bén nhìn Đạo Cơ. Đạo Cơ ở trong thức hải, cắm rễ đại địa, định trụ hư không, là căn cơ của thức hải, là cội nguồn của tu vi. Nhưng ở dưới Đạo Cơ, lại ẩn ẩn có khói đen cuồn cuộn, tựa hồ Đạo Cơ trở thành một phong ấn, trấn áp lấy tà ma thông thiên.
- Ngươi muốn đi ra?
Phương Hành nhìn ở dưới Đạo Cơ, chỗ đó trấn áp đúng là Sát Linh làm phức tạp hắn hồi lâu.
Dùng một bộ phận Chân Linh của hắn, trải qua nguyền rủa của Tiếu Sơn Hà, luyện chế ra Sát Linh, Sát Linh này theo tu vi của hắn tăng trưởng mà trở nên mạnh mẽ, lại ở thời điểm hắn Trúc Cơ, bị đạo kiếp dẫn dắt, vấy bẩn Đạo Cơ của hắn, bằng với lần nữa nhận được lực lượng tăng lên, giờ khắc này, so với lúc ban đầu đã không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, phảng phất như một thanh kiếm treo ở trên đầu, uy hiếp lấy tính mạng của Phương Hành.
Lúc trước may mắn mà có Thanh Vân Tông tông chủ Trần Huyền Hoa phong ấn cùng Thông Minh U Hàn Ngọc của Băng Âm Cung, Phương Hành mới trấn áp nó đến nay, nói cách khác. Sát Linh làm loạn lên, chỉ sợ Phương Hành sớm đã lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Thế nhưng lúc này, Phương Hành trầm ngâm nửa ngày, đột nhiên ánh mắt hung ác, hét lớn một tiếng, Chân Linh hóa thân bám vào trên Đạo Tháp, theo thân tháp xoay chuyển, vậy mà dời đi hơn tấc, thả Sát Linh ra...
- Ngao...
Theo một tiếng rống to không hề có lý trí, hết sức điên cuồng, một bóng dáng đen sì nương theo khói đen cuồn cuộn, phảng phất như một lão ma vạn năm xông lên giữa không trung của thức hải, trong khói đen, mơ hồ có thể thấy được một quái vật hình người ba đầu sáu tay, theo thân hình hắn giãn ra, khói đen tràn ngập khắp thức hải, uy thế thoạt nhìn mạnh hơn Chân Linh gấp 10 lần.
Oanh...
Sát Linh kia không nói gì, nó không có linh thức, tuy bắt nguồn từ Chân Linh của Phương Hành, nhưng lại bị thuật nguyền rủa luyện hóa, từ nhỏ chỉ có một mục đích, là cắn trả chân thân, hủy diệt bổn nguyên, sau khi nó thoát khốn, ở trên không trung lấy lại bình tĩnh một chút, sau đó lao về phía Phương Hành, kích lên khí tức hủy diệt khủng bố tuyệt luân, bao phủ thức hải.
- Ngươi là tai hoạ ngầm lớn nhất của tiểu gia, nhưng hôm nay, ta muốn ngươi biến thành trợ lực mạnh nhất của ta...
Phương Hành bạo rống, xông tới Sát Linh.
Ầm ầm!
Lực lượng Chân Linh chói mắt, giống như kim hỏa, trong đó lại chen lẫn lấy từng sợi tử khí, lộ ra thần thánh mà hạo nhiên, cùng Chân Linh màu đen đụng vào nhau, lực lượng cuồng loạn lập tức tràn ngập cả thức hải...
Phốc...
Lúc này ở ngoại giới, Phương Hành biến sắc, phun ra một ngụm máu tươi.
Chân Linh và Sát Linh giao chiến ở trong thức hải, giống như ở vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma, đã tổn thương kinh mạch của hắn.
Thần sắc của Vạn La lão quái ngưng trọng, sớm đã chuẩn bị đan dược tốt nhất, thúc đẩy dược lực, từng sợi xông vào trong trận pháp, lại qua trận pháp vận chuyển, tiến vào trong cơ thể Phương Hành.
- Tiểu quỷ, ráng vượt qua, nếu có thể sống qua cửa ải này, ngươi xem như bước ra bước đầu tiên, cũng là bước trọng yếu nhất...
Trong mắt Vạn La lão quái hào quang chớp động, cực kỳ khẩn trương nhìn Phương Hành.
Trong thức hải, Phương Hành cùng Sát Linh đại chiến một trận, không có vận chuyển Tam Muội Chân Hỏa, chỉ dựa vào lực lượng Chân Linh giao chiến với Sát Linh, muốn tu luyện Âm Dương Đại Ma Bàn, triệt để giải quyết Sát Linh, hắn cũng chỉ có thể dựa vào lực lượng của mình, cưỡng ép ngăn chặn Sát Linh, sau đó dựa theo pháp môn của Vạn La lão quái truyền thụ, lạc ấn Chân Linh của mình vào trong cơ thể Sát Linh.
Bởi như vậy, hắn chẳng khác nào để Sát Linh hóa thành phân thân của mình, có thể mượn lực lượng của nó.
Mà thông qua hai loại lực lượng này, Phương Hành có thể tu luyện Âm Dương Đại Ma Bàn, có uy năng quỷ thần khó lường.
Cũng chính vì hắn muốn hàng phục Sát Linh, mà không phải áp chế hoặc hóa giải Sát Linh, cho nên mới không thể tiến vào Ngộ Đạo Viện, ngược lại phải phóng thích tất cả lực lượng của Sát linh, bởi vì trong Ngộ Đạo Viện, Thông Minh U Hàn Ngọc sẽ áp chế Sát Linh, khiến cho lực lượng của Sát linh co lại thành một đoàn, Phương Hành rất khó đánh lạc ấn Chân Linh vào trong cơ thể nó.
Đây là một bước khó khăn nhất, cũng là một bước trọng yếu nhất.
Sát Linh vốn là vì thôn phệ mình mà sinh, lực lượng của nó mạnh hơn bản thể, hơn nữa sát khí khắc chế lực lượng Chân Linh của mình, nói cách khác, Chân Linh cơ hồ không có khả năng áp chế Sát Linh, giống như con chuột không có hi vọng ăn mèo, nhưng hôm nay Phương Hành lại dứt khoát làm một con chuột ăn mèo, lộ ra răng nanh hung tàn, cùng mèo ác chiến.
Thời gian dần trôi qua, hắn đã rơi vào hạ phong, bị thương nghiêm trọng.
Lực lượng Chân Linh tiêu hao rất nhanh, có chút ảm đạm vô quang, không chỉ vì lực lượng Chân Linh bị Sát Linh khắc chế, càng bởi vì đang ở trong thức hải ác chiến, thức hải bị thương, sẽ phản chấn đến trên Chân Linh, bởi vậy Chân Linh sẽ càng lúc càng yếu, mà Sát Linh hấp thu lực lượng Chân Linh của hắn, thì sẽ càng ngày càng mạnh...
Lúc này ngoại giới, mười chín ánh nến ở quanh người hắn, dĩ nhiên dập tắt mười ba cái.
Mười chín ánh nến kia liên hệ lấy Chân Linh của hắn, đợi cho Chân Linh của hắn tan biến, ánh nến cũng sẽ hoàn toàn dập tắt.
Tới lúc đó, cũng đại biểu cho Phương Hành tu luyện thất bại, thân tử đạo tiêu.
- Phốc phốc phốc...
Lại có ba ánh nến dập tắt, thần sắc của Vạn La lão quái cũng khẩn trương lên.
- Muốn thất bại sao?
Hắn thì thào nói, bờ môi run rẩy, tựa hồ còn sốt ruột hơn Phương Hành.
Nếu Phương Hành thất bại, cũng đại biểu cho lý niệm của Vạn La lão quái thất bại, đây là một pháp môn năm đó hắn không có cơ hội xác minh, đến hôm nay, trải qua hắn cải tiến, đã trở nên cường đại hơn, cũng càng phiền phức, hắn truyền thần thông này cho Phương Hành, chính là coi Phương Hành thành mình khi còn trẻ, muốn thông qua Phương Hành đến nghiệm chứng lý niệm của mình phải chăng chính xác.
Đồng thời, hắn cũng muốn thông qua Phương Hành đến nhìn một chút, luyện thành môn thần thông này, uy lực sẽ mạnh như thế nào.
Nhưng nếu thất bại, hắn cũng thất bại theo.
Bởi vì đối với hắn mà nói, chẳng khác gì là "đạo lý" của hắn thất bại.
Môn thần thông này, chứng thực đạo lý là "Người" cũng có thể thắng "Ma" .
Chân Linh chính là lý trí của người hiển hóa, là một người chân chính, mà Sát Linh thì đã mất đi linh thức, điên dại, điên cuồng, khát máu, chính là "Ma", bình thường ma đều cường đại hơn người, nhưng Vạn La lão quái tin tưởng người có thể hơn ma.
Bởi vì ma biến hóa cùng cực, lại tiến vào ngõ cụt, nhưng người lại có rất nhiều khả năng.
Thế gian có người mượn nhập ma mà thu hoạch lấy lực lượng cường đại, nhưng Vạn La lão quái lại tin tưởng vững chắc đó là tử lộ.
- Tiểu quỷ, chớ để lão phu thất vọng...
Ánh nến bên người Phương Hành lại tắt một chiếc, ánh mắt của Vạn La lão quái ngưng trọng lên, nội tâm lo lắng, thậm chí còn... cầu nguyện!
- Ta sẽ không thua...
Lúc này Phương Hành đã bị Sát Linh hoàn toàn áp chế, nhưng lại cắn răng nở nụ cười.
- Lão vương bát đản Vạn La nói, lực lượng của ngươi vĩnh viễn áp ta một đường, ta bằng vào lực lượng vĩnh viễn không phải là đối thủ của ngươi...
- Hắn còn nói đối mặt ngươi, ta giống như con chuột gặp phải mèo...
- Nhưng tiểu gia không tin, ta trời sinh là mệnh làm lão hổ, ngươi chỉ là mèo nhỏ cũng muốn thắng ta?
- Lực lượng của ngươi là chết, nhưng tiểu gia... ta ngay cả mình cũng không biết mình lợi hại bao nhiêu nha...
Đột nhiên Phương Hành lệ quát một tiếng, dưới tình huống mình đã hoàn toàn bị áp chế đến hạ phong, không chỉ không cân nhắc phòng thủ, ngược lại dùng hết lực lượng lao về phía Sát Linh, Chân Linh giống như một mũi tên nhọn, xuyên thẳng trung tâm biển khói màu đen, mà đầu mũi tên, đúng là Chân Linh của Phương Hành.
Phốc phốc...
Lúc này ở ngoại giới, quanh người Phương Hành còn sót lại hai ngọn nến đột nhiên dập tắt, tan thành mây khói.
Mà Vạn La lão quái, ở thời khắc này đột nhiên ngơ ngẩn, qua nửa ngày, "phốc" một tiếng, một ngụm máu tươi tràn ra.
- Thua sao?
Vạn La lão quái thì thào nói.
Cùng lúc đó, Chân Linh của Phương Hành ở trong thức hải thấp giọng nói:
- Thắng sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất